Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 281: Cuộc sống của họ ngọt ngào như mật

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:17:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ nghỉ hè kết thúc, Đông Đông cũng đến lúc lên cấp ba.

 

Năm nay Đông Đông trổ mã cao lớn hơn hẳn, An Họa may cho bé vài bộ quần áo mới.

 

Đương nhiên, cô cũng bỏ quên Tống Dực.

 

Tống Dực : "Dì An, cháu mặc đồ cũ của cả là , cần may đồ mới ạ."

 

An Họa bảo: "Đồ cũ của nó dì đem cho hết , may đồ mới cho cháu."

 

Lời thật giả, bao gồm cả quần áo của chính An Họa, cô cũng bao giờ mặc đến mức rách nát. Cơ bản mặc tầm 3-4 năm, giặt đến mức bay màu vải thì sẽ đổi. Quần áo cũ thải đều gửi về quê của Tiêu Chính.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Ở nông thôn cực kỳ thiếu phiếu vải, mấy năm trời may nổi một bộ quần áo mới là chuyện bình thường. Những bộ quần áo An Họa gửi về đều là đồ , rách nát, nhiều tranh xin.

 

Tiêu Mãn Thương nhờ nắm giữ quyền phân phối quần áo con dâu gửi về, nên hiện tại lời của ông cụ còn trọng lượng hơn cả đội trưởng đội sản xuất.

 

Nghe thấy hai may quần áo mới, Viên Viên cũng ầm ĩ đòi: "Mẹ ơi, con mặc quân phục, may cho con một bộ quân phục ."

 

An Họa: "... Con còn nhỏ quá, bán quân phục nhỏ như ."

 

Viên Viên dễ lừa: "Con là may, là mua. Mẹ cửa hàng mua vải về, bảo chị Thải Yến may cho con, con may vá mà."

 

An Họa nghĩ ngợi : "Thế , học kỳ con lên lớp 3, chỉ cần cuối kỳ con nâng thứ hạng trong lớp lên top 10, sẽ may cho con... hẳn hai bộ quân phục, để con đổi."

 

"Thật hả ?"

 

An Họa trịnh trọng gật đầu: "Thật, lừa con bao giờ ?"

 

"Được! Con nhất định sẽ thi top 10."

 

"Con thể nhờ Đoàn Đoàn chỉ dạy để tiến bộ."

 

"Không cần, con tự cũng thể tiến bộ!"

 

Đoàn Đoàn nào cũng thi nhất, còn thành tích của Viên Viên chỉ lẹt đẹt trung bình khá. An Họa cảm thấy Viên Viên thông minh, mà là cô bé để tâm việc học, quá ham chơi.

 

Nhân dịp khích lệ một chút, xem nâng cao thành tích .

 

Đoàn Đoàn cũng khát khao : "Mẹ, nếu con thi hạng nhất, sẽ đưa con đỉnh Chomolungma (Everest) chứ?"

 

An Họa: "... mà con gái yêu ơi, nào con chẳng thi hạng nhất... Hơn nữa, đỉnh Chomolungma thì thực sự lực bất tòng tâm..."

 

Đoàn Đoàn thất vọng thở dài.

 

"Tại con đỉnh Chomolungma?"

 

Đoàn Đoàn: "Bởi vì Chomolungma là đỉnh núi cao nhất thế giới, con đến nơi gần bầu trời nhất để xem thử."

 

"Oa... Suy nghĩ của con lãng mạn thật đấy." An Họa ngẩn ngơ cô con gái mới tám tuổi.

 

Tiếp đó, An Họa : "Hay là thế , nếu con chịu ăn nhiều thịt hơn một chút, uống nhiều sữa hơn một chút, sẽ đưa các con Bắc Kinh hoặc Thượng Hải chơi, thế nào?"

 

Đoàn Đoàn lắc đầu: "Không hứng thú."

 

Tống Dực đột nhiên lên tiếng: "Đợi lớn lên, sẽ đưa em ."

 

Đoàn Đoàn về phía .

 

Tống Dực: "Anh đưa em đỉnh Chomolungma, ?"

 

Viên Viên giơ tay: "Em cũng !"

 

Đông Đông cũng đùa: "Có đưa cùng đấy?"

 

Tống Dực : "Đi hết."

 

Lũ trẻ vây quanh mục tiêu mới thiết lập, mở những khát khao .

 

Vương Lam ở viện điều dưỡng ba tháng, cuối cùng cũng thể tự do .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-281-cuoc-song-cua-ho-ngot-ngao-nhu-mat.html.]

 

đến chỗ Vương Chí Huy, đụng mặt An Họa.

 

Vương Lam chằm chằm An Họa một lúc, bỗng nhiên thốt một câu: "Tiêu Chính bạo lực như , xem cuộc sống của cô cũng chẳng hạnh phúc như vẻ bề ngoài."

