Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay muốn Làm Giàu - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-10-15 03:55:33
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Hắn nghiêng đầu, mái tóc bạc dài óng ả như thác nước rủ xuống: “Trong phòng ngươi khác ?”

Biểu cảm của Tạ Tử Ân hề đổi, một chút giả tạo: “Không .”

Chỉ một nhà thôi.

Ngân Huyền gật đầu.

Tạ sư thì chắc là , lẽ là do cảm giác của một kiếm tu như sai.

Ngân Huyền rõ ý định: “Ngày tiết Sương Giáng là sinh nhật của nhị sư .”

Tạ Tử Ân: “Ừm, .”

“Bọn định tổ chức sinh nhật cho sư ở Thải Duyên Lâu.” Ngân Huyền dặn dò : “Đến lúc đó ngươi phụ trách dẫn tới.”

“Được.” Tạ Tử Ân đồng ý, dừng một chút như chuyện gì mà bổ sung một tiếng xưng hô: “Đại sư .”

Ngân Huyền: “?”

Sao cũng giống nhị sư gọi là đại sư ?

… Cũng đúng, chỉ là một cách xưng hô thôi, đúng là vị sư lớn tuổi nhất.

Ngân Huyền gật đầu, xong việc cần , liền với vẻ mặt yên bình mà bay .

Tạ Tử Ân đóng cửa , lúc xoay , Ôn Sương Bạch đang dùng ẩn phù cũng hiện .

“Ngươi thấy hết ?”

“Ừm.” Ôn Sương Bạch gật đầu, một tay chống lên mép bàn, một tay lơ đãng huơ trong trung, viên tinh thạch hồi phục hơn nửa đang ngâm trong dung dịch dinh dưỡng bàn. Nàng ngờ đại sư sẽ tìm Tạ Tử Ân, cũng ngờ chuẩn một bất ngờ sinh nhật cho , nàng : “Thật cần phiền phức như .”

“Không phiền phức.” Tạ Tử Ân đến bên cạnh nàng, từ tốn : “Tin , những chuẩn bất ngờ cho em cũng sẽ vui vẻ.”

Ôn Sương Bạch ngẩn .

Tạ Tử Ân nàng, nhịn đưa tay xoa rối mái tóc của nàng.

thích, vì bạn mà chuẩn bất ngờ, thể cảm thấy phiền phức ?

Hắn là , Ngân Huyền và những khác cũng là .

 * Trong nháy mắt đến ngày tiết Sương Giáng.

Giờ Dậu, Ôn Sương Bạch theo Tạ Tử Ân bước Thải Duyên Lâu, khắp lầu treo đầy chữ ‘Thọ’, chân suýt nữa thì lảo đảo.

Khoan , nàng vẫn còn ở độ tuổi xuân sắc mà, chữ là quá long trọng ?

Trang trí cứ như mừng thọ 60 .

400 , hiện giờ còn bận rộn hơn cả Ôn Sương Bạch, từ xó nào nhảy , vui vẻ múa may cuồng.

Là nó , chữ Thọ đều là nó ! Nó là siêu cấp lợi hại !

Ôn Sương Bạch giả vờ , vẻ mặt kinh ngạc: “Oa, các ngươi chuẩn sinh nhật cho , cảm động quá…”

“Sư , diễn giả trân quá.” Ngay cả Lý Chước Hoa cũng thấu kỹ năng diễn xuất khoa trương của nàng, đưa món quà sinh nhật chuẩn sẵn cho Ôn Sương Bạch, đó mở hai tay ôm lấy nàng một cái. “Sư , chúc vạn thọ vô cương!”

Ôn Sương Bạch ôm , thật tâm : “Cảm ơn sư tỷ, sư tỷ cũng nhé.”

Thẩm Hạc Phong tới, ném thẳng món quà Ôn Sương Bạch, gây khó dễ với Tạ Tử Ân: “Hay cho tên độc y nhà ngươi, chắc chắn là ngươi và Ôn Nhị Bạch đêm với , tiết lộ kế hoạch bí mật của chúng !”

Tạ Tử Ân “” một tiếng: “Chuyện còn cần tiết lộ ?”

Một bên, Ngân Huyền nhị sư nhà Tạ Tử Ân, bỗng hiểu .

Hắn mà, ngày đó cảm thấy trong phòng của Tử Ân sư .

Ngân Huyền lắc đầu, cũng gì, đút tay áo, chậm rãi đợi Lục Gia Nghiêu và những khác ở phía lượt tặng quà xong, mới di chuyển đến mặt Ôn Sương Bạch, đưa một chiếc nhẫn trữ vật cho nàng.

