Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 279: Nứt xương cụt mức độ vừa

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:17:12
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Biến cố khiến ở hiện trường đều ngỡ ngàng.

 

Hạ Minh Chương là đầu tiên phản ứng , với Vương Chí Huy: "Cho bọn họ xuống , đặc biệt là Vương Lam, bịt miệng đừng để nó gào thét nữa, các tiết mục khác tiếp tục."

 

Nói xong, Hạ Minh Chương chỗ cũ, hiệu bằng mắt cho Vương Tú Khanh cũng qua đó xem .

 

Trong hậu trường, An Họa vẫn dựa lòng Tiêu Chính, nức nở kìm nén, miệng lẩm bẩm: "Đáng sợ quá, cô tự nhiên như phát điên lao đ.á.n.h em, đáng sợ quá..."

 

Bên Vương Lam vẫn gào : "Xương gãy , Tiêu Chính g.i.ế.c ..."

 

Vương Chí Huy khống chế hai tay Vương Lam, bẻ quặt lưng, lạnh lùng : "Im mồm , còn chê đủ mất mặt ."

 

" mất mặt?" Vương Lam đầu trừng mắt Vương Chí Huy, "Là bắt nạt, bảo mất mặt, còn là trai ?"

 

Vương Chí Huy tức đến đau đầu, quét mắt đám đông đang hóng chuyện xung quanh, bất chấp : " cô, !"

 

"Cãi cái gì thế." Vương Tú Khanh tới.

 

Vương Tú Khanh xem xét An Họa : "Tiểu An, cháu chứ?"

 

An Họa run rẩy lắc đầu, trong mắt vẫn còn vương nỗi sợ hãi. Trông thật đáng thương.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Tiêu Chính giận đùng đùng: "Vợ vốn gan bé, dọa sợ c.h.ế.t khiếp ."

 

Vương Lam thấy cảnh , mắt nứt mà gào lên: "Là thương, là ! Tại đều quan tâm cô ! Con tiện nhân đó đang giả vờ đáng thương đấy, còn chạm một sợi lông tơ của cô !"

 

Tiêu Chính lạnh lùng : "Ý của cô là vợ nên tránh, yên cho cô đ.á.n.h chứ gì?"

 

Vương Tú Khanh Vương Lam với ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt thành thép: "Đủ , rốt cuộc cháu thế? Tự nhiên như bà điên tấn công khác, cháu còn già mồm ?"

 

Trong đám đông ai một câu: "Trưởng phòng Vương thể do thấy hát , mất mặt nên mới giận cá c.h.é.m thớt sang cô vợ quân nhân chăng."

 

Mọi nhớ màn biểu diễn , Vương Lam hát sân khấu với bộ mặt dữ tợn, giọng khản đặc. Những từng chứng kiến phong thái của Vương Lam thời trẻ khỏi cảm thán, một ca sĩ ưu tú cứ thế hủy hoại bởi một tai nạn, thật đáng tiếc.

 

Bản Vương Lam e là càng cam tâm, nên mới đột nhiên phát điên như .

 

Vương Tú Khanh càng thấy Vương Lam vô lý, tự hỏng giọng hát , liên quan gì đến Tiểu An nhà ?

 

Vương Lam thấy lời , lập tức hét lên: "Là cô gài bẫy lên sân khấu, cô cố tình thấy bẽ mặt!"

 

Vương Tú Khanh khựng , sang An Họa. là Vương Lam hỏng giọng lâu lên sân khấu .

 

An Họa chút hoang mang, thẳng thắn thừa nhận: " , là cố ý khích đồng chí Vương Lam lên sân khấu. Tiết mục chúng từng tập luyện , đừng tập luyện, đến tận lúc dẫn chương trình xướng tên mới tiết mục tồn tại."

 

An Họa Vương Lam: "Cô là của đoàn văn công, việc xét duyệt và sắp xếp tiết mục chắc do cô phụ trách nhỉ? Xin hỏi, tại ai thông báo cho hôm nay biểu diễn?"

 

Vương Lam thở hổn hển, nên lời.

 

An Họa tiếp tục: "Cô bắt chơi violin, chắc từng là tay violin chính của dàn nhạc nhỉ? Cô bẽ mặt đúng ?"

 

Vương Chí Huy nhận điều , ngắt lời nhưng An Họa để ý đến , tiếp: "Cô xuất phát từ mục đích gì? Bản thất bại, hôn nhân đổ vỡ nên thấy khác hạnh phúc ? Hay là cô cam tâm? Không cam tâm điều gì, cô dám ?"

 

Giọng điệu An Họa ngày càng lạnh lùng, dồn ép Vương Lam đến mức hoảng loạn.

 

Không, , tâm tư thầm kín trong lòng cô thể để khác , nếu sẽ bại danh liệt...

 

Mọi cuối cùng cũng hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.

 

Việc dù thế nào cũng trách An Họa, là Vương Lam tự tự chịu.

