Chương 348. -
 
Sau đó Linh Tu từng  Ma vực mấy , chỗ nào cũng  thể thấy hoa tươi cỏ xanh,  còn là sa mạc đầu cát vàng nữa.
Ma tộc sống  khá, ngay cả ma vật cấp thấp cũng bởi vì  thuốc áp chế sinh sản, rốt cuộc thấy  ánh mặt trời,  một mảnh đất sống của riêng .
Bọn họ đều , những thứ  đều là    đổi. Vô  Ma tộc, Nhân tộc, Yêu tộc đều cảm tạ .
Tất cả  quen đều  cho   , ban đầu vì  ba tộc hòa bình, cướp khí vận là  sai.
Chỉ là hy sinh tu vi của một ngưởi, đổi lấy sự hòa bình của ba tộc, đổi lấy vô  chuyện m.á.u chảy,  sai chỗ nào.
Giống như   cướp khí vận trong lúc   cách nào   quên lãng hết,  ai quan tâm nguyên nhân trong đó.
Tất cả   đều     sai, đều gọi   là đại ân nhân cứu Vân giới.
 Linh Tu vẫn  gặp Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã một , giải thích chuyện năm đó.   nhiều , đều  công mà về, hai  đều   gặp  .
Thời Oánh sắp sinh, Linh Tu  thể  khác hơn là ném những chuyện    đầu, một lòng chăm sóc nàng.
Thời Oánh sinh một đứa bé trai, giống với đứa bé Thời Ngộ trong kính trừ ma lúc , hai  cũng lấy tên Thời Ngộ để đặt cho nó.
Có con, thì  gánh trách nhiệm  cha, Linh Tu trừ tiếp tục chăm sóc cho đạo lữ , còn  chăm sóc cho đứa bé.
Sư tôn  nhiệm kỳ tôn giả kế tiếp của Vân Cảnh thánh địa sẽ giao cho  , bảo   tu luyện nhiều hơn.
Trong ngày thường  thể lười biếng tu luyện, cùng với hết lòng chăm sóc cho đạo lữ con cái, thời gian của Linh Tu    chiếm đầy,  còn suy nghĩ những chuyện khác nữa.
Chỉ  lúc đêm khuya vắng , lúc Linh Tu   giường chìm  giấc ngủ say, sẽ thỉnh thoảng nhíu mày.
Mỗi  thế , Thời Oánh đều vô cùng đau lòng xoa lông mày cho  , nhẹ giọng : "Linh Tu, ngươi  sai. Chuyện    ngươi sai, ngươi cứu  nhiều . Cũng  cứu ,  Thời Ngộ của chúng .”
Linh Tu ngủ nửa mê nửa tỉnh.
Tất cả   đều     sai, ngay cả tỷ tỷ cũng     sai.
 hy sinh một ... Dựa  cái gì  vô tội   hy sinh?
Cho dụ    phụ hàng vạn  trong Vân giới, nhưng cũng thẹn với sự tín nhiệm của hai đồng bạn  thiết.
...
Bên trong ngôi nhà gỗ nhỏ cũ nát trong rừng cây, thiếu niên áo đen nhắm chặt mắt   giường, dọc theo khóe mắt là nước mắt chậm rãi rơi xuống.
Nơi đây  kết giới, Đai Ma vương bên trong Dưỡng hồn ngọc   cách nào liên lạc  với Linh Tu, thấy giờ phút    đang rơi lệ, trong lòng  khỏi lo lắng.
Không thể  gì khác hơn là dùng ma khí nhẹ nhàng lau  nước mắt của  , sờ gương mắt  , tỏ ý  đang ở đây. Mấy luồng ma khí cuốn lây cổ tay và ngón tay của Linh Tu, cố gắng trấn an  .
//
Xa xa ở phía Đông của Hỗn Độn giới, Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã  ở trong điện nhiều ngày liên tiếp, cũng  đợi  Hỗn Độn đại đế trở về.
