Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 292: Vợ cưng chiều chết mất

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:17:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến Bắc Kinh, cả nhà ở tại nhà khách lục quân.

 

Lúc trời tối, ăn qua loa chút gì đó, An Họa liền sắp xếp cho nghỉ ngơi .

 

Sau đó, An Họa bắt đầu lên kế hoạch du lịch cho mấy ngày tới.

 

Họ đến sớm, còn vài ngày nữa mới đến ngày Đông Đông và Tống Dực nhập học, thể tranh thủ mấy ngày tham quan các danh lam thắng cảnh một lượt.

 

"Chỉ là giao thông tiện lắm..." An Họa lẩm bẩm.

 

Thời giao thông công cộng phát triển, taxi cũng bắt .

 

Tiêu Chính : "Chuyện em đừng lo, để giải quyết."

 

An Họa .

 

Tiêu Chính: "Anh mượn hai chiếc xe của ông bạn chiến đấu cũ là ."

 

"Được ?" An Họa vui sướng ôm lấy Tiêu Chính hôn một cái, "Bố nó , ở đây thật quá!"

 

Khóe miệng Tiêu Chính sắp cong lên tận mang tai, chỉ má bên của .

 

An Họa hôn đều cả hai bên má cho .

 

Có xe, cũng tiện.

 

Mấy ngày đó, họ chơi khắp Bắc Kinh.

 

Đến ngày nhập học, An Họa và Tiêu Chính đưa Đông Đông và Tống Dực đến trường, còn An Bá Hòe và Khâu Thục Thận thì dắt cặp song sinh thăm bạn cũ ở Kinh Đại.

 

Tiêu Chính tò mò ngó khung cảnh trường học, các tân sinh viên tấp nập, tấm tắc : "Toàn là sinh viên đấy, công tác văn hóa..."

 

An Họa thể sự ngưỡng mộ trong giọng của .

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Bất kể bản thích sách học tập , Tiêu Chính vẫn luôn giữ thái độ sùng bái đối với tri thức.

 

"Thật một cách nghiêm túc thì cũng từng học đại học mà, chẳng tu nghiệp ở trường quân đội ?"

 

Tiêu Chính: "Tóm giống ."

 

An Họa: "Có gì mà giống, lý luận quân sự cũng là tri thức mà. Em còn luận văn nghiệp của hồi đó đạt điểm cao đấy."

 

Tiêu Chính ưỡn ngực: "Thế ? Em ai ?"

 

An Họa: "Vợ Tư lệnh Hạ đấy. Bác bảo hiếm , đ.á.n.h trận giỏi, nắm vững cơ sở lý luận, khen thông minh."

 

Tiêu Chính ho nhẹ một tiếng: "Quá khen , gì đến mức hiếm , khối giỏi hơn ."

 

An Họa: "Người khác thì em , nhưng em thấy thực sự thông minh. Mấy năm nay trình độ văn hóa của cũng nâng cao liên tục đấy thôi."

 

Tiêu Chính rốt cuộc nhịn toét miệng , lộ hàm răng trắng bóng.

 

Đông Đông và Tống Dực phía , thấy cuộc đối thoại phía , đầu ông bố/ông chú đang ngây ngô. Hai , trong lòng hẹn mà cùng nảy một ý nghĩ bất kính.

 

Bố/Chú trông giống hệt một chú ch.ó bự.

 

Là loại chủ nhân dỗ dành đến mức vẫy đuôi rối rít .

 

"Cẩn thận." Đông Đông thấy mấy nữ sinh đang đùa giỡn tới ngược chiều, liền kéo Tống Dực về phía .

 

vẫn chậm một bước, một nữ sinh trong nhóm va Tống Dực rơi cái phích nước nóng mua xuống đất.

 

Nữ sinh hoảng hốt, vội vàng xin : "Xin xin , thấy..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-292-vo-cung-chieu-chet-mat.html.]

Tống Dực nhặt phích nước lên kiểm tra, thấy miệng bình mẻ một chút.

 

An Họa tới xem xét: "Vẫn , chắc ảnh hưởng gì đến việc sử dụng ."

 

Nữ sinh lập tức : "Hay là để đền cho cái mới nhé, là của , áy náy."

 

Tống Dực nhàn nhạt từ chối: "Không cần ."