 

Vương Chí Huy : "Tiểu An, chuyện hôm nay là Vương Lam sai, nhất định bắt nó xin cô. Hay là chúng rời khỏi đây , kẻo những lời lọt ngoài."

 

Nước mắt An Họa trào , cô nghẹn ngào : "Được, theo Bộ trưởng Vương. Dù Vương Lam cũng là em gái , giữ thể diện cho cô . tính là gì chứ, hôm nay cô giẫm mặt xuống đất chà đạp thêm vài cái thì cũng chịu thôi."

 

Vương Lam hừ mũi: "Cô thế là !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-279-nut-xuong-cut-muc-do-vua.html.]

Tiêu Chính chỉ tay mặt Vương Lam, hung tợn : "Cô lặp câu nữa xem nào."

 

Vương Lam Tiêu Chính dọa sợ, xương cụt bắt đầu đau nhói, theo bản năng co rúm về phía Vương Chí Huy.

 

Đám đông lập tức xì xào bàn tán. Từng thấy bắt nạt , thấy ai bắt nạt quá đáng như thế . Vương Lam bình thường hống hách quen , nhưng cô dám giở thói đó với cả vợ cán bộ cao cấp, chẳng cậy Tư lệnh Hạ và Bộ trưởng Vương chống lưng ...

 

Vương Tú Khanh và Vương Chí Huy đều cảm thấy sắp Vương Lam chọc tức đến đau tim.

 

Vương Tú Khanh chán ghét đứa cháu họ . Cứ để nó kiêu ngạo hống hách thế sớm muộn gì cũng gây họa cho lão Hạ. Lão Hạ khó khăn lắm mới vượt qua cửa tử, còn nợ Tiêu Chính ân tình cứu mạng...

 

Vương Tú Khanh giữ chức vụ trong quân đội, tiện nhiều, bà hiệu bằng mắt cho Vương Chí Huy.

 

Vương Chí Huy hiểu ý ngay, quát lạnh: "Vương Lam, cô để quy định quân đội ở ? Quân đội là nơi cô thể càn ? Bất kể cô và Tiểu An ân oán gì, cô cũng lợi dụng quyền lực tổ chức trao cho để bậy! Chuyện hôm nay cấp nhất định sẽ xử lý, cô cứ đợi đấy."

 

"Xử lý em?" Vương Lam tin nổi, "Dựa mà xử lý em?"

 

"Chỉ dựa câu vô tổ chức vô kỷ luật hỗn xược của cô!" Vương Chí Huy tức quá, bóp mạnh cổ tay Vương Lam.

 

Vương Lam lập tức ré lên như lợn chọc tiết, còn tâm trí mà cãi nữa.

 

Vương Tú Khanh nắm tay An Họa, khẩn thiết : "Tiểu An, chuyện hôm nay để cháu chịu ủy khuất , là cháu về nghỉ ngơi ? Chuyện Vương Lam cháu yên tâm, bác nhất định sẽ chuyển lời tới lão Hạ, bảo ông cho cháu một lời giải thích thỏa đáng."

 

An Họa điểm dừng, gật đầu: "Bác gái, cháu hề gây chuyện, thực sự là Vương Lam ép quá còn cách nào mới phản kháng một chút thôi ạ."

 

Vương Tú Khanh gật đầu liên tục: "Bác hiểu, bác hiểu mà."

 

An Họa sang Tiêu Chính: "Vậy chúng về . Chuyện bọn trẻ thì nhờ Thải Yến đưa về."

 

Tiêu Chính đồng ý.

 

Tiêu Chính dìu cô vợ yếu đuối về nhà. Ai ngờ đến cửa, An Họa đẩy tay , phịch xuống ghế, sai bảo như bà hoàng: "Mặt khó chịu quá, lấy chậu nước cho em rửa mặt ."

 

Tiêu Chính: "???"

 

Cô vợ mong manh như đóa hoa gió ?

 

"Mau , còn ngẩn đó gì."

 

"À, ừ..."

 

Tiêu Chính lấy nước, vắt khăn đưa cho An Họa.

 

"Vợ, em sợ ?"

 

"Có gì mà sợ? Vương Lam ghê gớm đến , chẳng lẽ ăn thịt em chắc?"

 

"À, ừ..."

 

An Họa sờ mặt Tiêu Chính: "Giả vờ đáng thương chút mới nổi bật sự hống hách của Vương Lam chứ, cái gọi là nhóm đối chứng, hiểu ?"

 

"À..."

 

"Em diễn đạt ?"

 

"Đạt!" Tiêu Chính hồn, giơ ngón cái khen ngợi: "Vợ gì cũng đỉnh!"

 

"Thế đổ nước rửa mặt ."

 

"Tuân lệnh!"

 

Hai ngày , quyết định xử phạt Vương Lam đưa : ghi tội, điều chuyển từ phòng nghiệp vụ xuống kho.

 

Tuy nhiên, Vương Lam thể xuống kho nhận việc ngay , vì cô đang viện.

 

Cú ném của Tiêu Chính khiến cô nứt xương cụt mức độ .

 

 

Loading...