Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 265
Cập nhật lúc: 2024-08-02 09:46:21
Lượt xem: 56
Chương 265. -
Tối này ánh trăng vô cùng sáng, không cần đen đuốc, cũng đã đủ sáng rồi.
Ánh trăng màu bạc, bao phủ cả tiểu viện.
Ngu Tri Dao cầm Dưỡng hồn ngọc có hình giọt nước, Lạc Vân Dã, Kỷ Phù, và Hoa Hoa xếp hàng ở bên cạnh chờ ăn dưa.
"Coi như ta sinh ra một cái chày gỗ đi.” Thời Oánh nói đến Vân Sinh, giọng điệu chính là chán ghét và vứt bỏ: "Các ngươi tuyệt đối không nên tin Vân Sinh kia là người tốt, hắn dối trá còn hơn cả Vân Diễn nữa."
Mọi người: ?
Sao lại không giống với phiên bản mà bọn họ biết?
Trong lịch sử Vân giới ghi lại, vì ngăn cản chiến tranh của Ma tộc và Nhân tộc Vân Sinh có cống hiến rất to lớn, hơn nữa còn duy trì yên ổn nhiều năm của hai bên.
Chờ đến khi phi thăng, mâu thuẫn giữa Nhân tộc và Ma tộc không có cách nào đè xuống nữa, lúc này tập kích Ma tộc mới quay trở lại.
Thời Oánh thấy vẻ mặt cổ quái của bọn họ, trong lòng hiểu rõ, nàng ấy thong thả nói: “Người không biết Vân Sinh, đúng là sẽ cho hắn là người tốt. Cho dù người quen biết hắn, chỉ sợ cùng bị vẻ ngoài ngụy trang của hắn lừa."
Vì vậy, Đại Ma vương bắt đầu nói về hiểu biết của mình đối với Vân Sinh.
Lúc đầu sau khi Đại Ma vương bị Vân Diễn rút tinh phách, Đại Ma vương vị Vân Diễn dẫn theo bên cạnh. Nàng ấy muốn giải thoát, cho nên dùng đủ loại lời nói nhục mạ Vân Diễn.
Vân Diễn không có phản ứng gì, vẫn giam cầm nàng ấy ở bên cạnh, cho nên Thời Oánh có thể ở khoảng cách gần nhìn đứa bé kia lớn lên gần nửa cuộc đời.
Bởi vì Vân Sinh là huyết mạch nhân ma, đối với nửa huyết mạch ma trong m.á.u của Vân Sinh, Vân Diễn cảm thấy nhục nhã, dù đưa Vân Sinh về Vân Cảnh thánh địa, cũng nói với người ngoài đây là đứa bé mình nhặt được.
Vân Sinh không phải là đệ tử của Vân Cảnh thánh địa, nhưng được Vân Diễn mang theo bên cạnh dạy dỗ, lại không để cho hắn ta qua lại với người trong tông môn.
Vân Sinh hoàn toàn bị Vân Diễn đào tạo thành một vũ khí hủy diệt Ma tộc.
Không ngừng lặp lại quá trình tu luyện và g.i.ế.c ma.
Khi đó, mỗi ngày Đại Ma vương đều mắng Vân Diễn, lúc đối phương ngủ cũng mắng. Nhưng Vân Diễn không bỏ qua cho nàng ấy, sau đó không biết vì nguyên nhân gì, ném nàng ấy cho Vân Sinh hơn mười tuổi trông coi.
Thời Oánh bảo Vân Sinh g.i.ế.c mình.
Vân Sinh rất bình tĩnh từ chối, hơn nữa còn nói một câu như vậy: "Giết ngươi, cha sẽ tức giận."
Đại Ma vương kể đến chỗ này, vô cùng phẫn nộ nói: "Thuở nhỏ chày gỗ này đã không quan tâm đến ta thì thôi đi. Thật vất vả mới thoát khỏi Vân Diễn, để cho hắn g.i.ế.c ta, giúp ta giải thoát. Hắn lại không phải vì ta là nương của hắn mà không g.i.ế.c ta, mà là lo lắng Vân Diễn tức giận."
Mọi người: "..."
Đúng là rất quá đáng!
Mọi người lập tức gật đầu phụ họa: "Đúng vậy, là một cái chày gỗ."
Mọi người đáp lại, làm cho tâm trạng của Đại Ma vương hơi bình tĩnh một chút. Nàng ngồi xuống bên trong Dưỡng hồn ngọc nói tiếp: "Vân Diễn kia đối với hắn không tệ, vốn ta cho là hắn không g.i.ế.c ta, là bởi vì lệ thuộc vào người cha Vân Diễn này. Sau đó ta mới phát hiện, hắn hoàn toàn không phải lệ thuộc vào Vân Diễn, mà là lệ thuộc vào tài nguyên Vân Diễn cho mình."
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-265.html.]
“Đứa bé kia, bị Vân Diễn nuôi thành người vì tư lợi, vô tình không có tình cảm, trừ tu luyện và g.i.ế.c ma, cũng không ngừng theo đuổi tu vi mạnh mẽ. Vì thế không chừa thủ đoạn, không có chút tình cảm bình thường đối với người hoặc ma. Hắn làm tất cả đều vì có mục đích, tuyệt sẽ không làm chuyện không có lợi ích cho mình."
