Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 282: Cô ấy chưa từng lấy lòng ai bao giờ

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:17:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm nay, Thải Yến lấy từ hòm thư về một lá thư.

 

Là do Chu Mai Hoa gửi tới.

 

An Họa ăn sáng mở thư lướt một lượt.

 

"A, bác Chu của các con sắp cưới con dâu ."

 

"Bác Chu cưới con dâu ạ?" Đông Đông ngẩng đầu, mờ mịt chớp chớp mắt, "Anh Tiểu Quân sắp rước chị Thanh Âm về nhà ?"

 

"Anh Tiểu Quân sắp kết hôn ?" Viên Viên hoan hô, "Hoan hô hoan hô, sắp ăn cỗ ! Con lớn thế ăn cỗ bao giờ!"

 

An Họa lắc đầu: "Không Tiểu Quân kết hôn, thằng bé mới bao lớn chứ, hơn nữa mới bộ đội, vẫn còn là lính mới. Là con trai cả của bác Chu, Thạch Tiểu Hải, sắp kết hôn."

 

"Thạch Tiểu Hải? Không quen." Viên Viên lắc đầu.

 

"Đừng các con quen, cũng quen. Ở huyện Vân bao nhiêu năm, Thạch Tiểu Hải vì mâu thuẫn với bố nên từng về nhà." An Họa , " chuyện đó quan trọng, quan trọng là bác Chu dẫn con trai con dâu lên tỉnh dạo chơi, tiện thể sắm sửa ít đồ cưới."

 

"Đến lúc đó con sẽ dạo phố cùng bác Chu!" Viên Viên giơ tay.

 

"Được." An Họa gật đầu.

 

Chu Mai Hoa đến nhanh, một trai hai gái theo bà.

 

Chu Mai Hoa giới thiệu: "Đây là con trai cả của chị, Tiểu Hải, em mới gặp đầu đúng ? Còn đây là con dâu tương lai, tên là Thủy Liên."

 

Thạch Tiểu Hải và Thủy Liên vội vàng chào hỏi.

 

"Dì An, cháu sớm nhắc đến dì, hôm nay rốt cuộc cũng gặp." Thạch Tiểu Hải mặt tươi , trông ôn hòa, thật sự giống thể vì giận dỗi mà mười năm về nhà.

 

Thủy Liên cũng chào theo một tiếng, chào xong liền cúi đầu, bộ dáng thẹn thùng.

 

Chu Mai Hoa với cô: "Không , dì An chơi với mười mấy năm , ngoài."

 

An Họa cũng : " đấy, ở đây đừng câu nệ, cứ coi như nhà ."

 

Lời thì , nhưng đầu Thủy Liên vẫn ngẩng lên nổi, chỉ thấy cô lo lắng xoắn xoắn ngón tay .

 

An Họa và Chu Mai Hoa , chút bất đắc dĩ.

 

Trong thư Chu Mai Hoa qua, Thủy Liên là do doanh trưởng cấp của Thạch Tiểu Hải giới thiệu, là em họ đằng nhà doanh trưởng, xuất nông thôn, từng học cấp ba, cũng coi như là thanh niên trí thức.

 

Chu Mai Hoa đối với Thủy Liên cũng ý chê bai gì. Bản bà cũng từ nông thôn , khi gặp Thủy Liên, bà còn vì xuất của cô mà thiện cảm đặc biệt.

 

khi gặp cảm thấy chút thất vọng, bởi vì Thủy Liên cái vẻ lanh lẹ dứt khoát của con gái nông thôn như bà tưởng tượng. Đi đường lúc nào cũng cúi đầu, ăn cơm dùng đũa đếm từng hạt gạo, trò chuyện với cô thì cô cũng chỉ gật đầu " "...

 

Có điều Thạch Tiểu Hải thích, nên Chu Mai Hoa cũng từng gì.

 

An Họa đặt ánh mắt lên Thủy Liên nữa mà kéo tay Trần Thanh Âm, bảo cô bé xuống bên cạnh , vuốt tóc mái bên trán cho cô bé, phủi phủi bụi (dù ) cô bé để tỏ vẻ thiết.

 

"Mới bao lâu gặp, cảm giác cháu gầy , chịu ăn uống đàng hoàng ?"

 

"Không dì An," Trần Thanh Âm cong mắt , "Cháu cao lên đấy, nửa năm nay cháu cao thêm 2cm lận, nên trông vẻ gầy ."

 

"Thế ! Tốt quá, giờ cháu cao bao nhiêu ?"

 

Chu Mai Hoa cao hứng cướp lời: "1m65 , em phát hiện tóc con bé cũng đen hơn chút ? Hồi em bảo con bé thiếu dinh dưỡng, chị liền suốt ngày cân nhắc đồ ngon tẩm bổ cho nó, kết quả thấy hiệu quả thật."

 

An Họa vỗ vỗ tay Trần Thanh Âm, cảm thán: "Bác Chu đối với cháu thật đấy."

