Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 275: Bơi lội

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:17:08
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Lam cúi đầu, Vương Chí Huy cũng lọt tai lời .

 

Cuối cùng, thở dài thườn thượt: "Những gì cần hết , cô tự giải quyết cho . nhắc nhở cô một câu, những gì cô đang hiện tại nhiều hơn nhiều , hãy trân trọng. Nếu cô thực sự chuyện gì gây ảnh hưởng , tuyệt đối sẽ bao che cho cô ."

 

Vương Lam hừ một tiếng: "Không cần cũng , trong đầu giờ chỉ con hồ ly tinh Lâm Lộ thôi, đứa em gái còn chỗ nào trong lòng nữa."

 

Vương Chí Huy tức đến mức giơ tay lên.

 

"Anh còn định đ.á.n.h ?" Vương Lam hất mặt lên, "Anh đ.á.n.h , đ.á.n.h , đ.á.n.h c.h.ế.t !"

 

Vương Chí Huy buông tay xuống, vung mạnh một cái: "Lười quản cô."

 

Vương Lam cũng tức giận bỏ về hướng ngược .

 

Hai em tan rã trong vui.

 

An Họa đang tưới hoa ngoài ban công thì thấy Vương Chí Huy hầm hầm trở về.

 

Cô chào hỏi một tiếng.

 

Vương Chí Huy ngẩng đầu thấy là cô, gượng một cái, hàn huyên vài câu xã giao.

 

An Họa thấy lạ, hình như cô thấy thoáng qua vẻ chột mặt Vương Chí Huy.

 

Quay nhà, vặn gặp Thải Yến từ phòng bước , đôi mắt đỏ hoe.

 

An Họa lập tức vứt chuyện Vương Chí Huy đầu, hỏi Thải Yến: "Sao thế ?"

 

Không hỏi thì thôi, hỏi một cái, nước mắt Vương Thải Yến tuôn rơi như mưa.

 

Cô nức nở : "Thím ơi, con với Tiểu Chu kết thúc ."

 

An Họa cũng bất ngờ lắm, bước tới, lặng lẽ vỗ về lưng Vương Thải Yến: "Không , hai đứa chỉ là duyên phận thôi."

 

Lúc , nhu cầu giãi bày của Vương Thải Yến mãnh liệt.

 

"Con còn đang rối bời thì gửi thư đến, chủ động đề nghị chia tay. Anh bảo suy nghĩ kỹ, bọn con hợp , trói buộc con. Kể cả bọn con kết hôn, theo ý nguyện của con chỉ sinh một đứa, thì áp lực và tủi con chịu chắc chắn cũng sẽ nhỏ... Anh bảo mang sự tủi cho con."

 

An Họa: "Thím tin đây là lời thật lòng của ."

 

Vương Thải Yến gật đầu liên tục: "Con cũng tin, cho nên con càng khó chịu hơn. Con còn thể gặp đàn ông nào luôn suy nghĩ cho con như thế nữa ..."

 

Vương Thải Yến An Họa, vẻ mặt kiên định: "Thím, con nhất định sẽ sống thật , sống theo ý , đây là lời chúc phúc và mong đợi của Tiểu Chu dành cho con. Cho dù con mãi mãi gặp như Tiểu Chu nữa, con cũng sẽ thản nhiên chấp nhận sự tiếc nuối ."

 

An Họa trong lòng thấy tiếc cho họ, cả hai đều là , chỉ là hợp ...

 

Bắt đầu từ hôm nay, Vương Thải Yến qua thì khác gì đây, nhưng dường như chút khác biệt.

 

Tóm , cả cô toát lên vẻ tích cực hướng về phía , như chứa đựng sức sống vô hạn.

 

Một ngày Tết mùng 1 tháng 8 (Ngày thành lập quân đội), Tiêu Chính trở về, bảo thể ở nhà ba ngày, qua lễ mới .

 

Bọn trẻ nghỉ hè, An Họa đưa chúng học bơi mấy ngày.

 

Đông Đông và cặp song sinh đều học nhanh, tuy kiểu bơi ếch chuẩn An Họa dạy chúng biến tấu thành bơi chó, nhưng ít nhất cũng bơi.

 

Chỉ Tống Dực là vẫn .

 

Tống Dực thực thông minh, học giỏi, tiếp thu cái gì cũng nhanh, duy chỉ bơi lội là hiểu , dường như nắm bắt yếu lĩnh.

 

An Họa bèn bảo Tiêu Chính dạy Tống Dực, nghĩ rằng đổi thầy hiệu quả.

 

Tiêu Chính đồng ý ngay tắp lự.

 

Bể bơi đông , lẽ do nghỉ hè nên chủ yếu là thanh thiếu niên chơi, lớn ít.

 

Tiêu Chính quần bơi xuất hiện, lập tức thu hút ánh .