Bởi vì hai  là  do Hỗn Độn đại đế mang về, bọn thị nữ  dám thờ ơ, mỗi ngày hầu hạ ăn uống,  sợ chọc giận khách quý.
Hai con võ công tự nhiên  mang về đây,  đó    theo con đường ăn no chờ chết, hơn nữa  khi hai bên liên tục thí nghiệp và thăm dò với thị nữ, cuối cùng cũng  chắc chắn  lực lượng bên trong thức ăn và Thận châu giống .
Chẳng qua bọn thị nữ , cổ lực lượng  ở chỗ các nàng gọi là lực lượng linh hồn. Tất cả  phi thăng đều  lực lượng , là thông qua tu luyện linh hồn của ,  ngừng tăng cường gân mạch gân cốt, thậm chí là  xác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-348.html.]
Đến lúc đó, cho dù  xác  thượng, chỉ cần lực lượng linh hồn là  thể khôi phục nhanh chóng.
Hai    ích tin tức  ích từ thị nữ, bao gồm  phận và địa vị của vị cự lão mang bọn họ về.
Hỏi nhiều hơn nữa, thị nữ cũng  tiết lộ.
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã cũng  bắt buộc, tiếp tục  trong điện, ăn uống chờ chết, còn dọn ghế đến  cửa điện phơi nắng,  thử , bọn họ sống ở Hỗn Độn giới cũng  tệ.
Hai  lười biếng  như   xương.
Chuyện kỳ lạ nhất là, nơi  linh khí quá mức sung túc. Nhất là trong ngày thường ở trong chủ điện của Hỗn Độn đại đế,  thể  là linh khí sung túc nhất.
Hai con võ công  nhốt ở chỗ , cho dù  chủ động tu luyện, linh khí cũng thi  chui  trong  thể.
Trong lúc vô tình tu vi của hai  chậm chạp tăng lên, Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã đều cảm thấy   chạm đến ranh giới Thiên Nhân cảnh.
Hai  đè ép tu vi, tiếp tục lười biếng.
Tu vi áp chế đến trình độ nhất định, sẽ chủ động đột phá. Vì phòng ngừa Lạc Vân Dã đột phá Thiên Nhân cảnh dẫn đến thiên lôi, mỗi đêm  khi ngủ Ngu Tri Dao đều ôm vương tử Bạch Tuyết xinh .
Trừ  thể   điện, hai  ở chỗ   thể  là sống quá thoải mái.
Thậm chí  cần  tu luyện, nắm  cũng tăng tu vi.
Nhất định là thế giới trong giấc mơ!
Một đêm nay,  khi hai con võ công ôm  chìm  giấc ngủ, ở một lúc nào đó lông mi của hai ngươi khẽ run lên, hình như ý thức rơi  một nơi nào đó.
Ngu Tri Dao  chút mơ hồ, lúc mơ màng mở mắt , phát hiện   ôm   lúc nào   thấy nữa.
Chờ ?
Nàng trừng mắt .
Người  ôm? Ôm ai?
À Tiểu Vân.
DTV
Chỉ trong chớp mắt, Ngu Tri Dao  nhớ  rõ ràng.
Vương tử Bạch Tuyết của nàng   ?
Ngu Tri Dao xoay   dậy, phát hiện cái giường  đang  cũng   đổi.
Nàng nhanh chóng xuống giường, đang chuẩn   gọi Tiểu Vân, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa cốc cốc cốc.
Ngu Tri Dao  một câu  .
Cửa phòng  mở , bọn thị nữ nối đuôi  , cầm đầu là một thị nữ đầu cài trâm ngọc bưng một cái thực án bằng gỗ màu đỏ, phía  đặt hai tấm bảng gỗ tương tự .
Chỉ thấy thị nữ  cung kính dâng đồ lên, : "Tôn chủ,   hôm  ngài   Vạn tiên yến của Long tôn  là  đến mãn hán  tịch của Vô Tình đạo quân?"
Ngu Tri Dao: ?
Giỏi lắm, còn  cả lật thẻ?
Còn nữa, Tôn chủ gì?
Sao nàng    Tôn chủ ?