Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 274: Bạch nguyệt quang của người đàn ông thành đạt
Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:17:07
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong bệnh viện yên tĩnh bỗng vang lên tiếng hét chói tai.
"Vương Chí Huy, điên ?!"
Vương Lam tức nổ phổi.
"Anh còn là ruột đấy? Anh thấy sống đến thế ? thấy mới là mắc bệnh tâm thần!"
Vương Chí Huy nhíu mày: "Đây là bệnh viện, cô la lối om sòm cái gì!"
Vương Lam trừng mắt Vương Chí Huy một cái đầy căm hận, sải bước nhanh ngoài.
Bác sĩ lên tiếng: "Xin hỏi..."
Vương Chí Huy đành xin : "Ngại quá, chúng khám vội."
"Cô chạy cái gì? còn chuyện hỏi cô đấy." Vương Chí Huy đuổi theo Vương Lam ở cửa bệnh viện, túm chặt lấy cô .
Vương Lam kéo , Vương Chí Huy thấy là một khuôn mặt đầm đìa nước mắt.
Anh khựng : "Khóc cái gì mà ?"
Vương Lam Vương Chí Huy đầy oán hận: "Tại đưa đến bệnh viện? Xin hỏi rốt cuộc chuyện gì tày đình khiến cảm thấy bệnh?"
Vương Chí Huy mềm lòng: " cũng chỉ vì cho cô thôi, cô xem cô..."
Vương Lam ngắt lời: "Có do Lâm Lộ châm ngòi ? với từ sớm là con bé đó tâm cơ nặng , từ khi nó về dâu, với cãi bao nhiêu ! Trước em bao giờ cãi ."
"Liên quan gì đến Lâm Lộ? Cô đừng chuyện gì cũng lôi cô , cô tâm cơ cũng chẳng liên quan đến cô. Còn nữa, chúng mâu thuẫn cũng vì cô ... Thôi đừng chuyện xa xôi nữa, chuyện hôm nay.
Hôm nay là đưa cô khám bệnh. cho rằng cô phóng đại những điều như ý trong cuộc sống lên quá mức, đến nỗi đ.á.n.h mất bản . Mấy năm nay tính cách cô ngày càng cực đoan, ngày càng quái gở... Cho nên mới thấy đầu óc cô vấn đề."
"Đầu óc mới vấn đề !" Vương Lam sắp phát điên .
"Đấy cô xem, cô hai câu là cô gân cổ lên cãi. Trước mặt thì thôi , mặt ngoài cô cũng thế ? Cô bây giờ khác cô thế nào ? Nói thật cho cô , chuyện là Tiêu Chính nhắc nhở đấy..."
Nghe thấy tên Tiêu Chính, Vương Lam sững sờ: "Anh nhắc nhở cái gì?"
"Nhắc nhở đưa cô khám não chứ !"
Vương Lam Vương Chí Huy kể , nhất thời thể tin nổi: "Anh ... bảo là kẻ điên ??"
Vương Chí Huy thở dài: "Người cũng là ý nhắc nhở thôi."
Sắc mặt Vương Lam vặn vẹo, nên phản ứng thế nào.
"Tiêu Chính... Anh ... chẳng những bỏ mặc trong mưa, mà còn mắng bệnh mặt ??"
Vương Chí Huy vội biện hộ cho Tiêu Chính: "Người bỏ mặc cô trong mưa, đang vội đón con. Hơn nữa mưa to thế, cô thể chạy nhà trú mưa mà, cô chìa khóa còn gì."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Vương Lam vẫn chìm đắm trong cảm xúc của , mắng Tiêu Chính: " từng gặp đàn ông nào vô tình vô nghĩa như thế! Lúc theo đuổi thì nịnh nọt đủ kiểu, giờ trở mặt nhận quen. Hừ, chẳng qua cũng chỉ là gã nhà quê chân đất mắt toét thôi, gì mà ghê gớm!"
Vương Chí Huy sắc mặt lập tức xanh mét, quanh quất hạ giọng giáo huấn Vương Lam: "Cô thể quản cái miệng của , cái gì nên nên cũng bô bô ngoài. Nhà quê chân đất thì ? Nhà quê chân đất mà lý lịch trong sạch, tư tưởng vững vàng đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-274-bach-nguyet-quang-cua-nguoi-dan-ong-thanh-dat.html.]
Vương Lam phục nhưng cũng cãi , chỉ lồng n.g.ự.c phập phồng, rõ ràng vẫn đang tức giận.
Vương Chí Huy cũng nhận điều gì đó từ giọng điệu của Vương Lam, suy đoán thoáng qua trong đầu lúc hiện lên.
