Người vợ thứ ba của Tiêu Cá Chép tên là Kiều Vi, là bạn học của Hứa Gia Nam, cũng nhờ Hứa Gia Nam mà quen . Hai chênh lệch mười mấy tuổi.
Lần đầu gặp mặt, Kiều Vi theo Hứa Gia Nam gọi Tiêu Cá Chép là chú út, nhưng trong lòng vẫn kìm mà nảy sinh những rung động khác lạ với đàn ông .
Khi đó Tiêu Cá Chép qua tuổi 40, nhưng vẫn giữ phong độ nhẹ nhàng, tuấn tú dũng. Tiền tài và địa vị hun đúc nên ở chỉ là sự ưu nhã quý phái, mà còn là sự thong dong tự tin.
Hơn nữa trời sinh cách chăm sóc khác, am hiểu tâm tư con gái. Cho dù Kiều Vi cũng ngấp nghé 30, từng trải qua vài mối tình, cũng tránh khỏi đàn ông từng trải mê hoặc.
Là Kiều Vi chủ động "bật đèn xanh" với Tiêu Cá Chép , còn Tiêu Cá Chép lúc đầu ý gì đặc biệt với cô.
Tất nhiên, khi quyết định kết hôn với Kiều Vi, Tiêu Cá Chép về chắc chắn cũng nảy sinh tình cảm.
Chỉ điều, thứ tình cảm sâu đậm hơn nhiều so với những gì tưởng tượng.
Nguyên nhân Kiều Vi đề nghị ly hôn cũng đơn giản. Cô cô cảm thấy Tiêu Cá Chép yêu cô, hoặc đúng hơn là yêu cô nhiều đến thế. Trong thế giới của Tiêu Cá Chép, quá nhiều thứ quan trọng hơn cô.
Thật yêu cầu của Kiều Vi hề quá đáng. Tiêu Cá Chép thể đặt bố lên cô, thể đặt con gái lên cô, nhưng hai vị trí đó, liệu thể đến lượt cô ?
Kiều Vi cảm nhận là .
Bố cô đều là giáo sư đại học, gia cảnh tuy so với sự đại phú đại quý của nhà họ Tiêu, nhưng cô là con một, nâng niu chiều chuộng từ bé, hề thiếu thốn tình yêu thương.
Tình cảm bỏ trong thời gian dài mà nhận sự hồi đáp tương xứng, cô cũng chẳng còn kiên nhẫn nữa.
Cho nên, Kiều Vi đề nghị ly hôn.
Tiêu Cá Chép ly hôn, nhưng mô thức tình cảm của từ đến nay là: chỉ cần một bên tiếp tục thì bên tuyệt đối miễn cưỡng.
Dưới quán tính hành vi , do dự quá nhiều liền đồng ý.
Điều càng khiến Kiều Vi tin chắc rằng thật sự yêu cô.
khi ly hôn, Tiêu Cá Chép đau khổ hơn chính bản tưởng tượng nhiều. Anh bắt đầu mất ngủ, bắt đầu xuất hiện ảo giác, thường xuyên ở nhà mà cứ ngỡ thấy tiếng Kiều Vi gọi ... Ban ngày, giả vờ như chuyện gì, vẫn sống cuộc sống như khi. đến đêm, điên cuồng lục lọi các tài khoản mạng xã hội của Kiều Vi, trộm cuộc sống hiện tại của cô, quan sát xem bên cạnh cô xuất hiện đàn ông nào khác ...
An Họa hả hê xong thì quả thực cũng chút lo lắng cho con trai.
Đợi Gia Nam , bà do dự xem nên gọi điện cho thằng út để khuyên giải vài câu .
Tiêu Chính gàn: "Đừng xen , nó cũng hơn bốn mươi tuổi đầu , quản nhiều thế gì?"
An Họa bỏ điện thoại xuống: "Cũng ..."
"Nghe giọng điệu thằng Gia Nam thì vẻ thằng nhãi theo đuổi cái cô Tiểu Kiều đấy nhỉ?"
"Nếu nó vẫn chứng nào tật nấy như , thể xác định sống với cả đời thì thà mong nó theo đuổi còn hơn."