 

Trần Thanh Âm nghiêm túc gật đầu: "Vâng ạ, cháu nhất định sẽ hiếu thuận với bác gái."

 

Chu Mai Hoa khép miệng: "Ai cần cháu hiếu thuận chứ, chỉ cần bản cháu sống là bác vui ."

 

Ba trò chuyện vui vẻ, dần dần gạt Thạch Tiểu Hải và Thủy Liên sang một bên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-282-co-ay-chua-tung-lay-long-ai-bao-gio.html.]

Thủy Liên mất sự chú ý, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, chút mất mát vi diệu.

 

Cô trộm liếc Trần Thanh Âm.

 

Trần Thanh Âm giữa Chu Mai Hoa và An Họa, hưởng thụ sự quan tâm và sủng ái của hai lớn...

 

An Họa vốn định giữ Chu Mai Hoa ở nhà, nhưng Chu Mai Hoa thế nào cũng chịu, cuối cùng dẫn theo ba đứa trẻ nhà khách thuê phòng.

 

Ngày hôm , An Họa xin nghỉ một ngày để đưa Chu Mai Hoa dạo phố.

 

Vốn định gọi cả Viên Viên cùng, nhưng con bé ăn sáng xong chạy chơi mất, tìm thấy nên đành thôi.

 

"Đi cửa hàng bách hóa nhé?"

 

"Được! Em là thành phố, em hết."

 

"Chị định mua những gì?"

 

Chu Mai Hoa đầu Thủy Liên một cái: "Chủ yếu là mua cho con bé hai bộ quần áo mới, thời thượng một chút. Còn cả chăn, ga, gối để cưới xin nữa, chị loại mặt lụa màu đỏ thẫm, thêu hoa . Ở huyện Vân chỉ mua loại trơn, chị thấy đủ lộng lẫy hỉ khí."

 

An Họa với Thủy Liên: "Mẹ chồng cháu đầu cưới con dâu nên thấy lạ lẫm, cái gì cũng để tâm đấy."

 

Thủy Liên ấp úng hai tiếng, nên tiếp lời thế nào.

 

Thạch Tiểu Hải mặt giải vây, đẩy đẩy Thủy Liên: "Mẹ vất vả vì chúng như , còn mau cảm ơn ."

 

Thủy Liên một câu "Cảm ơn" lí nhí như muỗi kêu, kỹ khẩu hình thì suýt nữa thấy.

 

Chu Mai Hoa trong lòng thở dài thườn thượt, với Thủy Liên: "Khách sáo cái gì, đều là một nhà."

 

Hàng hóa trong cửa hàng bách hóa rực rỡ muôn màu, Chu Mai Hoa đầu tiên dạo cửa hàng lớn như , đến hoa cả mắt.

 

"Cuộn len màu xanh , mua ít về đan cho ba em nó mỗi đứa một cái khăn quàng cổ."

 

"Đôi giày da , mua cho Tiểu San và Thanh Âm mỗi đứa một đôi ." Chu Mai Hoa xong, nhớ hôm nay chuyên môn mua đồ cho Thủy Liên, bèn thêm: "Còn cả Thủy Liên nữa... Thủy Liên, con thấy ?"

 

Thủy Liên liếc đôi giày da trong tay Chu Mai Hoa: "Con... thế nào cũng ."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Cái gì gọi là thế nào cũng chứ.

 

Vậy thì mua ba đôi.

 

Chu Mai Hoa hỏi giá, 12 đồng một đôi, ba đôi là 36 đồng, chậc chậc, đắt thật.

 

mấy năm nay Chu Mai Hoa chịu ảnh hưởng của An Họa, cũng còn tiết kiệm như nữa, bản bà giờ cũng mặc quần áo vải thô tự dệt nữa .

 

Huống chi Chu Mai Hoa lên tỉnh chính là để tiêu tiền.

 

Mua!

 

Trần Thanh Âm vội : "Bác gái, cháu giày , cần mua giày mới ạ."

 

Chu Mai Hoa: "Tiểu San và Thủy Liên đều , thể bỏ cháu ."

 

Trần Thanh Âm dở dở : "Chuyện liên quan gì đến bỏ , cháu giày , mua mới là lãng phí. Hơn nữa cháu thích giày đế vải bác hơn, thoải mái lắm. Hay là về nhà bác cho cháu thêm một đôi nhé?"

 

Chu Mai Hoa cô bé chọc : "Cái con bé , giày da thích giày vải... Được, về bác cho cháu!"

 

Thủy Liên thấy Trần Thanh Âm chỉ vài ba câu dỗ Chu Mai Hoa tươi hớn hở, lặng lẽ với Thạch Tiểu Hải: "Cô khéo lấy lòng khác thật."

 

Thạch Tiểu Hải : "Cho nên em học hỏi cô nhiều , cũng lấy lòng một chút."

 

Thủy Liên trầm mặc.

 

Cô còn từng lấy lòng ai bao giờ.

 

 

Loading...