Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 339

Cập nhật lúc: 2024-08-05 11:04:54
Lượt xem: 41

Chương 339. -

 

Người tu hành đi bộ rất nhanh, từng cái bóng đi trong đêm. Mọi người xuyên qua một mảnh đất hoang trụi lủi, phía trước loáng thoáng có thể thấy được mộ phần ngổn ngang, sâu cạn khác nhau.

Cách rất gần, còn có thể nghe được tiếng cười kỳ ảo linh hoạt của các cô nương.

"Đại vương thật tuyệt sắc, thật tiện nghi cho tộc trưởng tộc Thận ma kia."

"Chứ còn gì nữa! Xung quanh đây cũng không biết có bao nhiêu quỷ nam nhớ nhung đại vương chúng ta, nhiều lần cầu hôn đều bị từ chối."

"Thận không biết tộc trưởng Thận ma kia làm gì mà có thể được đại vương yêu thích.”

Lúc này, trong đó lại truyền ra một giọng nữ nũng nịu: "Hừ! Còn làm cái gì nữa? Chẳng qua là dùng thân thể lấy được tâm hồn thiếu nữ của ta. Thân thể của hắn rất đẹp, song tu lần đầu tiên có thể được mười năm tu vi.”

Nói đến đây, hình như nữ nhân kia còn phát ra âm thành l.i.ế.m môi không che giấu.

Ngu Tri Dao: "..."

Má ơi! Nữ quỷ các ngươi lớn gan như vậy sao?

Lúc cổ kiệu đặt xuống trước mộ phần, đi qua sương mù dày đặc trước mắt, mọi người mơ hồ nhìn thấy một nữ nhân mặc giá y màu đỏ đưa lưng về phía bọn họ, còn có mấy nữ quỷ mặc quần áo trắng vây quanh bên cạnh nữ nhân này, vừa trang điểm chỉnh sửa quần áo cho ả, vừa nói chuyện bát quái.

"Hi hì hì! Tộc Thận ma ngon như vậy sao, đợi đại vương thành tộc trưởng phu nhân, cũng đừng quên những tiểu nhân như chúng ta, chúng ta cũng muốn lấy mấy nam nhân tộc Thận ma nếm thử một chút!"

"Đúng nha đúng nha, ta đã không lâu ngửi được mùi của người sống rồi.”

Nói xong, từng tiếng l.i.ế.m môi thay nhau vang lên.

Không biết có phải ảo giác của Ngu Tri Dao hay không, các nam nhân khua chiên đánh trống ở trước nhất hình như đang run rẩy hai chân.

Nam nhân gõ chiêng trước nhất, kéo dây cột tóc trên đầu xuống, hai tay lại linh xảo đan thắt gì đó, ý đồ giả thành cô nương lừa gạt qua kiểm tra.

Ngu Tri Dao: "..."

Quả nhiên không phải là ảo giác của nàng.

Cổ kiệu ngừng hồi lâu, mắt thấy đám nữ quỷ ở trước phía còn nói chuyện trời đất, Lộ Lộ cô nương đi theo cổ kiệu đón dâu liếc nhìn sắc trời, tiến lên trước thi lễ nói: "Phu nhân, lúc này thời gian không còn sớm, đừng để lỡ giờ lành.”

Nữ nhân mặc giá y đỏ phía trước ngạo nghễ hừ nhẹ một tiếng: "Hừ, cho dù lỡ giờ lành thì như thế nào? Là tộc Thận ma các ngươi muốn cầu cưới ta, cũng không phải là ta muốn gả!"

Từ trước đến giờ Quỷ đạo bị ba tộc coi thường, hôm nay có cơ hội đề cao thân phận, nữ nhân bộc phác kiểu cách, không muốn để cho tộc Thận ma xem thường mình,

"Phải phải." Tư thế hành lễ của Lộ Lộ càng cung kính, vội vàng khen ngơi: "Phu nhân, là tộc Thận ma chúng ta thành tâm cầu cười phu nhân. Tộc trưởng đã ở trong phủ chờ phu nhân rất lâu, bởi vì chăm sóc quỷ con, lúc này mới không thể đi cùng. Mà giờ lành bái đường, là vì chúc phúc tộc trưởng ta và phu nhân hạnh phúc dài lâu, mỹ mãn hài hòa.”

Tất nhiên nữ nhân kia biết được tộc trưởng của tộc Thận ma đang chăm sóc quỷ con bọn họ, vì vậy mới không tới. Lại nghe nhiều tiếng chúc mừng, trong lòng rất thoải mái, nhờ vậy mới không gây khó dễ cho Lộ Lộ.

Ả đứng dậy, các nữ quỷ sau lưng nâng đuôi váy cho ả, nữ nhân mặc giá y màu đỏ tự tin chậm rãi quay đầu lại, muốn làm mọi người kinh diễm.

Ngu Tri Dao cũng muốn nhìn thử nữ quỷ ngàn năm đẹp đến cỡ nào, trong nháy mắt khi nữ quỷ quay đầu lại, tất cả mọi người đều hơi trợn to.

Chủ yếu là, quá xấu...

Không biết lớn lên như thế nào, nhưng trang điểm này, thật sự quá đáng sợ.

Vốn dĩ sắc mặt đã đủ trắng, còn bôi một lớp phấn trắng thật dày, hai bên gò má thì đánh phấn hồng giống như hai cái đ.í.t khỉ.

