Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 339: "Tôi không phản đối"

Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:15:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cái gì? Ai bệnh viện? Chị đừng , bình tĩnh em ."

 

Nửa đêm, An Họa nhận điện thoại của Chu Mai Hoa.

 

Nghe Chu Mai Hoa mấy phút, An Họa mới : "Không , chỉ cần thương tật vĩnh viễn gì đó thì cần sợ, chúng nắm lý mà! Nhà họ Kiều thế lực đến , chẳng lẽ còn dám trắng trợn bao che cho con cháu cưỡng bức phụ nữ? Cho nên họ dám trả thù ..."

 

Cúp điện thoại xong, An Họa thở dài. Lời cô chẳng qua là để an ủi Chu Mai Hoa, giúp bà bớt lo lắng thôi, chứ nhà họ Kiều rốt cuộc trả thù , ai mà .

 

Tiêu Chính xuống lầu: "Ai thế? Muộn thế còn gọi điện."

 

"Là chị Mai Hoa, chị bảo Thạch Tiểu Quân nhà chị đ.á.n.h cháu trai nhà họ Kiều nhập viện . Ngoài thằng đó còn mấy tên công t.ử bột ở thành phố nữa, đều nhập viện cả lũ."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Tiếp đó, An Họa kể nguyên do Thạch Tiểu Quân đ.á.n.h .

 

Đến Tiêu Chính cũng thấy thể tin nổi: "Cháu trai nhà họ Kiều mà vô pháp vô thiên đến mức ? Ngay cả đối tượng xem mắt gia đình sắp xếp mà cũng dám đối xử như thế?!"

 

An Họa hỏi: "Mấu chốt hiện giờ là Thanh Âm xâm hại thực sự, ngay cả phương diện pháp luật cũng thể định tội cho lũ súc sinh đó. Nếu nhà họ Kiều lấy cớ để trả thù Thạch Tiểu Quân thì thế nào?"

 

Tiêu Chính cau mày suy tư một lát: "Kiều Bân chuyện xa vẫn luôn bố bao che, dọn dẹp hậu quả. Cách duy nhất để bố truy cứu là đưa sự việc đến mặt cụ Kiều. Chỉ cần cụ lên tiếng, Thạch Tiểu Quân sẽ ."

 

"Cụ Kiều liệu xử lý công bằng ? Cháu thế nào ông cụ thật sự chút nào ? Lại để mặc cho cháu lộng hành như thế?"

 

"Ông cụ thể thật. Cái dở của ở vị trí cao là sẽ thấy một sự thật bên , cứ tưởng thứ đều hài hòa như những gì trình lên. Kiều Bân vẫn luôn sống cùng bố ở Thượng Hải, ông cụ ở Bắc Kinh, ai điều mà chạy đến mặt ông cụ cháu ông cụ chứ? Dù theo , chỉ cần ông cụ chuyện thì sẽ bao che cho Kiều Bân ."

 

"Vậy em sẽ bảo chị Mai Hoa nghĩ cách đưa chuyện lên ."

 

Tiêu Chính : "Để trực tiếp trao đổi với lão Thạch, em đừng can thiệp."

 

Thạch Vĩ Quang bên dùng cách gì, cuối cùng thành công đưa việc ác ôn của Kiều Bân đến tai cụ Kiều.

 

Nghe cụ Kiều lập tức nổi trận lôi đình, phái bắt Kiều Bân đang rên hừ hừ về Bắc Kinh, đ.á.n.h cho một trận nữa, gãy cả một chân.

 

Bố Kiều Bân lóc xin tha cho con trai, ông cụ cũng mềm lòng, ngược còn mắng cho bố Kiều Bân một trận té tát.

 

Như thì cần lo lắng nhà họ Kiều trả thù nữa.

 

Nhà họ Kiều im lặng tiếng, mấy tên công t.ử bột ở tỉnh lỵ cũng chỉ đành ngậm bồ hòn ngọt.

 

Chu Mai Hoa cũng Kiều Bân là đối tượng xem mắt Ôn Tuyết Mạn giới thiệu cho Trần Thanh Âm, bà khỏi ý kiến lớn với Ôn Tuyết Mạn.

 

Có ai như Ôn Tuyết Mạn ? Coi thường Tiểu Quân nhà bà thì thôi , bà giỏi thì tìm cho con gái mối nào hơn xem nào! Đằng đẩy con gái hố lửa! May mà Thanh Âm , nếu Tiểu Quân đến muộn một bước, Thanh Âm mệnh hệ gì, Ôn Tuyết Mạn hối hận cũng kịp!