Anh Vương Lam với ánh mắt phức tạp: "Cô... Chắc thấy Tiêu Chính phát triển nên nảy sinh ý đồ an phận đấy chứ?"
Vương Lam thể tin nổi: "Anh đang cái gì thế??"
Vương Chí Huy: "Vương Lam, cuộc sống hiện tại của cô như ý, nhưng việc cô cần là dựa nỗ lực của bản để vượt qua, chứ dựa một đàn ông một cuộc hôn nhân. Cái cô cần là sự vững vàng trong nội tâm... Huống chi Tiêu Chính gia đình , cô phạm sai lầm."
Vương Lam: " bảo là mà!"
Vương Chí Huy nheo mắt, chằm chằm Vương Lam, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc: "Vậy tại cô tiếp cận ? Trả lời ."
"..." Vương Lam ấp úng, nên lời.
Tim Vương Chí Huy chùng xuống, c.h.ử.i thề một câu: "Thà cô bệnh tâm thần còn hơn... Không đúng, cô thế nó khác gì bệnh tâm thần ! Người con cái đề huề ba đứa, vợ chồng tình cảm thắm thiết, cô gì? Cô gì?"
Vương Lam bỗng nhiên nảy sinh cảm giác phục: "Lúc nếu cưới thì gì cửa cho con mụ họ An ?"
"Ai bảo cô cưới?"
Vương Lam khựng , tiếp: "Anh cần lo lắng, định gì với cả. loại đàn bà hư hỏng phá hoại gia đình khác. chỉ cảm thấy... ôn chuyện cũ với , hoài niệm quá khứ một chút thôi."
"Hai cái rắm chuyện cũ mà ôn!" Vương Chí Huy cảm thấy bao nhiêu câu c.h.ử.i thề tích tụ cả năm nay đều tuôn hết hôm nay, "Hai từng yêu đương ? Hai gặp mặt quá ba ?"
Vương Lam: "Tuy từng yêu đương, nhưng cũng tiếp xúc với phụ nữ nào. cũng coi như là đầu tiên thích, trong lòng dù cũng đặc biệt. chỉ cố gắng duy trì sự đặc biệt thôi, ngoài ý đồ gì khác, càng phá hoại gia đình ."
Vương Chí Huy: "Cậu với cô là thích cô ?"
Vương Lam nghẹn họng.
"Tuy , nhưng bằng lòng cưới , chẳng là thích ? Hôm xem mắt, chúng chèo thuyền ở hồ Di Tâm, mặt cứ đỏ bừng suốt, mặt lạnh cũng chẳng để bụng, còn chủ động bắt chuyện với , còn..." Vương Lam cố nhớ , "Anh còn mua nước ga cho uống nữa!"
Vương Chí Huy bật : "Em gái , cô thế nào là thích ?"
Vương Lam: "Sao , là phụ nữ, thể cảm nhận đàn ông thích ."
Vương Chí Huy hỏi: "Hôm hai xem mắt trời nắng to ? Cô chắc đỏ mặt do nắng ? Cô mặt lạnh mà vẫn chịu chuyện với cô, mua nước cho cô, vì phép lịch sự ?"
Vương Lam định thì Vương Chí Huy giơ tay ngắt lời: "Lùi một vạn bước mà , cho dù lúc đó thích cô thật, nhưng thời gian hai tiếp xúc chẳng bao nhiêu, cô từ chối , thì tình cảm sâu đậm đến mức nào chứ? Cô trong lòng đặc biệt đến ?"
Vương Lam ngẩn .
Vương Chí Huy tiếp: "Cô cứ tưởng cô là mối tình đầu khó quên trong lòng , nhưng thực tế, thật với cô, hai đến yêu đương con từng, cô trong lòng cùng lắm chỉ một cái nhãn dán, đó là 'đối tượng xem mắt mà vợ thủ trưởng từng giới thiệu'. Không sai, đến cái tên còn chẳng , khi gặp , còn quên béng cô trông như thế nào chứ."
Nói , Vương Chí Huy thở dài: "Em gái, sống thực tế chút , đừng gửi gắm sự thỏa mãn tâm hồn những chuyện do tưởng tượng nữa."
Vương Lam luôn hồi tưởng quá khứ, hồi tưởng thời huy hoàng khi hát sân khấu, hồi tưởng thời trẻ đàn ông săn đón thế nào... Ký ức luôn mang tính tô vẽ, để tô vẽ cho , đôi khi còn bịa đặt những tình tiết câu chuyện vốn tồn tại.
"Bạch nguyệt quang của một đàn ông công thành danh toại", đây là phận Vương Lam tự gán cho , nhưng cô cảm thấy đang bịa đặt.
Dù khác chỉ , cô cũng tỉnh ngộ.