Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 305: Thổ lộ

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:21:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn cơm xong, Trần Thanh Âm định về xưởng thì Chu Mai Hoa giữ .

 

"Trời muộn thế , ngủ đây con."

 

Trước Trần Thanh Âm cũng thường xuyên ngủ nhà Chu Mai Hoa, nên từ chối nhiều, ngoan ngoãn lời.

 

Chu Mai Hoa theo lệ cũ bảo cô ngủ phòng Thạch Tiểu San.

 

Ngay sát vách phòng Thạch Tiểu Quân.

 

Giữa hai chỉ cách một bức tường.

 

Hình như, còn thấy cả tiếng hít thở của Thanh Âm.

 

Thạch Tiểu Quân cứ mở mắt thao láo đến gần sáng mới mơ màng ngủ .

 

Kết quả ngủ bao lâu Chu Mai Hoa đập dậy.

 

"Đừng ngủ nữa, dậy , chuyện với con."

 

"Mẹ, con buồn ngủ lắm, cả đêm con ngủ ..." Thạch Tiểu Quân ngáp ngắn ngáp dài, mơ màng đáp.

 

"Tại thế? Thanh Âm ở phòng bên cạnh con hồi hộp đến mức mất ngủ ?"

 

Thạch Tiểu Quân tỉnh cả ngủ, trừng mắt : "Con, con ... Con ..."

 

"Xì, đừng giả vờ, từng trải ." Chu Mai Hoa lườm con trai.

 

Thạch Tiểu Quân toát mồ hôi hột, bực bội vò đầu bứt tai.

 

"Mẹ hỏi con, con thích Thanh Âm thật lòng, cưới con bé ?"

 

Câu hỏi bất ngờ của Chu Mai Hoa khiến Thạch Tiểu Quân kịp phản ứng.

 

Thích Thanh Âm? Muốn cưới cô ?

 

Đầu óc Thạch Tiểu Quân trống rỗng vài giây, đó trong lúc chính cũng kịp nhận , đầu tự động gật một cái.

 

Tiếp theo, ánh mắt Thạch Tiểu Quân trở nên sáng rõ, gật đầu mạnh thêm cái nữa.

 

Trong mơ cái gì cũng trải qua , cưới ? Thế chẳng hóa lưu manh ?

 

"Cái thằng , ngay mà..." Chu Mai Hoa thở dài, "Vốn dĩ , cũng cực kỳ thích Thanh Âm. Nếu con cưới con bé về nhà, mơ cũng tỉnh. mà tình hình hiện tại đổi, thẩm tra lý lịch thi đại học con bé còn qua, thì thẩm tra lý lịch kết hôn với con liệu qua ?"

 

Thạch Tiểu Quân lập tức bật dậy khỏi giường: "Sao, chia rẽ bọn con ?"

 

Chu Mai Hoa tức đ.á.n.h một cái: "Chúng mày thành đôi mà chia với rẽ? Đồ tiền đồ, Thanh Âm giờ còn con thích nó đúng ?"

 

Thạch Tiểu Quân cúi đầu: "Chắc là... hình như... ạ..."

 

Chu Mai Hoa mắng một câu : "Ý của và bố con là, con nghĩ kỹ tương lai thế nào , hãy quyết định theo đuổi Thanh Âm . Nếu lỡ con trêu chọc , tương lai chịu hy sinh vì , thế chẳng hại con gái nhà ?"

 

Thạch Tiểu Quân cũng hiểu ý Chu Mai Hoa , rơi trầm tư.

 

Chu Mai Hoa thở dài: "Bố con già , tính tình còn bá đạo như hồi trẻ nữa. Ông bảo, nếu con quân, ông cũng ủng hộ con, cùng lắm thì mặt dày xin cho con một công việc thôi."

 

Thạch Tiểu Quân ngạc nhiên: "Bố khai sáng, tâm lý thế ạ?"

 

Chu Mai Hoa lườm con trai: "Bất kể bố con thế nào, ông đều mong mấy đứa con cuộc sống ."

 

Ngừng một chút, Chu Mai Hoa tiếp: "Chuyện chủ yếu xem ở con, nếu con cưới Thanh Âm, thì từ bỏ tất cả những gì con phấn đấu mấy năm qua."

 

Thạch Tiểu Quân đầu óc linh hoạt, dám nghĩ dám , nhập ngũ 5 năm lập ba công hạng ba, một công hạng nhì, hai năm đề bạt lên trung đội trưởng.

 

Thêm đó Thạch Vĩ Quang hậu thuẫn, tiền đồ của Thạch Tiểu Quân trong quân đội nếu gì bất ngờ xảy thì sẽ thuận lợi.

 

Từ bỏ, chắc chắn sẽ đáng tiếc.

 

"Chuyện con tự suy nghĩ cho kỹ, nghĩ kỹ hẵng quyết định." Chu Mai Hoa dậy, vỗ vai Thạch Tiểu Quân ngoài.