 

"Vậy thì cô sai , lão Tiêu nhà chỉ bạo lực với những kẻ đáng ghét thôi, còn mặt vợ thì cần bàn độ ôn nhu, săn sóc. Ở nhà đông dám tây." An Họa đ.á.n.h giá Vương Lam từ xuống vài , "Cái cô thật kỳ lạ, bản sống liền cho phép khác sống ?"

 

Vương Lam cuống lên: "Ai sống ? xuất , công việc , so với cô mạnh hơn bao nhiêu ."

 

An Họa: "Vậy cô còn cứ chằm chằm soi mói ? Vương Lam, chuyện cũng phản kích , chúng coi như xóa bỏ bộ. Sau nhất cô đừng đặt sự chú ý lên nữa, nếu ... xương cùng của cô chắc gãy thêm nữa nhỉ?"

 

Vương Lam rùng một cái, theo bản năng sờ sờ xương cùng của .

 

Cú ngã hôm đó để cho cô bóng ma tâm lý. Mấy ngày tĩnh dưỡng , nhiều mơ thấy cảnh tượng hôm đó, mơ thấy khuôn mặt hung thần ác sát của Tiêu Chính...

 

Tiêu Chính ở nơi công cộng còn dám đ.á.n.h cô , nếu ở chỗ , liệu g.i.ế.c c.h.ế.t cô ?

 

Vương Lam hiện tại nào còn dám tơ tưởng đến Tiêu Chính nữa, cô chỉ cảm thấy Tiêu Chính là ma quỷ, may mắn lúc gả cho !

 

Tuy nhiên, Vương Lam vẫn thích An Họa. Hai kết oán, tuy hiện tại cô dám gì An Họa, nhưng sắc mặt thì chắc chắn cho.

 

Tự nhiên, An Họa đối với Vương Lam càng hảo cảm.

 

Chuyện hai xảy hôm đó cũng truyền khắp quân khu. Tuy nhiên, cốt truyện truyền ngoài đơn giản: Vương Lam đ.á.n.h An Họa, Tiêu Chính vì bảo vệ vợ nên đ.á.n.h Vương Lam. Trọng điểm ở việc Tiêu Chính đ.á.n.h phụ nữ, còn chuyện giữa An Họa và Vương Lam thì chẳng ai nhắc tới.

 

Tiêu Chính còn vì chuyện chiến hữu trêu chọc.

 

"Không nha, Phó tư lệnh Tiêu của chúng 'trùng quan nhất nộ vi hồng nhan' (nổi giận vì ), đến cháu gái lãnh đạo cũng dám tẩn."

 

" cũng quá đáng thật, một thằng đàn ông to xác động tay động chân với đồng chí nữ."

 

Tiêu Chính hừ mũi một tiếng: "Cô là đồng chí nữ ? Cô chính là con mụ điên! đẩy cô một cái, cô vợ thương thì ?"

 

Những khác ha hả.

 

"Không nhé, lão Tiêu là kẻ nô lệ của vợ."

 

"Cũng trách lão Tiêu , hùng khó qua ải mỹ nhân mà. Hơn nữa vợ tuổi nhỏ như , đúng là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa."

 

"Vợ nhỏ tuổi ? Nhỏ bao nhiêu?"

 

"Hơn hai mươi chứ mấy? Ít nhất kém lão Tiêu mười lăm tuổi."

 

"Chậc chậc chậc, hóa lão Tiêu là trâu già gặm cỏ non ."

 

Tiêu Chính càng càng thấy : "Cái... cái gì? trâu già gặm cỏ non á?"

 

"Anh còn định chối ? Hôm đó cũng xem biểu diễn đấy, vợ 24? Hay 25? Chậc, xinh như tiên nữ, còn kéo cái đàn gì , văn hóa! Thằng cha đúng là phúc thật."

 

Mọi đều cực kỳ hâm mộ Tiêu Chính.

 

Bản lĩnh đấy!

 

Loại thư sinh mặt trắng như trưởng ban Vương thì , chứ thô lỗ như Tiêu Chính mà cưới cô vợ trẻ xinh thế ?

 

Thẩm Tuấn, rõ nội tình, giải thích: "Các đừng bừa, vợ lão Tiêu quen, họ là vợ chồng kết tóc từ thuở hàn vi, tuổi tác chỉ kém vài tuổi thôi, con cũng sinh ba đứa , chẳng qua là trẻ lâu thôi."

 

Mọi lúc mới là hiểu lầm.

 

"Vậy càng khó , đàn ông nào đến tuổi trung niên mà còn dính lấy vợ như thế chứ."

 

Tiêu Chính đắc ý .

 

Không riêng gì dính vợ, mà vợ cũng mê lắm đấy chứ.

 

Cuộc sống của họ như mật pha dầu, là những ngày tháng hạnh phúc nhất đời .

 

Lũ đàn ông trung niên ngốc nghếch các thì cái gì!

 

 

Loading...