Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 356: Tố cáo vợ hắn

Cập nhật lúc: 2025-12-18 00:46:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa hàng của Tiêu Tiểu Thúy mở cửa. Từ việc tìm mặt bằng đến nguồn hàng, cô tốn ít công sức, đồng thời cũng nhận việc buôn bán hề đơn giản nhẹ nhàng như cô tưởng tượng.

 

Tiêu Tiểu Thúy vốn hối hận, nhưng khi thấy doanh thu tháng đầu tiên, cô cảm thấy thể .

 

Phải Tiêu Tiểu Thúy cũng chút khiếu kinh doanh. Khi thấy chiếc đồng hồ điện t.ử An Họa gửi đến, cô nảy ngay ý nghĩ: thứ lạ quá, từng thấy bao giờ, nếu bày bán ở cửa hàng của thì chắc khách đến đạp vỡ cả ngưỡng cửa mất!

 

Thế là Tiêu Tiểu Thúy tức tốc chạy đến, hỏi thăm tình hình cụ thể.

 

Nghe Tiêu Tiểu Thúy , An Họa vội trả lời câu hỏi của cô mà : "Người bán đồng hồ điện t.ử tên là Lâm Tiểu Lôi. Nói thật việc ăn của thím đầu tư chút tiền , nhưng thím quản lý. Nếu cháu hợp tác thì tìm bàn bạc. Thím thể giới thiệu hai đứa quen."

 

Đây cũng là điều An Họa và Lâm Tiểu Lôi thống nhất. Về phương diện kinh doanh, cô và Lâm Lộ tuyệt đối can thiệp quá nhiều, chủ yếu vẫn là để Lâm Tiểu Lôi nắm quyền kiểm soát.

 

Tuy nhiên, về việc hợp tác với Tiêu Tiểu Thúy, Lâm Tiểu Lôi vẫn đến hỏi ý kiến An Họa.

 

"... Nghe là cháu gái của chị ạ?"

 

An Họa ý của Lâm Tiểu Lôi, rõ ràng với : "Vẫn câu cũ, thương trường chỉ chuyện ăn."

 

Lâm Tiểu Lôi gật đầu: "Được... Về phương diện hợp tác với khác , em vẫn nghĩ tới, chủ yếu là bận quá, sạp của còn dọn xong. Vậy về em sẽ tranh thủ vạch một quy trình sơ bộ ."

 

Tiếp đó, Lâm Tiểu Lôi báo cáo tin vui cho An Họa: "Tất cả hàng bán hết sạch , vốn dĩ em còn định giữ mấy chiếc đồng hồ điện t.ử tặng bạn bè mà cũng giữ ."

 

An Họa: "Thế thì quá, đây là khởi đầu ."

 

"Mặt bằng em cũng tìm , tiếp theo là trang trí cửa hàng. em còn Bằng Thành một chuyến nữa, bàn chuyện hợp tác với nhà máy." Lâm Tiểu Lôi mặt mày hớn hở, tràn đầy tự tin.

 

"Mặt bằng thuê ở thế?"

 

"Gần đại viện quân khu lắm chị ạ!" Lâm Tiểu Lôi chỉ về một hướng, "Từ cổng đại viện , qua đường cái về phía Đông 200 mét, một căn nhà hai tầng mặt đường."

 

An Họa nhớ : "Chị nhớ , chỗ đó hình như là nhà của quân khu mà?"

 

Lâm Tiểu Lôi gật đầu: " thế, rể em giúp em thuê đấy, dù nó để cũng phí."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Tìm một mặt bằng ưng ý khó, cơ bản những vị trí mặt đường đều thuộc về tổ dân phố hoặc đơn vị nào đó, tóm tư nhân thuê thì kiểu gì cũng quan hệ.

 

Lâm Tiểu Lôi tìm mãi chỗ nào ưng ý nên nhờ rể giúp đỡ.

 

Vị trí đó tuy sầm uất bằng khu trung tâm nhưng diện tích đủ rộng, hai tầng lầu chừng hơn 500 mét vuông, an ninh . Nhà của quân khu thì tên lưu manh nào dám đến gây sự?

 

Đến lúc đó treo cái biển hiệu thật to, công tác tuyên truyền thì lo khách.

 

Lâm Tiểu Lôi lao công cuộc trang trí cửa hàng khí thế ngất trời, nhưng ngờ việc rể Vương Chí Huy cho thuê căn nhà khiến ngứa mắt, mách lẻo lên .

 

Tiêu Chính bàn việc, nửa khép mắt Trưởng ban Chính trị tố cáo suốt năm phút đồng hồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-356-to-cao-vo-han.html.]

 

"... Tóm , cảm thấy hành vi của trưởng ban Vương thỏa đáng lắm, là lấy việc công việc tư cũng quá... Hơn nữa, em vợ cũng nghề buôn bán , cái mà ở mấy năm thì còn phê bình đấu tố chứ..."

 

Trưởng ban Chính trị đến khô cả cổ, ngước mắt biểu cảm của Phó Tư lệnh Tiêu.

 

Mi mắt rũ xuống, khóe miệng trễ xuống.

 

Sao trông vẻ vui lắm nhỉ?

 

"Nói xong ?" Tiêu Chính dậy, trầm giọng hỏi.

 

"Nói, xong ạ." Trưởng ban Chính trị do dự một chút, nuốt những lời hết bụng.

 

"Căn nhà đó theo thì vẫn luôn để , cho thuê ?"

 

"À... cho thuê thì , nhưng cho em vợ trưởng ban Vương thuê..."

 

"Tiền thuê nhà trưởng ban Vương bỏ túi riêng ?"

 

"Hả?" Trưởng ban Chính trị sững sờ, đáp: "Cái đó thì ."

 

Tiêu Chính chắp tay lưng, chậm rãi đến mặt Trưởng ban Chính trị.

 

Trưởng ban Chính trị vóc dáng thấp bé, mặt Tiêu Chính gần như ngửa cổ lên mới thấy mặt . Lúc ông chỉ thấy một bóng đen lớn phủ xuống mặt , cảm giác áp bức ập tới. Ông tiện lùi , cũng dám ngẩng đầu, chỉ thể chằm chằm đôi giày da bóng loáng của Tiêu Chính.

 

"Vậy ông đang nhảm cái gì thế hả?"

 

"Hả?"

 

Trưởng ban Chính trị buột miệng thốt lên nghi vấn.

 

"Một vi phạm quy định, hai bỏ túi riêng, ông tố cáo cái gì? Không việc gì ? Bới lông tìm vết chuyện cỏn con bé xé to, vận động chán ? Còn quá khứ hả?"

 

Lời thì nghiêm trọng quá .

 

Trưởng ban Chính trị sợ đến mức vội vàng : "Không , ý đó, chỉ là..."

 

"Chỉ là cái rắm!" Tiêu Chính mất kiên nhẫn cau mày, "Không việc gì khác thì ngoài ."

 

Tính tình Phó Tư lệnh Tiêu xưa nay vốn , c.h.ử.i , Trưởng ban Chính trị cũng thấy oan ức khi mắng, chỉ tiếc là bôi Vương Chí Huy.

 

Haizz! Lần tìm cơ hội khác , chuyện xét nét kỹ thì đúng là nhỏ nhặt quá.

 

Trong văn phòng, Tiêu Chính mắng xong vẫn còn hậm hực.

 

Tố cáo ai? Tố cáo Vương Chí Huy á? Rõ ràng là đang tố cáo vợ ! Đang vả mặt Tiêu Chính đây mà!!

Loading...