"Mặc kệ nó theo đuổi , chúng già , cũng chẳng quản nổi nhiều chuyện như thế."
An Họa thở dài.
Một lát , Tiêu Chính đột nhiên : "Vợ , bọn trẻ bảo tổ chức đại thọ 87 tuổi cho . Hay là đừng rình rang nữa, sinh nhật để tổ chức cho nhé."
" bảo tổ chức sinh nhật mà." Dừng một chút, An Họa hỏi: "Ông định tổ chức cho thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-472-ngoai-truyen-3-toan-van-hoan.html.]
"Cái đừng lo, đến lúc đó sẽ . thông báo với bọn trẻ, bảo chúng nó hôm đó đừng ai đến phiền, chỉ hai vợ chồng thôi."
Tiêu Chính càng càng hưng phấn, lập tức bắt tay hành động.
Đầu tiên ông gọi điện cho con cả Tiếu Nãi. Thư ký bắt máy, báo là Tiếu Nãi đang họp báo gì đó.
Thằng cả là bận nhất, quanh năm suốt tháng Tiêu Chính và An Họa cũng chỉ gặp mặt nó một hai . nếu nhớ nó thì thể xem tin tức, nó thường xuyên xuất hiện bản tin thời sự.
Tiếp theo, ông gọi cho Tống Dực, bởi vì Tư Hiền hai năm tham gia một dự án cấp quốc gia, đảm nhiệm vị trí tổng kỹ sư, cấp độ bảo mật cao, bình thường cũng liên lạc với nó.
Tống Dực vẫn thường xuyên đến thăm ông bà, ngày thường gọi điện cũng bao giờ bắt máy, dễ dàng liên lạc .
Sau đó là gọi cho Thừa Chí. So với Tư Tề thì Thừa Chí công tác nghiên cứu lý luận nên thời gian cũng tự do hơn một chút.
Cuối cùng là gọi cho thằng út.
Thằng út lời như mấy chị, cứ khăng khăng đòi đến tổ chức sinh nhật cho : "Bố, bố lớn tuổi thế đừng bày vẽ nữa, sinh nhật để con lo liệu, lời con ."
Tiêu Chính lạnh: "Chuyện mày ly hôn..."
"Thôi thôi thôi, tùy bố, tùy bố hết ạ, con cúp máy đây."
Tiêu Cá Chép An Họa nắm rõ chân tướng chuyện ly hôn, Tiêu Chính dọa cho sợ mất mật.
Tiêu Chính tiếng tút tút đầu dây bên , tủm tỉm, cái thóp dùng thật đấy.
Sau khi đuổi khéo hết đám con cái, Tiêu Chính bắt đầu bận rộn chuẩn kế hoạch của .
Đến ngày sinh nhật, ăn xong cơm trưa, Tiêu Chính liền bảo giúp việc đưa An Họa ngoài dạo.
An Họa cùng giúp việc lang thang bên ngoài cả buổi chiều, trời sập tối mới về đến nhà.
Vừa vòng qua bức bình phong, An Họa cảnh tượng mắt cho ngỡ ngàng.
Đèn đóm trong tứ hợp viện đều tắt hết. Dưới màn đêm, cả sân đầy những ngôi lấp lánh, cứ như dải ngân hà trời rơi xuống . Ngoài , trong sân còn chất đầy hoa tươi: hoa hồng, cát cánh, bách hợp...
Cả cái sân rộng thế mà phủ kín hoa tươi, chắc tốn nhiều thời gian lắm, thảo nào chiều nay ông cứ đuổi ngoài.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Giữa rừng hoa rực rỡ sắc màu, Tiêu Chính đang đó.
Ông mặc bộ quân phục cởi từ lâu, chậm rãi dang rộng vòng tay về phía An Họa.
Ông già nua, nhưng điều đó chẳng hề giảm chút nào sự lãng mạn của khoảnh khắc .
Bởi vì ông là yêu bà cả đời, và cũng là bà yêu cả một đời.
An Họa bước tới, nép chặt trong lòng Tiêu Chính.
"Vợ , cảm ơn đến bên cạnh ."
"Cảm ơn ông yêu ."
Đêm nay, dung nhan tóc trắng xóa của bà còn rực rỡ hơn cả bầu trời đầy .
Toàn văn .