Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 263: Nhà mới

Cập nhật lúc: 2025-12-17 09:08:20
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Dực xe một lúc lâu mới hồn khỏi cơn ngỡ ngàng.

 

Cậu cứ thế... theo dì An ?

 

Xe jeep lắc lư nhẹ, trong xe Viên Viên ríu rít ngừng.

 

"Anh Tống Dực cùng chúng ạ? Sau ở nhà chúng ạ? Hoan hô hoan hô! Em thích Tống Dực, cũng thích Tống Dực ở nhà !"

 

Không gian xe lớn, để nhét đủ từng , Viên Viên trong lòng An Họa. (Trong thực tế các bé bắt chước nhé, tuân thủ luật giao thông!)

 

An Họa Viên Viên , khẽ: "Thế đồ ăn ngon, con chịu nhường cho Tống Dực ?"

 

Viên Viên nghĩ ngợi : "Mẹ, con nghĩ nhà cần nhường qua nhường , vì đồ ăn ngon đủ mà!"

 

An Họa cạo mũi con gái: "Con thì cái gì cũng ."

 

Đoàn Đoàn thì Tống Dực bên cạnh tủm tỉm. Tống Dực cũng đáp cô bé.

 

An Họa với Tống Dực: "Ở nhà cháu đồ gì quý giá ?"

 

Tống Dực lắc đầu.

 

An Họa: "Thế hôm nào nhờ bác sĩ Tống gửi quần áo các thứ lên cho cháu nhé."

 

Tống Dực chút bất an: "Dì An, cháu..."

 

An Họa: "Sau , cháu vẫn là Tống Dực, bọn dì là cô chú của cháu, cháu là họ hàng xa của bọn dì, ăn ở học hành đều ở nhà dì. Đợi đến khi cháu trưởng thành, khả năng tự lập thì tùy cháu chọn nơi sinh sống."

 

Tống Dực cảm thấy thứ đến quá đột ngột, chút khó tin. Điều từng ao ước , trở thành sự thật?

 

Lúc An Họa mới thực sự trút gánh nặng trong lòng.

 

Ban đầu cô giúp Tống Dực chỉ vì lòng nhân đạo, thấy đứa trẻ đáng thương nên giúp một tay, nhưng thời gian trôi qua tình cảm ngày càng sâu đậm, đ.â.m nỡ. Nuôi con ch.ó con mèo lâu ngày còn nỡ vứt bỏ, huống chi Tống Dực là con bằng da bằng thịt, hiểu chuyện như .

 

Hơn nữa, An Họa còn lo lắng một , chính là Nghiêm Chí Kiên. Ông dường như từ bỏ ý định với kho báu nhà họ Tống, lỡ gì Tống Dực thì ai cứu giúp kịp thời.

 

Thôi thì mang Tống Dực cùng, chẳng qua là nuôi thêm một đứa trẻ, Tống Dực lớn thế , cũng chẳng nuôi mấy năm nữa là trưởng thành.

 

Đến tỉnh thành thì trời tối đen.

 

Trương Cảnh Sơn lái xe đến đại viện quân khu, xuất trình giấy tờ, đăng ký xong mới .

 

Nhìn cái cổng khí phái là đại viện quân khu tỉnh to hơn khu gia thuộc sư đoàn ở huyện Vân nhiều!

 

Bọn trẻ đều tò mò ngoài, tiếc là trời tối, chỉ thấy những hàng đèn đường sáng trưng ở gần.

 

"Mẹ ơi, đường rộng thế, đèn sáng thế." Viên Viên .

 

An Họa gật đầu, đúng , đường ở đây rộng hơn khu gia thuộc cũ nhiều, mặt đường rải nhựa phẳng lì chứ đường xỉ than, cây cối ven đường cũng cao lớn xanh .

 

Đoàn Đoàn cũng mở to mắt tò mò ngó, Tống Dực co phía để cô bé cảnh vật bên ngoài rõ hơn.

 

"Các con, đến nơi mới thấy hồi hộp ?"

 

Viên Viên đáp đầu tiên: "Không ạ, gì mà hồi hộp!"

 

Đoàn Đoàn lắc đầu: "Có ba , hai, Viên Viên ở đây, con hồi hộp." Nói sang Tống Dực, bổ sung: "Còn Tống Dực nữa, một nhà chúng ở bên ."

 

Tống Dực tít mắt.

 

Vương Thải Yến đầu , giả vờ ghen tị: "Đoàn Đoàn, còn chị nữa mà."

 

Đoàn Đoàn lè lưỡi ngượng ngùng: "Quên mất chị Thải Yến."

 

Vương Thải Yến than vãn: "Chị đau lòng quá mất..."

 

"Đừng đau lòng mà chị Thải Yến!" Viên Viên vội an ủi, dùng giọng tự cho là nhỏ bảo Đoàn Đoàn: "Chị mau thêm chị Thải Yến ."

 

Đoàn Đoàn vội vàng : "Được , em thêm chị Thải Yến !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-263-nha-moi.html.]

