Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 259: "Ly biệt buồn thế này, tại sao lại phải có ly biệt?"

Cập nhật lúc: 2025-12-17 09:08:16
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mâu thuẫn chắc chắn sẽ , nhưng thời gian trôi qua, cha ngoài việc thỏa hiệp thì còn cách nào khác ?

 

Nếu ngay từ đầu bày hết chuyện rõ ràng, chỉ tổ tạo thêm rào cản cho họ, cần thiết thế.

 

Nghĩ đến đây, Vương Thải Yến thở dài.

 

Lời Tiểu Chu thì vẻ sai, nhưng đều là suy nghĩ từ góc độ của con trai. Con trai mâu thuẫn với cha , đến cuối cùng cha thỏa hiệp, con trai vẫn là con trai, sẽ chẳng đổi.

 

con dâu thì khác, đa cha chồng sẽ thỏa hiệp với con dâu, mâu thuẫn giữa họ chỉ tích tụ ngày càng sâu theo thời gian. Huống chi mâu thuẫn là chuyện "nối dõi tông đường" đại sự như thế, cuối cùng biến thành thù hận cũng thể.

 

Vương Thải Yến hy vọng tương lai thấy cha Tiểu Chu oán trách , rằng đều tại cô mà nhà họ Chu tuyệt tự hương hỏa.

 

Đến tối, Vương Thải Yến vội ngủ mà bàn thư. Cô cảm thấy vẫn cần chuyện nghiêm túc với Tiểu Chu về vấn đề ...

 

Thời gian trôi đến mùa hè năm đó, Khâu Thục Thận đề nghị về tỉnh thành, An Bá Hòe cũng đồng ý.

 

"Tại ạ? Mẹ, ở đây vui ?" An Họa lo lắng hỏi.

 

Khâu Thục Thận vỗ tay con gái: "Sao vui , ngày ngày ở bên các cháu, hạnh phúc lắm chứ. mà, cũng nhà của mà, thể cứ ăn vạ ở nhà con gái mãi ."

 

An Họa: "Sao gọi là ăn vạ ạ? Có ngoài ?"

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

"Không ," Khâu Thục Thận lắc đầu, "Mẹ ở đây bao năm nay từng thấy lời đàm tiếu nào cả. Là tự nhớ bạn bè cũ ngày xưa, về thăm họ."

 

Khâu Thục Thận ở huyện Vân nhiều năm, giống An Bá Hòe thú vui riêng để g.i.ế.c thời gian, phần lớn thời gian bà xoay quanh bọn trẻ, giao tiếp cũng chỉ giới hạn trong khu gia thuộc, nhưng cũng chẳng gặp ai tâm đầu ý hợp.

 

Nói cách khác, Khâu Thục Thận mấy năm nay bạn bè, những mối quan hệ xã giao riêng. Khâu Thục Thận tính tình lập dị, hồi còn con gái bà thích kết giao bạn bè tri kỷ, bà thế giới tinh thần của riêng .

 

An Họa bỏ qua điều .

 

An Họa bỗng cảm thấy áy náy. Tuy giữ cha ở huyện Vân là để bảo vệ họ, nhưng cô quá ít quan tâm đến nhu cầu nội tâm của .

 

"Con xin , để mấy năm nay cứ như bà v.ú già xoay quanh bọn trẻ..."

 

Khâu Thục Thận mắng: "Con bé gì thế, vui mà! Đông Đông và cặp song sinh đều là cháu ruột , chăm sóc chúng chỉ thấy hạnh phúc thôi. Hơn nữa cũng nhiều, trong nhà còn Thải Yến mà."

 

An Họa: "Mẹ, con đồng ý, về tỉnh thành thì cứ về ạ. Khi nào nhớ các cháu thì sang, nhà con gái cũng mãi mãi là nhà của ."

 

"Được." Khâu Thục Thận vuốt tóc mai cho con gái, vui mừng : "Dù mấy năm nay cũng coi như tận mắt chứng kiến, con và con rể tình cảm , cuộc sống sung túc, con cái hiểu chuyện, chẳng yên tâm cả."

 

Đương nhiên, Khâu Thục Thận , phía bọn trẻ cũng là một trận chiến chia ly đẫm nước mắt.

 

Đoàn Đoàn lặng lẽ rơi lệ, Viên Viên gào t.h.ả.m thiết. Đông Đông dù cũng lớn , tuy lưu luyến nhưng .

