Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 298: Sinh non
Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:07:17
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi chuyện lắng xuống, An Họa gặp An Bá Hòe để bàn bạc thêm.
Điều An Bá Hòe quan tâm nhất lúc là những món bảo bối : "... Con gái, bố cũng mua một căn nhà sân vườn ở thành phố ! Đem hết những món bảo bối đó về cất , đến lúc đó bố cũng dọn qua ở luôn. Lần để bố bỏ tiền, động đến của hồi môn của con."
An Họa: "Ai bỏ tiền chỉ là chuyện phụ, quan trọng là loại chuyện tùy duyên, gặp mới mua , từ từ tìm hiểu ạ."
An Bá Hòe thở dài gật đầu: "Cũng , để bố nhờ bạn bè dò hỏi xem ."
An Họa: "Con cũng sẽ để ý, chỗ nào thích hợp mua luôn."
"Mua cái gì thế?" Khâu Thục Thận bưng đĩa trái cây cắt sẵn tới, thuận tay xiên một miếng táo đút cho An Họa.
An Bá Hòe: "Mua nhà mà. Tuy căn nhà trong trường học ở cũng , nhưng tính riêng tư kém, vẫn là nhà riêng biệt lập thì hơn."
Khâu Thục Thận: "Trước ông cũng nộp nhà lên mà, liệu trả giống như lão Từ ?"
An Họa hứng thú hỏi: "Bố ơi, bố nộp bao nhiêu bất động sản thế ạ?"
An Bá Hòe xua tay: "Không nhiều lắm , đa bất động sản bố bán từ giải phóng để đổi thành đồ cổ . Sau giải phóng chỉ nộp một tòa nhà và một căn công quán thôi."
"Một tòa nhà?"
Khâu Thục Thận trả lời : "Là tòa bách hóa tổng hợp ở thành phố chúng đấy, chính là tòa nhà văn phòng của bố con. Trước giải phóng nó là công ty thương mại, giải phóng thì biến thành bách hóa tổng hợp như bây giờ."
Nghĩ đến đồ cổ An Bá Hòe mua, chỉ một tòa nhà cũng khiến An Họa quá ngạc nhiên.
Cô truy hỏi: "Thế còn công quán thì ạ? Ở vị trí nào?"
An Bá Hòe : "Con nhớ ? Hồi nhỏ con chẳng từng ở đó mấy ngày ? Ngay bên cạnh hồ Di Tâm, căn biệt thự kiểu nông thôn Anh quốc . Giờ hình như bỏ , chẳng bảo dưỡng gì nữa."
Hồ Di Tâm là khu thắng cảnh nổi tiếng nhất thành phố, bên cạnh một khu biệt thự Tây, lượng nhiều, thấp thoáng giữa mảng xanh biếc.
Ánh Trăng Dẫn Lối
An Họa than một tiếng: "Giá mà giờ ở đó thì mấy."
An Bá Hòe : "Đừng mơ tưởng nữa, đó là bố chủ động hiến tặng, chuyện đòi ."
An Họa tiếc nuối gật đầu, chuyện thêm vài câu cáo từ An Bá Hòe về.
Trở đại viện, ngang qua nhà Vương Chí Huy, An Họa thấy tiếng loảng xoảng trong nhà. Cửa đóng kín mít, thấy cụ thể chuyện gì xảy , nhưng đoán chắc là Lâm Lộ và Vương Lam đ.á.n.h .
Mấy năm Vương Lam ở đây, tầng bao giờ yên .
Lâm Lộ thi thoảng đến tìm An Họa kể khổ, Vương Lam điên khùng thế nào, đến cả Vương Chí Huy cũng thấy phiền, đuổi cô nhưng Vương Lam cứ lì mặt chịu , Vương Chí Huy chẳng gì cô .
An Họa thấy nhiều thành quen, bước chân dừng , thẳng qua cửa nhà Vương Chí Huy.
Về đến nhà, Vương Thải Yến đang bò bàn cái gì đó, mày nhíu chặt.
Thấy An Họa, cô bé buông bút dậy: "Thím, lầu ngày nào cũng ầm ĩ thế , trưởng ban Vương cho em gái ông ngoài ở ạ?"
"Vẫn là mềm lòng thôi, mỗi đứa em gái ruột, nỡ bỏ mặc." An Họa than một câu, tới xem Vương Thải Yến đang gì.
"Ái chà, cái gì đây? Cháu đang ghi sổ sách ?"
