Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 344: Cái hộ cá thể này cô làm là cái chắc rồi!

Cập nhật lúc: 2025-12-18 00:46:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Điều sang xưởng may á? Bản cháu thấy thế nào?"

 

Cao Triết Tiêu Tiểu Thúy.

 

Tiêu Tiểu Thúy : "Bọn cháu cũng chuyển sang đó, dù sang đó là Giám đốc mà..."

 

Cao Triết ở xưởng t.h.u.ố.c lá là Phó Giám đốc, nhưng chung quy vẫn là phó.

 

Cao Triết : "Hơn nữa, xưởng t.h.u.ố.c lá vốn dĩ ăn khá , nhưng mấy năm gần đây mọc lên nhiều xí nghiệp tập thể và xí nghiệp xã đội, sản xuất cả t.h.u.ố.c lá sấy và t.h.u.ố.c lá điếu. Tuy chất lượng của họ đồng đều nhưng cái rẻ, nên hiệu quả kinh doanh của xưởng t.h.u.ố.c lá bọn cháu cứ giảm dần. Tết năm nay, công nhân viên chức bình thường chỉ phát hai lạng dầu đậu nành..."

 

Tổng hợp , Cao Triết và Tiêu Tiểu Thúy đều cho rằng chuyển sang xưởng may thì tiền đồ sẽ hơn.

 

Vốn định ăn Tết xong sẽ xúc tiến việc , nhưng đến nhà chú thím thì Cao Triết tiện miệng hỏi một câu.

 

An Họa xong, thẳng luôn: "Thím thấy ở xưởng t.h.u.ố.c lá hơn."

 

Cao Triết và Tiêu Tiểu Thúy .

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Tiêu Tiểu Thúy cẩn thận hỏi: "Tại ạ?"

 

Tại ư? Đương nhiên là vì tương lai nhà nước sẽ thực hiện chính sách độc quyền kinh doanh t.h.u.ố.c lá, còn các xưởng may quốc doanh, khả năng cao là đầy mười năm nữa sẽ kinh tế thị trường đ.á.n.h cho tơi tả đến mức phá sản. Kể cả phá sản, thì giữa một doanh nghiệp độc quyền và một doanh nghiệp cạnh tranh mới sống , nhắm mắt cũng nên chọn bên nào.

 

"Thím phong thanh là ngành t.h.u.ố.c lá sắp thực hiện độc quyền nhà nước, mấy cái xí nghiệp xã đội sẽ phép sản xuất nữa, sẽ ai tranh giành thị phần với các cháu ."

 

An Họa thật lòng, vốn dĩ công ty t.h.u.ố.c lá hình như thành lập đầu những năm 80, cô phong thanh cũng lạ.

 

Tuy nhiên Cao Triết vẫn do dự: "Xưởng may thực ăn cũng tệ, còn Giám đốc..." Lời còn dứt, Tiêu Tiểu Thúy quyết đoán : "Được, bọn em ở xưởng t.h.u.ố.c lá."

 

Cao Triết ngơ ngác Tiêu Tiểu Thúy, cô Giám đốc ?

 

Tiêu Tiểu Thúy Cao Triết Giám đốc, nhưng cô cứ cảm thấy theo thím ba là sai .

 

Ừ, cô trực giác đó!

 

Cao Triết bao năm nay quen theo Tiêu Tiểu Thúy, bèn gắng gượng đổi giọng: "Giám đốc cũng chẳng gì ghê gớm, xưởng t.h.u.ố.c lá, cái chữ phó sớm muộn gì cũng xóa !"

 

Tiêu Tiểu Thúy khen : "Phải chí khí thế chứ!"

 

Cao Triết bộ phủi bụi tay áo bộ đồ Tôn Trung Sơn dù chẳng hạt bụi nào.

 

"Nói đến hiệu quả kinh doanh của nhà máy, xưởng thực phẩm bọn em giờ cũng bằng ." Cảnh Bưu .

 

An Họa từng việc ở xưởng thực phẩm nên quan tâm hỏi han tình hình.

 

"Chủ yếu là mảng xuất khẩu giảm sút, bọn em chủ yếu dựa việc kiếm ngoại tệ mà." Cảnh Bưu ngừng một chút tiếp, " mà, trong xưởng hiện đang lên kế hoạch cải cách, chuyển trọng tâm sang thị trường nội địa. , chị còn nhớ Phùng Kỳ ? Cải cách là do cô đề xuất đấy, cô giờ lên Trưởng phòng Sản xuất , Giám đốc tin tưởng cô lắm."

 

An Họa gật đầu: "Đương nhiên chị nhớ cô ... Cô năng lực, chị vẫn luôn cảm thấy cô thể nên chuyện lớn."

 

Nghe những thành tích rực rỡ của nữ chính nguyên tác, An Họa tự nhiên cũng thấy vui mừng, mỗi đều cuộc đời tươi của riêng .

 

Cảnh Bưu: "Em cảm thấy tình thế bây giờ khác , nhà nước phát triển kinh tế, tư nhân cũng thể buôn bán đấy."