Vẻ đáng yêu của hai đứa trẻ khiến vang.

 

Trong tiếng vui vẻ, xe dừng một tòa nhà tập thể, một nhóm lính đang chuyển đồ đạc, An Họa nhận đó là hành lý nhà .

 

Một sĩ quan lạ mặt mặc quân phục bốn túi đến mặt An Họa, hỏi: "Chị là nhà của Phó quân đoàn trưởng Tiêu ạ?"

 

An Họa gật đầu: "Là ."

 

Viên sĩ quan lập tức chào theo kiểu quân đội, : "Chào chị dâu, thuộc bộ phận hành chính hậu cần, chị cứ gọi là Tiểu Lưu. Sau ở đây vấn đề gì chị cứ tìm ."

 

An Họa gật đầu: "Tiểu Lưu, vất vả cho ."

 

Tiểu Lưu: "Chị khách sáo quá, đây là bổn phận của chúng . Chị dâu, đưa chị nhà xem nhé?"

 

An Họa gọi bọn trẻ .

 

Viên Viên reo hò: "Vào nhà mới thôi!"

 

Tiểu Lưu giới thiệu.

 

"Tòa nhà chúng đang đây ba tầng, sáu hộ gia đình, ở đây ít nhất là cán bộ cấp phó quân đoàn. Phó quân đoàn trưởng Tiêu phân căn hộ phía tây tầng hai ."

 

Cửa nhà đang mở rộng, vẫn chuyển đồ.

 

Tiểu Lưu dẫn đoàn An Họa trong.

 

"Trong nhà tổng cộng năm phòng, cửa là bếp, bên ngoài bếp còn một ban công..."

 

An Họa cắt ngang lời giới thiệu của Tiểu Lưu, chỉ cái bếp trong phòng bếp, ngạc nhiên : "Đây là bếp ga ??"

 

Tiểu Lưu : " , ga hóa lỏng dùng để nấu cơm. Trước thường chỉ khách sạn phục vụ nước ngoài mới dùng, đại viện chúng cũng mới trang năm ngoái thôi, hơn nữa chỉ nhà tướng quân và cán bộ cao cấp mới . Nhiều còn , xem chị dâu kiến thức rộng rãi thật."

 

An Họa trừ.

 

"Nếu chị dâu thì chắc cũng cách dùng nhỉ? Vậy cần hướng dẫn nữa."

 

An Họa: " dùng, cần hướng dẫn ."

 

Tiểu Lưu tiếp tục giới thiệu: "Bên là phòng khách, bày ghế sô pha bàn , thể tiếp khách..."

 

Căn hộ so với nhà ở huyện Vân thì trừ việc sân , diện tích chắc cũng tương đương, năm phòng, hai sảnh, ba ban công, thiết kế vuông vắn.

 

Ở quen nhà sân, đột nhiên chuyển lên nhà tầng sẽ thấy bí bách, nhưng căn nhà thêm nhiều tiện nghi hiện đại như bếp ga, nhà vệ sinh tự hoại, hệ thống sưởi ấm trung tâm... Nhìn chung là .

 

Bọn trẻ cũng tò mò ngó khắp nơi, Viên Viên còn kéo Đoàn Đoàn ban công xuống , vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

 

Chúng sinh ở nhà trệt, đầu tiên ở nhà tầng nên phấn khích.

 

"Mẹ ơi mau xem , đất châu chấu nhảy... Mẹ ơi mau xem , con thấy kiến bò đất... Mẹ ơi mau xem , con thể trèo từ đây cái cây ..."

 

An Họa ban đầu để ý tiếng gọi của Viên Viên, đến câu cuối thì hoảng hồn chạy vội .

 

"Mẹ ơi, kê cái ghế cho con, con biểu diễn leo cây cho xem!"

 

Cây bên ngoài chắc là cây cổ thụ, cành lá xum xuê vươn sát ban công, đúng như Viên Viên , cô bé dẫm lên ghế là trèo sang .

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

An Họa vội vàng nghiêm khắc ngăn cản hành vi leo cây của Viên Viên, với Tiểu Lưu: "Có thể giúp tỉa bớt cành cây bên ngoài ? sợ trẻ con trèo chơi thì nguy hiểm lắm."

 

Tiểu Lưu gật đầu: "Chuyện vấn đề gì chị dâu, mai cho đến xử lý ngay."

 

An Họa: "Cảm ơn nhiều."

 

Tiểu Lưu xua tay: "Khách sáo quá. Chị dâu, trời tối , chỗ chắc dọn dẹp xong ngay , là tối nay nhà khách ngủ tạm một đêm?"

 

An Họa nghĩ ngợi : "Cũng ."

 

Tiểu Lưu: "Vậy để sắp xếp."

 

Vốn dĩ An Họa định về nhà bố đẻ ngủ một đêm, nhưng thấy đông quá, ai nấy đều mệt mỏi phong trần, thôi thì đừng phiền An Bá Hòe và Khâu Thục Thận.

 

 

Loading...