Ngân Huyền dịu dàng , trạng thái tinh thần vẫn vô cùng : “Ta mua gì, đây là 100 vạn linh thạch, sư tự mua đồ thích nhé.”

Ôn Sương Bạch: “!!!”

Mấy còn cũng kinh ngạc, trong đó kể đến Thẩm Hạc Phong là phản ứng nhanh nhất, lập tức hổ mà chen đến mặt Ngân Huyền, nịnh nọt hô: “Đại sư , ngày mai là sinh nhật của tứ sư !”

Ngân Huyền: “…-.”

Những khác: “…”

Văn Tâm xách váy từ lầu chạy xuống: “Đại sư , nhị sư tỷ, yến tiệc đều chuẩn xong , mau lên .”

Ôn Sương Bạch tiểu sư đôi mắt linh động đang chạy đến mặt, đưa tay xoa đầu nàng: “Được.”

Cô bé nhỏ nhắn gầy gò lúc giờ cao gần bằng nàng .

Nàng quả nhiên lầm, sư tuy tuổi còn nhỏ, nhưng từ nhỏ một sư phụ đáng tin cậy, sớm lo toan việc, tuy nhiều thiên phú tu luyện nhưng cực kỳ tài năng kinh doanh.

Hiện giờ, Thải Duyên Lâu tay Văn Tâm ăn phát đạt, ngừng phát triển, những cổ đông như họ cũng kiếm ít tiền.

Thời gian trôi qua thật nhanh.

Trong chớp mắt, đại hội Huyền Thiên cũng sắp kết thúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-chong-phao-hoi-hom-nay-muon-lam-giau/chuong-158.html.]

“Nào, tối nay chúng say về!” Thẩm Hạc Phong cầm chén rượu, dõng dạc : “Không ai dùng linh lực giải rượu, để xem trong chúng ai tửu lượng kém nhất, ai nhất, thế nào? Có dám so !”

Lý Chước Hoa là đầu tiên ứng chiến: “Có gì mà dám!”

Lục Gia Nghiêu cũng vui vẻ : “Được thôi!”

Hắn tu luyện bằng mấy , nhưng tửu lượng thì tương đối tồi .

Mấy còn cũng , liền đồng ý.

Kết quả, ba ly , Thẩm Hạc Phong, lúc nãy hô hào to nhất, năng lắp bắp mà vẫn còn khoác lác: “Không khoác lác, lão, lão phu hành tẩu giang hồ hồ hồ… bao nhiêu năm nay, rượu uống qua còn, còn nhiều hơn nước các ngươi, uống qua…”

“Loảng xoảng” một tiếng, lão đạo sĩ mặt đỏ như m.ô.n.g khỉ trợn mắt một cái, liền say ngã lăn đất, bất tỉnh nhân sự.

Lý Chước Hoa liếc xéo, dùng lỗ mũi mà tên ma men đất: “Chỉ thế thôi ?”

Hai vò rượu , Lục Gia Nghiêu, đứa trẻ ngốc , bắt đầu ôm vò rượu đất : “Hu hu hu về Thanh Châu, nhớ , lớn từng bao giờ xa nhà lâu như …”

“Khóc lóc sướt mướt thể thống gì!” Lý Chước Hoa lười để ý đến hai tên bại tướng bàn nhậu , thấy ồn ào còn nhanh chân đạp Lục Gia Nghiêu mấy cái, đó tiếp tục cụng rượu với Ôn Sương Bạch. “Sư , nào!”

Ôn Sương Bạch tủm tỉm gật đầu, hề sợ hãi: “Tới.”

Hai bắt đầu đối vò mà uống, ba vò, bốn vò… bảy vò , nữ tử áo đỏ đang bàn thẳng tắp ngã xuống.

, lúc Chước Hoa sư tỷ ngã xuống, lưng cũng hề cong.

Ôn Sương Bạch thấy là đủ , đưa tay vững vàng đỡ lấy sư tỷ lòng.

Xin nhé, nàng quên , khi xuyên sách, nàng chính là công sở thể càn quét bàn nhậu trong tiệc cuối năm bằng tửu lượng của !

Trong lúc hai chị em đang đối vò với , ở một góc, Tạ Tử Ân và Ngân Huyền đang nhâm nhi từng ly một.

Khi Tạ Tử Ân tự rót rượu cho Ngân Huyền, đàn ông tóc bạc mắt bắt đầu mơ màng bỗng nhiên nghiêm túc một câu: “Tử Ân, nếu ngươi đối xử với sư của , sẽ gi·ết ngươi.”