 

"Tư nhân buôn bán? Ai thế? Đây chẳng là cái đuôi của chủ nghĩa tư bản ?" Cao Triết kêu lên.

 

"Cậu báo , ở phía Nam gọi là cái gì nhỉ..." Cảnh Bưu nhất thời quên mất tên gọi. An Họa nhắc: "Hộ cá thể."

 

" , hộ cá thể! Bây giờ tư nhân buôn bán gọi là hộ cá thể!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-344-cai-ho-ca-the-nay-co-lam-la-cai-chac-roi.html.]

 

"Sao chẳng thấy báo đăng nhỉ, lừa ?" Cao Triết tin.

 

Đừng Cao Triết tin, đại đa dân cả nước cũng tin, hơn nữa nếu đặc biệt chú ý thì căn bản cái "hộ cá thể" là gì.

 

" cũng chỉ vô tình thấy thôi, chẳng lẽ giờ còn về tìm bằng chứng cho xem chắc?" Cảnh Bưu lười tranh cãi với Cao Triết.

 

Tiêu Tiểu Thúy hứng thú với chuyện .

 

"Hộ cá thể? Buôn bán? Bán đồ á? Thế đồ bán lấy ở ? Mọi mua đồ chẳng đều dùng phiếu , chẳng lẽ cần phiếu nữa?"

 

Cao Triết phản bác: "Nói linh tinh gì thế, thể cần phiếu? Không kinh tế kế hoạch ?"

 

Tiêu Tiểu Thúy An Họa.

 

An Họa : "Mọi chuyện đều thể xảy mà, giờ chẳng đang bàn tán về cải cách , thể chế kinh tế đương nhiên sẽ đổi. Hơn nữa nếu đổi thì chắc chắn bắt đầu từ phía Nam, các cháu xem, hộ cá thể chẳng xuất hiện đầu tiên ở phía Nam , còn mấy cái đặc khu kinh tế mới lập cũng đều ở phía Nam cả."

 

Tiêu Tiểu Thúy: "Nói thế thì đúng là phía Nam xem thử thật, rốt cuộc là đổi thế nào."

 

An Họa: "Sau cơ hội thì , mở mang tầm mắt cũng ."

 

Tiêu Tiểu Thúy: "Hồi cháu Thượng Hải lắm, vì cứ cảm thấy đồ Thượng Hải thời thượng, nhưng giờ cháu Quảng Châu cơ!"

 

An Họa: "Vì giờ đang mốt đồ Quảng Châu đúng ?"

 

Tiêu Tiểu Thúy: "Hì hì, hôm nay thế, cháu hộ cá thể đấy, bán hàng Quảng Châu! Chắc chắn đắt hàng!"

 

Cao Triết lầm bầm: "Nhà công việc nhà nước đàng hoàng, gì mà nghĩ đến chuyện hộ cá thể? Mất mặt lắm, còn mệt, em chẳng sợ mệt nhất ."

 

"Em mở cái cửa hàng, bày hàng đấy, chờ thu tiền là , mệt cái gì? Còn chuyện mất mặt... Cùng lắm thì đến lúc đó em thuê thu tiền!" Tiêu Tiểu Thúy càng nghĩ càng thấy ý tưởng tuyệt vời! Thuê thu tiền, thế thì càng mệt!

 

Cao Triết thể tin nổi: "Em những cái đuôi chủ nghĩa tư bản, mà còn bóc lột khác nữa ??"

 

Tiêu Tiểu Thúy trợn mắt: "Em ít học, hiểu đang cái gì."

 

"Em..."

 

An Họa ngắt lời: "Được , hộ cá thể cũng dễ thế , đầu tiên chuyện nhập hàng phức tạp ... Tiểu Thúy, nếu cháu thực sự thử sức, thể lấy ít hàng nhỏ lẻ từ các nhà máy quốc doanh địa phương , ví dụ như cúc áo, tất tai các loại. Phía Nam xa xôi, cháu lạ nước lạ cái, đừng tùy tiện chạy đến đó."

 

Tiêu Chính tới, vặn thấy An Họa , hỏi: "Ai phía Nam?"

 

An Họa kể ý tưởng của Tiêu Tiểu Thúy.

 

Tiêu Chính cũng : "Bên ngoài an ninh loạn lạc, trộm cướp đầy đường, đừng dại mà chạy lung tung."

 

Tiêu Tiểu Thúy sợ đến rụt cổ: "Phía Nam gì chứ, cháu mới thèm !"

 

An Họa sợ dọa cô bé mất luôn cả ý định buôn bán: "Bây giờ nghĩa là thể , đợi vài năm nữa an ninh hơn, tình thế rõ ràng hơn chút cũng muộn."

 

Tiêu Tiểu Thúy gật đầu như gà mổ thóc: "Cháu thím, bán cúc áo tất tai !"

 

Cao Triết vẫn thấy mất mặt, gì đó nhưng dám, vẻ mặt vô cùng rối rắm.

 

Tiêu Tiểu Thúy mặc kệ .

 

Khó khăn lắm mới tìm cách mà vẫn kiếm tiền, cái danh hộ cá thể là cái chắc !

 

 

Loading...