Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 306: Thi vào lớp bổ túc ban đêm
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:21:32
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bụng An Họa dần dần to lên, nhưng m.a.n.g t.h.a.i cô xuống sắc, bụng sáu tháng mà mặc đồ rộng một chút là .
Tiêu Chính áp tai bụng An Họa ngóng hồi lâu: "Chỉ tiếng ục ục như nước sôi, còn chẳng tiếng gì, đứa bé yên ắng thế nhỉ? Có khi nào là con gái ?"
An Họa gặm táo, : "Cái đó khó lắm, con gái Viên Viên nhà xem."
Tiêu Chính chép miệng: "Cũng ."
Ai ngờ Viên Viên vặn từ phòng , đôi mắt đảo như bi ve, nghi ngờ bố : "Con thấy tên con, hai đang con lưng đấy?"
Tiêu Chính hừ một tiếng, trêu con: "Nói con đấy, con định gì?"
Viên Viên cũng bắt chước điệu bộ của bố hừ một cái: "Con tin, bố thì còn khả năng, chứ bao giờ con lưng ."
Tiêu Chính: "Hừ, con ranh !"
Con gái tin tưởng như khiến An Họa chút hổ: "Con yêu , bố gì khác, chỉ tính cách con độc đáo, giống lắm với các bé gái khác thôi."
Viên Viên vui: "Thật ạ? Thế con sẽ tiếp tục phát huy!"
An Họa, Tiêu Chính: "..."
Lúc , Đoàn Đoàn cũng từ phòng , cầm một bức thư pháp cho An Họa xem: "Mẹ xem , tiến bộ ạ?"
Tiêu Chính ghé đầu : "A, con gái bố thế cơ ? Khá lắm khá lắm, cuộc thi chắc chắn giải."
Đoàn Đoàn sắp tham gia cuộc thi thư pháp do thành phố tổ chức, thời gian đều nỗ lực luyện chữ.
An Họa : "Có giải quan trọng, văn vô nhất võ vô nhị mà. Thư pháp là thứ còn xem sở thích của giám khảo... Đoàn Đoàn, thấy chữ con đúng là tiến bộ, kết cấu định hơn , nhưng chúng cứ giữ tâm thế 'vui là chính', chuyện giải thưởng cứ tùy duyên, con?"
Đoàn Đoàn: " Tống Dực bảo, nếu con giải sẽ tặng con một món quà bí mật."
"Món quà hiếm lạ gì thế? Gì thế gì thế?" Viên Viên cực kỳ hứng thú, "Thế con cũng đăng ký tham gia, con cũng giải, con quà bí mật!"
Tiêu Chính : "Cái chữ gà bới của con khác gì bố, mà cũng đòi thi thư pháp á?"
Viên Viên: "Chữ gà bới thì ? Chẳng lẽ đây tính là một kiểu chữ ?"
An Họa xoa đầu con bé: "Được , đợi con thi top 5 của lớp, bố cũng sẽ tặng con một món quà bí mật."
Viên Viên: "Phải là quà bí mật gì cơ?"
Tiêu Chính : "Nói thì còn gọi gì là bí mật? Bố đảm bảo, món quà chắc chắn là thứ con mong chờ nhất."
Viên Viên nhảy cẫng lên, chạy về phòng: "Con học bài đây! Mọi ai phiền con nhé!"
Đoàn Đoàn ngán ngẩm lắc đầu: "Không phần thưởng thì nó chẳng hai chữ học tập thế nào."
An Họa tán đồng: "Xem vẫn dùng phần thưởng để dụ nó nhiều hơn."
Hai con .
"Mẹ ơi, con cũng luyện chữ tiếp đây, tranh thủ lấy phần thưởng bí mật của Tống Dực."
An Họa mỉm hai đứa trẻ, ánh mắt tràn đầy yêu thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-306-thi-vao-lop-bo-tuc-ban-dem.html.]
Tiêu Chính thấy các con , thuận miệng nhắc với An Họa: "Tiểu Chu kết hôn đấy."
Đầu óc An Họa giờ chuyển chậm, ngẩn một lúc mới phản ứng : "Tiểu Chu , ngoài 30 nhỉ, giờ mới kết hôn ?"
Tiêu Chính gật đầu: "Lần với , kết , gia đình sắp xếp cho một cô gái, cũng thật thà bổn phận."