 

"Á đù, ai ? Cơ bắp vãi! Sau tớ cũng lớn lên đô con như thế."

 

"Đó là bố thằng Tiêu Nãi, cái cô đang bơi đằng nó đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-275-boi-loi.html.]

 

"Vãi chưởng, bố thằng Tiêu Nãi là Hắc Bạch Vô Thường ? (ý một đen một trắng)"

 

"... Tiêu Nãi sang kìa, mày im mồm ."

 

Đông Đông liếc về phía đó một cái, thấy mấy đứa xì xào bàn tán im bặt mới thu ánh mắt lạnh lùng.

 

"Anh hai , em thể bơi nhanh hơn nữa!" Viên Viên hét lên.

 

Đông Đông lập tức nở nụ rạng rỡ, khen ngợi: "Tiểu Bánh Trôi giỏi quá."

 

Hai cục thịt mũm mĩm Đoàn Đoàn và Viên Viên đang luyện bơi chó. Nếu từ nước lên, thể thấy hai đôi chân ngắn cũn cỡn đạp loạn xạ, đủ các kiểu dáng kỳ quặc, nhưng tốc độ thì nhanh như gắn động cơ.

 

Nói chung là tư thế mắt nhưng bơi nhanh chắc.

 

Tống Dực thì thê t.h.ả.m hơn, sự huấn luyện của Tiêu Chính sặc mấy ngụm nước.

 

"Chú... khụ khụ khụ... Cháu... cháu còn sống..." Tống Dực khó nhọc thốt lên.

 

Tác phong của chú Tiêu mạnh bạo hơn dì An nhiều, khiến Tống Dực kêu khổ thấu trời.

 

Tiêu Chính vẻ mặt ái ngại: "Hay là để dì cháu dạy tiếp nhé?"

 

"Ba ơi để con dạy cho." Đoàn Đoàn khua hai bàn tay nhỏ, bơi đến bên cạnh Tống Dực, "Anh Tống Dực, học theo em ."

 

Tống Dực Tiêu Chính, vội vàng gật đầu với Đoàn Đoàn: "Được , để Đoàn Đoàn dạy ."

 

Bộ dạng của bé khiến phì .

 

Bình thường Tống Dực chững chạc lắm, hiếm khi thấy bé biểu lộ cảm xúc rõ ràng như .

 

Tiêu Chính thấy Đông Đông cũng đang bên cạnh Tống Dực và Đoàn Đoàn, lúc mới ngụp một cái lặn xuống nước, một lát trồi lên ngay bên cạnh An Họa.

 

An Họa giật , quanh bể bơi, ngoài cô còn hai phụ nữ trung niên mặc đồ bơi đang bơi, nhưng thấy nam nữ trưởng thành nào dính lấy cả.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

An Họa vội đẩy Tiêu Chính : "Tránh xa em một chút, coi chừng khác thấy ảnh hưởng ."

 

Tiêu Chính: "Có gì mà ảnh hưởng , đây là bể bơi đàng hoàng mà."

 

An Họa: "Thế cũng , em ngại."

 

Tiêu Chính: "..."

 

Lần đầu tiên thấy vợ ngại, mặt trời mọc đằng tây .

 

Tiêu Chính lời, thấy vợ kiên quyết nên sán gần nữa, tự bơi .

 

Tiêu Chính cũng chỉ bơi chó, ừm... tư thế y hệt Đông Đông và cặp song sinh.

 

Chẳng lẽ đây là sức mạnh của gen di truyền? Bọn trẻ trời sinh thừa hưởng tư thế bơi của Tiêu Chính?

 

Tiêu Chính như đứa trẻ con, nghịch nước vui vẻ.

 

An Họa bơi mệt liền lên bờ.

 

Cô phát hiện ánh mắt đang dán .

 

Nhìn sang, hóa là Vương Lam.

 

Vương Lam đưa con gái bơi. Sau khi ly hôn con gái theo chồng cũ, nhưng cứ đến kỳ nghỉ là sang nhà ở, cô bèn đưa con chơi.

 

An Họa mặc bộ đồ bơi liền , lộ cánh tay và đùi, chẳng kiểu dáng gì đặc biệt, vì cửa hàng chỉ bán mấy mẫu đó, đều lựa chọn khác.

 

Người thời đại xu hướng bảo thủ, nhưng bơi lội là môn thể thao cơ bản, cũng chỉ tầng lớp thượng lưu mới hưởng thụ. Sân vận động công nhân thành phố bể bơi mở cửa cho dân sử dụng.

 

Cho nên việc An Họa mặc đồ bơi bơi chẳng gì to tát, ai thấy cũng sẽ ngạc nhiên.

 

Vương Lam cứ chằm chằm cánh tay và đùi trần của An Họa, trong lòng bỗng dâng lên một cơn giận dữ vô cớ.

 

Đã là ba con , giữa chốn đông mà hở hang đùi tay, hổ!

 

 

Loading...