 

"Bà ngoại, bà ngoại yêu của cháu, bà đừng mà..." Viên Viên quỳ đất, ôm chân Khâu Thục Thận, nấc cả lên.

 

"Bà ngoại..." Đoàn Đoàn nước mắt lưng tròng bà, nhiều lời nhưng đôi mắt như , kể lể nỗi niềm nỡ xa rời.

 

Tim Khâu Thục Thận như vỡ .

 

Đông Đông kéo các em , mũi cay cay, an ủi: "Bà ngoại chỉ về tỉnh thành thôi, cũng xa, các em nhớ bà, sẽ đưa các em lên tỉnh thăm bà."

 

Viên Viên quệt nước mắt: "Anh hai, đấy nhé."

 

Đoàn Đoàn chìa ngón út : "Chúng ngoéo tay, ký hiệp ước ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-259-ly-biet-buon-the-nay-tai-sao-lai-phai-co-ly-biet.html.]

 

"Ký hiệp ước..." Đông Đông Đoàn Đoàn chọc , "Được, chúng ký hiệp ước, việc hứa với em tuyệt đối sẽ nuốt lời."

 

Viên Viên cũng chìa ngón tay : "Em cũng ký..."

 

Khâu Thục Thận và An Bá Hòe ở huyện Vân bao nhiêu năm, hành lý tích cóp nhiều, tàu hỏa tiện, Tiêu Chính bèn dùng xe công một , bảo Trương Cảnh Sơn lái xe đưa ông bà về.

 

Mấy nhà hàng xóm lân cận tin đều sang tiễn.

 

Trước khi lên xe, An Bá Hòe kéo An Họa một góc, nhỏ: "Giờ ba về , mấy thứ để ở ? Ba xem một cái, hoặc mang về nhà cũng ."

 

An Bá Hòe lúc nào cũng nhớ thương mấy món đồ cổ bảo bối của .

 

An Họa mặt biến sắc : "Không ba, con ở đó, ba thấy mấy thứ đó ... Yên tâm, mất , cũng hư hại gì, đợi cục diện rối ren kết thúc , con sẽ trả cho ba."

 

An Bá Hòe xua tay: "Nói gì trả trả, ba cũng ngày c.h.ế.t, mấy thứ đó cũng truyền cho con cháu... Thôi , ba tin con gái ba, ba sẽ hỏi đến nữa."

 

Lời An Họa cho vui thôi, An Bá Hòe chắc chắn chuyện hỏi han đến một câu.

 

"Mấy chậu hoa của ba, con chăm sóc cho đấy, cuốn sổ tay hướng dẫn chăm sóc ba cho con kỹ , đừng c.h.ế.t cây của ba." An Bá Hòe chỉ mang về một phần nhỏ hoa ông trồng, phần lớn để cho An Họa, đây đều là tâm huyết của ông, ông bận lòng.

 

Hoa An Bá Hòe trồng là giống quý, cần tỉ mỉ chăm sóc, An Họa cảm thấy gánh nặng vai nặng trình trịch.

 

thở dài: "Con ba."

 

An Bá Hòe vuốt râu lẩm bẩm: "Chê ba phiền hả? Hừ, đây."

 

Khi xe nổ máy, An Họa tinh mắt phát hiện thấy Viên Viên .

 

"Khoan !"

 

An Họa thẳng tới bên xe, mở cửa xe .

 

Quả nhiên Viên Viên đang trốn trong đống hành lý.

 

Khâu Thục Thận giật : "Mẹ cũng phát hiện con bé!"

 

An Họa: "Ra đây."

 

Viên Viên: "Không , con cùng bà ngoại."

 

An Họa tùy tay nhặt một cành cây ven đường, nghiến răng nữa: "Có ?"

 

Viên Viên chìa tay : "Mẹ kéo con một cái, con dậy ."

 

An Họa lôi "ông kễnh con" ngoài.

 

Nhìn xe xa, Viên Viên thở dài như bà cụ non: "Bà ngoại , chẳng bao giờ mới gặp ."

 

Đoàn Đoàn cũng thẫn thờ : "Ly biệt buồn thế , tại ly biệt?"

 

Đông Đông xoa đầu hai em gái: "Bé tí mà triết lý gớm..."

 

Lúc bọn trẻ rằng, đầy một năm nữa, chúng sẽ đón nhận một cuộc chia ly còn lớn hơn nhiều.

 

 

Loading...