Vương Thải Yến ngượng ngùng : "Theo lý thuyết thì Đông Đông và Tống Dực , chi tiêu trong nhà giảm một khoản mới đúng. cháu thấy hai tháng nay ngược còn tốn tiền hơn , nên tính toán kỹ xem chỗ nào lãng phí ."
Trước đây tiêu ít là vì An Họa lén lấy đồ từ gian , còn hai tháng nay cô lười lấy, mua đồ bên ngoài nên tiền tiêu mới tốn hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-298-sinh-non.html.]
Không ngờ Vương Thải Yến để ý đến cả chi tiết , còn đối chiếu sổ sách nữa chứ.
An Họa ho nhẹ một tiếng: "Không cần tính , dù tốn bao nhiêu thì cũng là ăn bụng cả, nhà thiếu chút tiền ."
Vương Thải Yến gật đầu, chút chần chừ : "Thím ơi, cháu chuyện nhờ thím giúp."
"Cháu ." An Họa xuống.
Vương Thải Yến mở quyển vở bàn , đưa đến mặt An Họa: "Bài toán cháu , thím thể dạy cháu ạ?"
An Họa qua, gật đầu: "Được chứ, cháu thế ..."
Vương Thải Yến chăm chú lắng , đặt câu hỏi, cuối cùng cũng hiểu : "Cảm ơn thím ạ."
An Họa bưng cốc nước lên uống một ngụm, hỏi cô bé: "Sao cháu nghĩ đến chuyện học toán? Hơn nữa đây là toán cấp hai mà, cháu đang tự học kiến thức cấp hai ?"
Vương Thải Yến ngượng ngùng gật đầu.
"Có lẽ là do Đông Đông và Tống Dực thi đỗ đại học đấy ạ, cháu thấy ngưỡng mộ, nên mượn sách giáo khoa cấp hai, cấp ba của Đông Đông... Cháu thi đại học ạ, cháu bản lĩnh đó. Cháu chỉ nghĩ, sống đời thể chỉ cắm đầu việc, cũng học thêm chút kiến thức mới , nếu thì khác gì cái máy ạ?"
An Họa hề ngạc nhiên, Vương Thải Yến vốn dĩ là ý chí.
"Cháu học mấy năm ?" An Họa hỏi.
Vương Thải Yến đáp: "Chỉ học hết lớp ba tiểu học thôi ạ, khi mất cháu học nữa."
Chỉ học hết lớp ba mà bắt đầu tự học chương trình cấp hai, chứng tỏ Vương Thải Yến chút năng khiếu trong việc học.
An Họa : "Thải Yến, thím ủng hộ cháu học thêm kiến thức. Thế , cháu cứ ghi những bài khó gặp một quyển vở, chỉ cần thím rảnh, cháu cứ việc đến hỏi thím."
Vương Thải Yến vui mừng khôn xiết: "Thật ạ? Thím ơi, cháu đảm bảo sẽ trễ nải công việc ạ!"
An Họa : "Thím tin cháu... Thím cũng tin cháu sẽ bảo mẫu cả đời ."
Vương Thải Yến sững sờ: "Không bảo mẫu thì cháu còn gì ạ?"
Làm công nhân ? Không Vương Thải Yến công nhân, mà là công việc công nhân khó tìm lắm. Hàng năm bao nhiêu thanh niên trí thức về nông thôn, là họ thích về quê ? Đương nhiên là vì ở thành phố tìm việc .
"Thời thế bây giờ đổi từng ngày, tương lai chừng sẽ biến động long trời lở đất gì . Thời đại đổi lớn thể mang đến cho mỗi cơ hội ngàn năm một đấy." An Họa dậy, vỗ vai cô bé, "Bây giờ học thêm chút kiến thức vốn liếng, tóm là sai ."
Vương Thải Yến hiểu lơ mơ, nhưng cô bé vẫn ghi nhớ lời An Họa, trịnh trọng gật đầu.
Hai đang chuyện thì lầu vang lên một tiếng hét t.h.ả.m thiết.
An Họa vội vàng mở cửa chạy ngoài. Cùng lúc đó, mấy hàng xóm thấy tiếng động cũng chạy xem.
"Tiếng gì thế? Nghe như giọng Lâm Lộ."
"Chắc đ.á.n.h với bà cô bên chồng chứ."
" xuống xem !"
An Họa theo xuống lầu.
Vương Lam mở cửa, mặt cắt còn giọt máu, vội vàng bỏ chạy.
Nhìn qua khe cửa hé mở, thấy Lâm Lộ ngã mặt đất, là vũng m.á.u loang lổ.