Ngoại truyện 1
Một ngày nọ, nắng  trời,  cuộn  trong phòng, cạy khe hở góc tường!
"Không thể nào! Ta nhớ chính là chỗ ."
Hoắc Y Cẩm từ ngoài viện trở về, hỏi  tìm gì ?
Ta  nhớ  lâu  đây, phía  khe tủ đánh rơi một hạt đậu vàng,  tìm  thấy nữa .
Hoắc Y Cẩm   u oán,  lúc  quan binh tịch thu Hoắc gia đều đào ba thước đất,  thể nào lưu  hạt đậu vàng nào cho .
Ta chán nản  bệt xuống đất,  Hoắc Y Cẩm như ông lớn   ghế quý phi, ăn bánh ngọt của , uống nước ô mai của .
"Trả tiền!"
"Nàng  gì cơ? To lên một chút    thấy!"
"Chàng thiếu  hai vạn ba nghìn lượng bạc trắng, với một nghìn năm trăm lượng vàng, rốt cuộc khi nào thì trả?"
Hừ! Phải , lúc  chính là Hoắc Y Cẩm lừa gạt ,  rằng sẽ bù  cho  chi phí lo lót,  còn bảo   đường đều đang , để  nể mặt  một chút,  mới chịu nắm tay , cùng  về phủ đấy.
Hiện giờ    quỵt nợ  ?
Hoắc Y Cẩm : "Không  tiền, khố phủ đều  dọn sạch , nàng cũng    , thái tử keo kiệt,  trả  tiền cho !"
Trận chiến biên cương đánh bảy mươi năm, giằng co mãi  xong,  mà một chiêu liền đầu hàng.
Hoắc Y Cẩm liếc  một cái, cắn một miếng táo, hai má nhai chóp chép.
Lại liếc  một cái, nuốt xuống quả táo,   với : "Thật  còn  một cách kiếm tiền nhanh."
"Cách gì?" Mắt  sáng long lanh!
Hoắc Y Cẩm ngoắc tay gọi   gần : "Chúng    còn   hôn lễ ? Không bằng nhân cơ hội   luôn,  đó bao nhiêu  oan ức , chẳng lẽ  cho  chút bồi thường, lễ kim nhất định sẽ  ít."
Ta giận dữ trừng mắt  , cảm thấy Hoắc hầu gia đang tham luyến sắc  của !
Ngoại truyện 2
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-giu-cua-cua-hoac-tieu-tuong-quan/chuong-12.html.]
Đêm động phòng hoa chúc,  ôm một đống lớn đơn lễ, đếm lễ kim kếch xù  đó,  đến nỗi miệng cũng  khép  .
"Phát tài , phát tài !" Ha ha ha! Khó trách  đời thường  nhân sinh tam đại mỹ sự,  một việc chính là "đêm động phòng hoa chúc" đây!
Chắc hẳn đều là niềm vui mà vàng bạc mang đến!
Hoắc Y Cẩm cầm rượu hợp hoan đưa cho  một ly, mặt  vẻ  giận.
Ta vội vàng nhận lấy ly rượu, cụng với  một cái: "Cạn ly! Chàng   thiếu  tiền,   coi như huề  nhé!"
"Ực ực!" Ta  uống xong rượu, cằm   Hoắc Y Cẩm nắm lấy.
"Đau!" Ta nhe răng kêu cứu.
Hắn  đưa mặt đến  mặt : "Nhan Nhan, nàng   xem, đừng   tiền nữa  ."
Ánh nến lập lòe, lông mi Hoắc Y Cẩm như chiếc quạt nhẹ, đôi mắt như dải ngân hà.
Môi còn đỏ tươi như hoa.
Ta vô thức đặt hai tay lên vai .
Hắn hình như ,  hình như  nghiêm túc.
"Thế nào? Phu quân của nàng    hơn đống vàng bạc  ?"
Ta phát hiện   thở nổi nữa, tim đập nhanh kinh khủng.
Ta đang định lớn tiếng gọi nha , bảo nàng lấy cho  một viên thuốc trợ tim.
Hoắc Y Cẩm  một phen đẩy  ngã xuống giường, môi phủ lên môi .
"Ây! Cẩn thận!" Ta khẽ kêu.
Bên  đè lên chính là gia sản kếch xù của  a!
(Hoàn  văn)
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️