 

Trần Thanh Âm mặt mày tái nhợt giường bệnh, đầu quấn băng gạc. Thạch Tiểu Quân bên mép giường, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.

 

Trần Thanh Âm Thạch Tiểu Quân, nhớ dáng vẻ liều mạng của khi đ.á.n.h đám Kiều Bân, lòng đau thắt , nỗi đau chua xót áy náy.

 

Nếu Thạch Tiểu Quân vì cô mà đắc tội với nhà họ Kiều, hủy hoại tiền đồ, cô sẽ tha thứ cho bản .

 

"Đều tại em cẩn thận..."

 

"Suỵt... Đừng gì cả, Thanh Âm, cảm nhận thật kỹ sự tồn tại của em, xác định em đang bình an vô sự ngay mặt ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-339-toi-khong-phan-doi.html.]

 

Thạch Tiểu Quân duy trì trạng thái mấy ngày .

 

Trần Thanh Âm siết c.h.ặ.t t.a.y , hai gì thêm.

 

Chu Mai Hoa đến ngoài phòng bệnh thì thấy Ôn Tuyết Mạn đang vội vã tới.

 

Ôn Tuyết Mạn thấy con gái đầu quấn băng gạc, thét lên một tiếng thê lương, suýt nữa thì ngất xỉu.

 

Trần Cương phía đỡ lấy bà.

 

Ôn Tuyết Mạn lảo đảo đến mặt con gái, bàn tay run rẩy định chạm cô, Trần Thanh Âm mặt .

 

Ôn Tuyết Mạn bịt miệng, ngăn tiếng sắp trào . Hồi lâu , bà mới cố gắng kiềm chế cảm xúc, khẽ : "Thanh Âm, xin ... Mẹ xin con..."

 

Sau khi Trần Thanh Âm xảy chuyện, việc quá rối ren phức tạp, Chu Mai Hoa cũng mới nhớ báo cho Ôn Tuyết Mạn, nên Ôn Tuyết Mạn và Trần Cương giờ mới chạy tới.

 

Trong điện thoại, Chu Mai Hoa kể sự việc cho Ôn Tuyết Mạn, nhưng bà tin, gọi điện cho bên Thượng Hải xác nhận, mới chắc chắn thực sự suýt nữa thì hại đời con gái.

 

Đây kết quả Ôn Tuyết Mạn mong . Bà mong Thanh Âm sống mà, chỉ cần Thanh Âm cả đời thuận buồm xuôi gió, bà thậm chí sẵn sàng đ.á.n.h đổi bằng mạng sống của .

 

kết quả thì...

 

Ôn Tuyết Mạn hận bản , hận thể c.h.ế.t quách cho xong, nếu đối mặt với con gái thế nào, đối mặt với chính thế nào đây!

 

"Mẹ đừng , con yên tĩnh một lát." Trần Thanh Âm lạnh nhạt .

 

Thực Ôn Tuyết Mạn cũng thành tiếng, nhưng nước mắt của bà cũng khiến Trần Thanh Âm phiền lòng.

 

Bảo trách ? Có trách.

 

cô cũng rõ, đây ý của ...

 

"Được, , Thanh Âm, con cứ nghỉ ngơi cho khỏe, bố đưa ngoài một lát cho bà bình tĩnh ."

 

Trần Cương kéo Ôn Tuyết Mạn ngoài.

 

Ôn Tuyết Mạn nước mắt lưng tròng Trần Cương: "Có cũng giống con, cũng đang trách em ?"

 

Trần Cương trừng mắt bà: "Không nên trách em ?"

 

Ôn Tuyết Mạn im lặng thừa nhận, nên trách, bà cũng tự trách .

 

"Em đấy." Trần Cương chỉ Ôn Tuyết Mạn, "Sau cấm can thiệp chuyện của con nữa, nếu ly hôn với em."

 

Trần Cương lúc khó khăn nhất cũng từng đến hai chữ ly hôn.

 

Ôn Tuyết Mạn cúi đầu, nhưng bà cũng đáng đời.

 

"Được, em can thiệp nữa, tùy ý con bé quyết định, nó ở bên Thạch Tiểu Quân thì ở bên, em phản đối..."

 

 

Loading...