An Họa ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Vương Thải Yến. Vương Thải Yến đang lau nhà, thấy lời cũng chỉ khựng một chút, tiếp tục việc bình thường.
Sau đó, An Họa tìm Vương Thải Yến chuyện.
"Nếu cháu định ở cả đời, thì tầm tuổi cũng nên suy xét vấn đề . cháu ít giao tiếp, cơ hội quen ai, chỉ thể dựa mai mối... Nếu cháu đồng ý, thím nhờ để ý giúp cháu nhé?"
Vương Thải Yến nghĩ ngợi : "Thím ơi, cháu các trường đại học mở lớp bổ túc ban đêm, cháu thi thử xem , nâng cao trình độ kiến thức, nếu đỗ hẵng tính chuyện tìm đối tượng."
"Cháu học lớp đêm , chuyện đấy!" An Họa vui khi thấy Vương Thải Yến kế hoạch cho bản , "Thi lớp đêm chắc khó , cháu chăm chỉ thế, ngộ tính, chắc chắn sẽ đỗ!"
Vương Thải Yến mím môi : "Thím thế cháu càng thêm tự tin."
An Họa bèn thôi nhắc chuyện tìm đối tượng nữa.
Tuy nhiên, nếu gì bất ngờ, Vương Thải Yến chắc chắn sẽ đỗ lớp đêm. Đợi học xong, khi cô bé kế hoạch khác.
Tóm , An Họa cảm thấy công việc bảo mẫu , Vương Thải Yến sẽ lâu dài.
An Họa bảo Tiêu Chính: "Hay là tìm dự ?"
Tiêu Chính: "Nói cũng khéo, Lưu Nguyệt Nga em còn nhớ ? Năm đó chúng tìm bảo mẫu, cô định cho con gái lớn đến, chúng chọn Thải Yến nên thôi. Kết quả giờ cô cho con gái út đến... Cái , hình như cứ nhất quyết đưa con gái bảo mẫu cho khác mới chịu!"
Tiêu Chính giọng chút bực bội. Hắn giúp đỡ mấy đứa con nhà Dương Đại Dũng là mong chúng tiền đồ, đỗ đại học hết, nhưng cũng cố gắng sách, kiếm lấy cái nghề t.ử tế ở thành phố.
Kết quả Lưu Nguyệt Nga chẳng chịu đốc thúc con cái học hành gì cả, ba đứa con đều chỉ học hết cấp hai nghỉ, vì thành tích kém thi đỗ lên cấp ba.
"Lưu Nguyệt Nga bảo cho con gái út đến bảo mẫu cho em ? Chuyện khi nào thế?" An Họa hỏi.
"Mới mấy hôm , Vương Kim Thủy thư bảo thế."
"Hay là cứ để con bé đến chúng xem thử, thì giữ ."
Ban đầu An Họa nghĩ Lưu Nguyệt Nga thà cho con học cũng bắt con lên thành phố bảo mẫu là thiển cận, hơn nữa trong lòng thể toan tính gì đó. Người dã tâm dễ sinh chuyện, nên An Họa nhận con bà .
Ba năm , Lưu Nguyệt Nga chủ động đề nghị thôi nhận trợ cấp, lý do là con gái lớn sắp lấy chồng, con trai cũng lớn thể kiếm công điểm, tiền tiết kiệm đủ nuôi con gái út học hết cấp hai.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Bảo Lưu Nguyệt Nga tư tâm ? Chắc chắn là . Năm đó Dương Đại Dũng mất, bà báo ngay cho Tiêu Chính , lẽ là sợ mất khoản trợ cấp .
ba năm chủ động đề nghị cắt trợ cấp, cũng chứng tỏ Lưu Nguyệt Nga ít nhất kẻ tham lam đáy.
Bà con lên thành phố bảo mẫu, thể cũng vì tìm cho con một tương lai hơn. Tâm tư cũng quá đáng, chỉ cần đứa trẻ việc tận tâm, gây chuyện thị phi, tương lai chắc thể sắp xếp cho nó một lối .
Tiêu Chính ngạc nhiên khi thấy vợ đổi ý định: "Cho nó đến thật ?"
"Cứ xem , quyết định cụ thể thế nào thì đợi gặp hẵng ."
Vợ thế thì Tiêu Chính còn lý do gì để phản đối nữa.