 

Thạch Tiểu Quân lăn ngủ tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-305-tho-lo.html.]

 

Trần Thanh Âm dậy sớm, lúc đang rửa mặt bên ngoài, cô còn định phụ giúp bữa sáng thì Chu Mai Hoa ngăn : "Không cần , lát nữa bác nhà ăn mua."

 

Trần Thanh Âm : "Vậy cháu cùng bác ạ."

 

Chu Mai Hoa vui vẻ đồng ý.

 

Không khí giữa hai hòa thuận.

 

Thủy Liên thấy mà lòng chua loét, lầm bầm một câu: "Còn cưới về mà như con ruột , cái đà nếu cưới về thật, thì còn chỗ nào cho khác nữa..."

 

Thủy Liên vốn chỉ thuận miệng than vãn, ai ngờ Chu Mai Hoa và Trần Thanh Âm đồng loạt đầu . Cô mới lỡ to quá, hai thấy.

 

Thủy Liên lập tức sợ đến mức luống cuống tay chân.

 

Chu Mai Hoa bực bội lườm cô một cái, hiếm khi lên tiếng trách mắng: "Nói hươu vượn cái gì thế, miệng nắp, cái gì cũng bô bô ngoài."

 

Thủy Liên ấp úng vài câu, vội vàng lảng chỗ khác.

 

Chu Mai Hoa sang trấn an Trần Thanh Âm: "Coi như nó đ.á.n.h rắm, đừng nghĩ nhiều."

 

Trần Thanh Âm khẽ gật đầu, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ.

 

Tại Thủy Liên như ? Cô cưới về? Cưới ai? Thạch Tiểu Quân?

 

Nghĩ đến đây, Trần Thanh Âm cũng hiểu tại trong lòng bỗng hoảng loạn một chút.

 

Chuyện ... quá hoang đường!

 

Sao Thủy Liên ý nghĩ hoang đường như !

 

Trần Thanh Âm lắc đầu, xua ý nghĩ vớ vẩn khỏi đầu.

 

Lần về thăm nhà của Thạch Tiểu Quân là xin nghỉ phép đột xuất, bao lâu, vài ngày .

 

Ngày , Thạch Tiểu Quân chỉnh trang bản gọn gàng ngăn nắp, soi gương khuôn mặt thô ráp vì dãi nắng dầm mưa của , còn mò phòng Thạch Tiểu San lục hộp kem dưỡng da bôi lên một chút.

 

Bôi xong, đừng chứ, đúng là mịn màng hơn thật.

 

Thạch Tiểu Quân sờ sờ khuôn mặt láng mịn hơn chút, hài lòng gật đầu, đó chỉnh bộ quân phục một nếp nhăn , xách hành lý huyện lỵ.

 

Trước khi bến xe, đến xưởng thực phẩm .

 

Đứng mặt Trần Thanh Âm, Thạch Tiểu Quân cố gắng giữ bình tĩnh, nhét tay cô một mảnh giấy.

 

Trần Thanh Âm định mở xem thì Thạch Tiểu Quân : "Khoan hẵng xem, đợi em hãy xem."

 

Trần Thanh Âm thấy lạ, nhưng cũng theo.

 

Thạch Tiểu Quân ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc Trần Thanh Âm vài , : "Anh đây, bao giờ mới gặp ."

 

Trần Thanh Âm : "Dù gặp mặt thì chúng vẫn thể thư mà, chúng vẫn thường xuyên thư từ đấy thôi."

 

Thạch Tiểu Quân: "Em bảo trọng, những phiền não thế tục quan trọng, chỉ sức khỏe của em mới là quan trọng nhất... Bất kể thế nào, chỉ cần em đầu , đều ngay em, hậu thuẫn cho em. Tuy hiện tại sức mạnh của lớn, nhưng xin em hãy tin , sẽ trưởng thành, trưởng thành đến mức thể bảo vệ em."

 

Trần Thanh Âm há miệng định gì đó, nhưng nên gì.

 

"Anh đây." Thạch Tiểu Quân xách hành lý, chỉnh mũ, Trần Thanh Âm thật sâu rời .

 

Bóng lưng gầy gò, nhưng toát lên vẻ vững chãi và kiên định.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Mãi đến khi còn thấy gì nữa, Trần Thanh Âm mới thu hồi ánh mắt.

 

Cô mở mảnh giấy trong tay , khựng một hồi lâu, đột nhiên bật .

 

Còn bày đặt cả một mảnh giấy, tưởng ngại ngùng thế nào, hóa giấy rành rành —— "Thanh Âm, em yêu ? Kiểu lấy kết hôn mục đích ."

 

là chẳng hổ tí nào.

 

Điều Trần Thanh Âm là, Thạch Tiểu Quân quả thực hổ, là mặt đỏ như m.ô.n.g khỉ .

 

 

Loading...