 

Nữ sinh do dự một chút, hỏi: "Bạn cũng là tân sinh viên ? Mình là Nghiêm Đình Đình khoa Luật, bạn tên gì? Học khoa nào thế?... Mình ý gì khác , chỉ là nghĩ nếu bạn cần mua phích nước mới thì thể tìm , sẽ đền cho bạn."

 

"Đã bảo cần ." Tống Dực trả lời những câu hỏi của cô gái, mà sang với nhóm An Họa: "Đi thôi ạ."

 

Nghiêm Đình Đình theo nhóm xa, hồi lâu vẫn hồn.

 

Mãi đến khi bạn học bên cạnh vỗ vai: "Nhìn đến ngây ? Người khuất bóng kìa."

 

Nghiêm Đình Đình lúc mới thu hồi tầm mắt, nhưng vẫn chút thất thần.

 

Mấy nữ sinh bên cạnh hì hì :

 

"Đừng chứ, đồng chí nam trai thật đấy, thảo nào hồn vía Nghiêm Đình Đình câu mất."

 

"Người bên cạnh cũng trai mà, tướng mạo ôn hòa hơn, dễ gần hơn."

 

"Cái chú mặc quân phục cũng... ừm, nhưng hình như lớn tuổi nhỉ, chắc là bố hoặc chú của hai bạn nam ? Phụ đưa con học cũng nhiều lắm ."

 

"Họ chắc chắn là một nhà ? Bên cạnh còn cô nữ đồng chí nữa, một phụ đưa ba đứa con học cơ ?"

 

" nhỉ... xinh quá..."

 

Nghiêm Đình Đình chẳng hề để ý gì, cô ngoái nữa, đáng tiếc còn tìm thấy bóng dáng nam sinh ...

 

Bên , An Họa Tống Dực với nụ trêu chọc: "Tống Dực nhà chúng lớn , thu hút các cô gái đấy."

 

Tống Dực đỏ mặt: "Làm gì ạ..."

 

Đông Đông cũng : "Gì mà , cô bạn Nghiêm Đình Đình mắt dính chặt lên kìa."

 

An Họa với Đông Đông: "Con cũng kém gì , nãy mấy cô bé còn con thì thầm to nhỏ đấy."

 

Lần đến lượt Đông Đông đỏ mặt: "Làm gì ạ..."

 

Phong thủy luân chuyển, Tống Dực tủm tỉm: "Anh cả, đừng hổ mà, dì An thật đấy."

 

An Họa dáng và khuôn mặt tuấn tú của Đông Đông và Tống Dực, cảm thán: "Con trai nhà đều lớn cả , khi chẳng mấy năm nữa là dẫn con dâu về mắt ..."

 

Đông Đông hổ: "Mẹ, con mới 17 tuổi."

 

Tống Dực lí nhí: "Dì An, cháu mới mười sáu."

 

An Họa lúc mới nhớ , tuổi hai đứa quả thực lớn, nếu ở đời thì mới là học sinh cấp ba.

 

Tiêu Chính trầm giọng dặn dò: "Các con thế là , tuổi còn nhỏ, tinh lực chủ yếu đặt việc học, đừng để mấy cô bé trong trường lóa mắt, bỏ bê việc học."

 

An Họa cũng sửa lời: " đúng đúng, chuyện tìm con dâu vội, hiện tại chủ yếu là thành việc học, tìm hướng cho tương lai... Đông Đông con còn một nhiệm vụ nữa, đó là ăn uống cho , ăn nhiều thịt trứng sữa , hy vọng con cao thêm chút nữa."

 

Mấy năm nay An Họa tốn bao công sức mới nuôi Đông Đông cao lên 1m78, nhưng gần một năm nay thấy cao thêm.

 

Trước khi xuyên , cô tiểu thuyết thấy nam chính cao 1m9, cho nên cô hy vọng chiều cao của Đông Đông dù thế nào cũng đạt đến 1m8 mới , nếu thì phí hoài cái xuất , diện mạo, tài hoa của nam chính ?

 

Đông Đông tại chấp nhất với chiều cao của như , đành bất đắc dĩ đồng ý.

 

Tiêu Chính từ cao xuống con trai, trong lòng thầm sướng.

 

Hóa vợ thích đàn ông cao to, cao thế , vợ chẳng cưng chiều c.h.ế.t mất ?!

Loading...