Hai hàng lông mày bị vẽ giống như sâu róm, sau khi trang điểm đôi mắt biến thành mắt hí, môi bị tô son màu đỏ thật dày, giống như mới vừa ăn thịt trẻ con.

Ngu Tri Dao từ khiếp sợ biến thành đồng tình, nhìn nữ quỷ vui mừng xung quanh tân nương, chỉ muốn hỏi một câu, đây là có bao nhiêu hận thù?

Chỉ là thấy sự hâm mộ và vui vẻ trong mắt đám nữ quỷ, Ngu Tri Dao có chút hiểu được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-339.html.]

Chẳn lẽ... Đây chính là thẩm mỹ của Quỷ đạo?

DTV

Sau khi mọi người khiếp sợ, nhịn xuống chán ghét, rối rít tỉnh bơ dời tầm mắt. Lộ Lộ cô nương nghênh đón tân nương, sau khi khiếp sợ trong chốc lát, tiến lên vô cùng tự nhiên nói: "Quả thật phun nhân rất xinh đẹp, tộc trưởng thấy nhất định rất vui mừng."

tân nương thoải mái nói: "Cái miệng nhỏ nhắn này thật ngọt, không trách Đàn lang để cho ngươi đến đón ta."

Trước khi lên kiệu, tân nương còn quay lại nói với thuộc hạ của mình: "Không phải các ngươi muốn nếm thử mùi vị của nam nhân tộc Thận ma sao? Nơi này nhiều như vậy, nhanh chọn đi, đừng làm lỡ giờ lành của ta."

Nghe được lời này, những nữ quỷ áo trắng kia mừng rỡ vô cùng, lấu tốc độ nhanh nhất xông về phía trước. Bóng đêm bao trùm, cùng không biết ai xinh đẹp, chỉ kéo người thuận mắt ở gần mình nhất, xé quần áo, bắt đầu làm việc ngoài trời.

Những Thận ma ở phía trước bị kéo đè xuống đất, từng người trợn to mắt, người sống sót trong đội ngũ rước dâu thì run rẩy cả người.

Đội ngũ thổi kén Xô na xếp ở chính giữa, đám quỷ nữ không kịp đi lên kéo người, tránh được một kiếp.

Đợi sau khi tân nương lên kiệu, Lộ Lộ cô nương chỉ lo lắng nửa đường xảy ra chuyện gì, lập tức vẫy tay, để cho đội ngũ nhanh chóng lên đường.

Đội ngũ đón dâu lại ồn ào náo nhiệt đi xa.

Bốn người vừa thổi kèn Xô na, vừa truyền âm theo nhóm cho nhau,

Ngu Tri Dao nhìn đám bạn tốt chỉ có bề ngoài kia của mình, trầm mặc, đề nghị: "Chờ lát nữa một mình ta đi bắt nữ quỷ kia đi? Các ngươi trông chừng Tiểu Vân rồi lại đi vào?"

Lạc Vân Dã là người đầu tiên không đồng ý: "Nữ quỷ ngàn năm, còn không biết có hậu chiêu gì, một mình Tiểu ngư đi quá nguy hiểm."

Hắn dừng lại một chút, có lý chẳng sợ: "Hơn nữa ta cũng không thể rời khỏi ngươi."

Cầm Minh: "..."

Tình nhân nhỏ không thể dừng dính nhau một chút sao?

Cầm Minh không nhịn được nữa, chỉ truyền âm cho Linh Tu: "Linh Tu, người nhịn được bọn họ?"

"Vì sao không thể?" Linh Tu cũng nói có lý chẳng sợ: "Ta cũng có đạo lữ rồi."

Cầm Minh: !

Đây là chuyện kinh thiên động địa gì.

Lúc nào Linh Tu có đạo lữ?! Không đúng, ba người bọn họ đều có đạo lữ, vậy chỉ có mình là chưa có?!

Chuyện này không phù hợp theo lẽ thường!

Cầm Minh đặt kèn xuống, ngẩng mặt đón gió, ngón tay sờ gương mắt phong lưu phóng khoáng của mình, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không nên như vậy.

Gió đêm này, vén một góc rèm bên trái của cổ kiệu màu đỏ, tân nương nghiêng mắt nhìn về bên trái của phía sau.

Một giây sau, mắt hí của ả trực tiếp trợn tròn.

Dưới ánh trăng sáng, chỉ thấy tóc trên trán thanh niên bị gió thổi về phía sau, ngón tay thon dài của hắn ta sờ lên gò má tuấn tú, tròng mắt hơi nheo lại, ánh sáng trong mắt vô cùng rực rỡ.

Tân nương: "!"

Một ngàn năm qua, ả chưa từng thấy một nam nhân có diện mạo ánh tuấn như vậy.

A, đây nhất định là phu quân trời định của ả.

Trong mười hơi thở, ả muốn toàn bộ thông tin của nam nhân này!

Giờ phút này tân nương đã sớm quên đi vị hôn phu đang chăm sóc con bọn họ, đang tha thiết chờ ả, ả vươn tay giữ một góc rèm bên trái, ánh mắt si mê len lén nhìn Cầm Minh.

Cả người thanh niên được ánh sáng màu bạc bao phủ, càng lộ ra vẻ độc lập, mờ mịt như tiên.

Lúc này, bốn người đang thảo luận ai muốn đi bắt cóc tân nương, tạm định là Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã đi chung, Linh Tu tiếp ứng ở phía sau, Cầm Minh thì khống chế đội ngữ đón dâu xung quanh, cản trở chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Loading...