Anh như ngược khiến Tô Cửu Nguyệt thể giận nổi: “Anh ngốc , dậy mau .”
Ngày đầu tiên đến nhà mà dậy muộn như , Tô Cửu Nguyệt cảm thấy ngại.
Bây giờ nhà nào cũng nuôi dưng (ăn ), bình thường nếu ở nhà, giờ nàng dậy nấu bữa sáng cho cả nhà .
Quần áo tối qua nàng cởi, nàng nhảy xuống giường, mang đôi giày vải nhỏ của .
Giày của Ngô Tích Nguyên đặt ngay cạnh giày nàng, lớn hơn chân nàng nhiều.
Nàng liếc một cái thu ánh mắt, chuẩn ngoài, nhưng Ngô Tích Nguyên gọi : “Vợ ơi, cô đợi với!”
Tô Cửu Nguyệt ngớ một lát, dừng trừng mắt : “Đừng gọi bậy.”
Trong lúc nàng , Ngô Tích Nguyên chạy tới nắm lấy tay nàng, toe toét, lộ hàm răng trắng đều tăm tắp: “Mẹ , cô là vợ ! gọi bậy!”
Nhìn bộ dạng như , Tô Cửu Nguyệt chợt nhớ đến Mao Mao nhà nàng, thực sự khiến thể nổi giận .
Trong lúc nàng đang suy nghĩ, Ngô Tích Nguyên mở cửa phòng, kéo nàng chạy ngoài.
Lưu Thúy Hoa đang giặt quần áo trong sân, thấy hai tay trong tay bước , rạng rỡ hẳn lên.
Tô Cửu Nguyệt thấy bà cứ chằm chằm tay hai đang nắm lấy , mặt nàng đỏ bừng, vội vàng vẫy tay rút , nhưng Ngô Tích Nguyên nắm c.h.ặ.t hơn.
“Vợ ơi, dẫn cô xem mấy con gà nuôi! Mới nở thôi, dễ thương lắm!”
Lưu Thúy Hoa thấy cũng gọi vọng theo: “Tích Nguyên, tiện thể nhặt trứng gà về luôn.”
Sơn Tam
“Con , !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-cam-ly-cua-tan-thu-phu/chuong-6-co-la-vo-toi.html.]
Ổ gà ở sân , gà dẫn theo một đàn gà con đang tìm thức ăn trong sân. Vì mới ấp nở, nhà dám cho gà con ngoài.
Chỉ Ngô Tích Nguyên hề mệt mỏi hàng ngày ngoài bắt sâu cho chúng, nên mấy con gà con lớn nhanh.
Ngô Tích Nguyên chỉ một con gà con màu vàng giới thiệu với nàng: “Con tên là A Đại, con bên cạnh là A Nhị... Chút nữa ăn cơm xong, chúng cùng bắt sâu cho chúng ăn nhé! Mẹ , đợi chúng lớn lên là trứng để ăn!”
Tô Cửu Nguyệt xổm bên cạnh mấy con gà con màu vàng đó, thể nhận chúng khác ở điểm nào.
Ngô Tích Nguyên nhảy tót đến bên cạnh ổ gà, thò tay bên trong lấy sáu quả trứng: “Vợ ơi, cô xem ! Trứng trắng trẻo mập mạp , gà con chính là nở từ đây đó!”
Tô Cửu Nguyệt mới mười ba tuổi, cho cùng vẫn là một đứa trẻ con lớn hẳn.
Trước đây ở nhà đẻ, vì chăm sóc em trai em gái nên nàng buộc trưởng thành, bây giờ đến nhà họ Ngô ngược trở thành trẻ con.
Nàng gần xem: “Nhiều trứng gà thế?”
Nhà nàng chỉ nuôi hai con gà, mấy năm đẻ trứng nữa, nàng chê nuôi tốn thức ăn nên g.i.ế.c thịt từ lâu .
Ngô Tích Nguyên chia cho nàng ba quả trứng: “Chia cô một nửa, chúng tìm luộc trứng ăn thôi!”
Tay Tô Cửu Nguyệt nhỏ, hai tay cẩn thận nâng niu ba quả trứng gà, thì kinh ngạc cả , trứng gà là thứ thể ăn tùy tiện ?!
Trứng gà nhà nàng nhặt hàng ngày đều dành dụm , đợi đến khi họp chợ thì mang đổi lấy tiền, nàng nhiều năm nhớ mùi vị của trứng gà như thế nào .
Ngô Tích Nguyên chạy hai bước, thấy Tô Cửu Nguyệt còn ngây đó, liền giục: “Còn ngẩn đấy gì? Đi nhanh lên, đến muộn đồ ăn ngon sẽ Đại Nha các cô cướp hết đấy!”
Tô Cửu Nguyệt cầm trứng gà chạy theo Ngô Tích Nguyên sân . Ngô Tích Nguyên thấy Lưu Thúy Hoa liền gọi lớn: “Mẹ! Luộc trứng cho con với vợ con!”