Tạ Tử Ân dừng một chút : “Được.”

Rượu qua ba tuần, Ngân Huyền lắc đầu: “Không , lắm, ngủ.”

Hắn từ từ dậy, từ từ xổm xuống, đó cuộn tròn gầm bàn, ngủ một cách yên bình.

Tạ Tử Ân: “…”

Ôn Sương Bạch thu xếp thỏa cho sư tỷ và tiểu sư say rượu xong, tới, xổm bàn, ba Thẩm, Lục, Ngân đang say xỉn mỗi một vẻ gầm bàn mà thấy đau đầu.

Nàng vịn chân Tạ Tử Ân dậy, ghé tai chuyện, giọng mang theo men say: “Ba họ, quản…”

“Để lo.”

“Được.”

Tạ Tử Ân nữ tử lảo đảo rời khỏi yến tiệc, uống cạn ngụm rượu cuối cùng trong ly, dậy ném ba gã đàn ông to xác phòng khách, lên gác mái tìm Ôn Sương Bạch.

Thải Duyên Lâu ẩn đỉnh một ngọn núi ngoại thành Đế Châu.

Từ gác mái của Thải Duyên Lâu , thể trông thấy vạn ngọn đèn của thành Đế Châu xa xa, và cả Thánh Tháp sừng sững đỉnh núi, giao với dải ngân hà, bảo vệ vạn ngọn đèn đó.

Tạ Tử Ân đến bên cạnh nàng: “Đang nghĩ gì ?”

Thư Sách

“Em chẳng nghĩ gì cả, em đang dùng gió để giải rượu.” Ôn Sương Bạch xoa xoa thái dương. “Em chóng mặt quá.”

Tạ Tử Ân cúi đầu xem xét trạng thái của nàng, đưa mu bàn tay kiểm tra gò má ửng hồng của nàng: “Có dùng t.h.u.ố.c giải rượu ?”

“Không .” Ôn Sương Bạch từ chối, bỗng nhiên nghiêng đầu .

Khoảng cách giữa hai lập tức kéo gần.

Yết hầu của Tạ Tử Ân khẽ trượt một cái, liền yên tại chỗ, như một cái cây bất động.

Ôn Sương Bạch một lát thấy kỳ lạ, ghé sát gần hơn để xem, gần đến mức Tạ Tử Ân thể ngửi thấy mùi rượu giữa môi răng nàng.

Nàng hỏi: “Sao trông  một chút men say nào ?”

“Anh là y tu.” Phản ứng sinh lý khó thể kiềm chế, Tạ Tử Ân theo phản xạ lùi nửa bước, kéo một chút cách, cố gắng giữ lý trí mà giải thích: “Dù dùng linh lực, rượu cũng .”

Ôn Sương Bạch căn bản để ý đến nửa bước đó, nàng chỉ cảm thấy chóng mặt, bên cạnh là bạn trai danh chính ngôn thuận của , liền dựa , chê cánh tay tựa cứng quá, cọ qua cọ , rúc lòng , cuối cùng quên : “ Anh như là gian lận ?”

“…” Tạ Tử Ân nỡ đẩy nàng , môi mím chặt, cũng căng cứng, cố gắng lý sự nhưng giọng như giọt nước cuối cùng trong ấm nước đun cạn: “Anh dùng linh lực, tính.”

Ôn Sương Bạch: “Tính.”

Tạ Tử Ân: “Không tính.”

“Tính.”

“Không tính.”

“Tính.”

Tạ Tử Ân hít sâu một : “…”

“Là tính.” Ôn Sương Bạch phục, từ trong lòng xoay , dựa lan can gác mái, ngẩng đầu : “Không tin ngày mai đợi họ tỉnh, hỏi xem tính …”

“Ôn Sương Bạch.” Bỗng dưng, Tạ Tử Ân cúi đầu xuống, đôi mắt đen sáng như mây đen che khuất, trở nên tối tăm rõ. “Anh thảo luận vấn đề .”

“Rất ấu trĩ.” Hắn : “Chúng thể chút chuyện của trưởng thành ?”

Trên gác mái gió đêm thổi mạnh, bay mái tóc đen của hai .

Tóc đen quyện trong gió, lông mi Ôn Sương Bạch ngừng rung động, trong lòng nàng chút hoảng loạn, tầm mắt theo bản năng dời , nhưng , đôi mắt đầy ẩn ý của .

 

Loading...