Đại Ma vương khi bị giam cấm, ở bên cạnh Vân Diễn một đoạn thời gian.
Nàng nói chuyện cụ thể cho bọn họ.
Ví dụ như có lần Vân Sinh đột phá Thiên Nhân cảnh, cần một món bảo vật. Nhưng món bảo vật đó ở trong tay Yêu vương lúc ấy, vì chuyện này hắn ta bắt đầu lập ra kế hoạch kín đáo.
Kết quả sau cùng, là Yêu vương kia chủ động vưi vẻ dâng bảo vật lớn, giống như xem chuyện này là chuyện rất vinh hạnh.
Chính là cái loại bị lừa còn giúp người ta đếm tiền.
"Dù sao các ngươi tuyệt đối không được tin hắn." Đại Ma vương chắc chắn nói xong. Trong đôi mắt của nàng ấy có chút thẫn thờ, cũng có chút tiếc nuối, nhẹ giọng nói: "Vân Sinh và nhóc con Thời Ngộ, không giống nhau."
Ngu Tri Dao thật sự tò mò: "Tỷ tỷ, trong ghi chép của Vân giới, tiền bối Vân Sinh vì để cho hai tộc nhân ma có thể chung sống hài hòa, từng nhiều lần ra tay dừng chiến tranh. Sau khi phi thăng, còn để lại bí cảnh tiên cung cho hậu nhân, nghe nói chính là thần khí duy nhất Tịch Diệt kiếm của Vân giới, cũng là bội kiếm của hắn, đều bị hắn để lại bên trong tiên cung.
Những chuyện mà tiền bối Vân Sinh làm, cũng là vì mục đích nào đó sao?”
Thời Oánh khinh thường cười lạnh: "Hắn có lòng tốt như vậy? Nói không chừng sau lưng có một âm mưu kinh thiên động địa gì đó có lợi cho mình đó."
Mọi người: "..."
Đại Ma vương rất chắc chắn.
"Dù sao các ngươi tuyệt đối không nên tin bất kỳ chuyện gì liên quan đến hắn, giả, đều là giả." Đại Ma vương giống như một tuyển thủ đang cố gắng đánh vỡ giả dối, nói mệt rồi, trực tiếp nằm xuống bên trong Dưỡng hồn ngọc.
Nàng ấy không muốn nhắc đến đứa trẻ chày gỗ đó.
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã trố mắt nhìn nhau, từ chỗ Đại Ma vương nghe được tin tức liên quan đến Vân Sinh, gần như hoàn toàn ngược lại với chuyện mà bọn họ biết.
Kỷ Phù ngồi chổm hỏi ở một bên ăn dưa, rất nghi ngờ nói: "Tỷ tỷ, Vân Sinh tiền bối không chỉ để lại bí cảnh tiên cung, còn để lại Thiên Bảng. Chỉ cần có tên trên Thiên Bảng, mỗi tháng sẽ được khen thưởng. Ta và Linh Tu cũng có tên trên Thiên Bảng, lấy được không ít khen thưởng trân quý. Khen thưởng miễn phí như vậy, chắc không có khả năng giả đi?"
"Khen thưởng miễn phí?" Đại Ma vương cười một tiếng, nói: "Vân Sinh kia nếu trả giá, vậy nhất định là muốn có được hồi báo lớn hơn."
Kỷ Phù: "..."
Nàng ấy thật sự muốn hỏi có phải Đại Ma vương có thành kiến trong chuyện này không.
Một anh hùng Vân giới như vậy, cuối cùng làm biết bao nhiêu chuyện tốt cho Vân giới, lại bị Đại Ma vương gắn cho tội danh mang suy nghĩ xấu xa
Thật sự làm cho người ta có chút không tưởng tượng được.
Đại Ma vương nhìn vẻ mặt nghi ngờ của mọi người, nàng ấy thoáng suy nghĩ một chút: "Ta biết các ngươi rất khó tin tưởng khuôn mặt thật của Vân Sinh, nhưng cho dù các ngươi không tin ta, cũng phải cẩn thận xem xét chuyện có liên quan đến hắn."
"Ta tin tưởng tỷ tỷ." Linh Tu giơ tay phụi bụi bặm dính trên quần áo, từ dưới đất đứng dậy: "Tỷ tỷ là người duy nhất có thể nhìn rõ mặt mũi thật của Vân Sinh, cho nên ta tin tưởng tỷ."
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã cũng nói: "Ta cũng tin tưởng lời của tỷ."
Kỷ Phù và Hoa Hoa cũng lên tiếng.
Quan tâm rốt cuộc Vân Sinh là thật hay giả, dù sao dựa vào lời của Đại Ma vương, đề phòng một chút, cũng không phải là chuyện gì xấu.
Ở bên trong Dưỡng hồn ngọc, Đại Ma vương miễn cưỡng trở mình, tự tin nói: "Các ngươi tin tưởng ta, không sai đâu!"