Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 249: Tiêu Tiểu Thúy: "Con mụ đó nhìn không giống người tốt"

Cập nhật lúc: 2025-12-17 07:02:17
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

An Họa tin Tiểu Chu và Thải Yến thành đôi, thầm nghĩ hai tương lai e là sẽ gặp ít khó khăn, nhưng thấy họ đang yêu đương ngọt ngào, An Họa đương nhiên chúc phúc chứ lời gì mất hứng.

 

An Họa hỏi cô: "Vậy hai đứa định khi nào báo cáo kết hôn? Đợi sang xuân Tiểu Chu xuống cơ sở , đến lúc đó gặp hàng ngày như bây giờ ."

 

Thải Yến ngượng ngùng: "Chuyện vội ạ, con thấy bọn con vẫn nên tìm hiểu thêm. Hơn nữa, còn bảo Tết đưa con về quê một chuyến."

 

An Họa gật đầu: "Cũng , kết hôn là chuyện đại sự cả đời, thận trọng."

 

Thải Yến An Họa: "Thím ơi, câu hỏi tối hôm đó con hỏi thím, thím vẫn trả lời... Nếu mấy năm con việc, thím còn nhận con ?"

 

"Ưm..." An Họa nghĩ ngợi, "Hiện tại thím thể trả lời chắc chắn , xem tình hình lúc đó thế nào . đợi con , thím chắc chắn tìm khác, chỗ thể thiếu ."

 

Từ nghèo khó lên giàu sang thì dễ, từ giàu sang về nghèo khó mới khó. An Họa hiện tại thậm chí cảm thấy bảo mẫu trở thành nhu cầu thiết yếu đối với .

 

Nghĩ đến đây, An Họa thở dài: "Thím cũng đang sầu đây, tìm như con, tìm mới còn mất thời gian quen... con yên tâm, cho dù thím thiếu , thím cũng sẽ giới thiệu chỗ khác cho con. Chỉ cần con việc thì chắc chắn sẽ chỗ."

 

Tương lai cải cách mở cửa, Vương Thải Yến cũng chỉ thể bảo mẫu, chỉ cần cô ý chí phấn đấu thì cơ hội nhiều lắm.

 

Vương Thải Yến xong liền trầm tư suy nghĩ.

 

Tiêu Tiểu Thúy cũng tìm đến Vương Thải Yến, giơ ngón cái lên tán thưởng: "Đỉnh thật! Nhanh thế tóm Tiểu Chu !"

 

"Cậu bé thôi, thấy thì ngại c.h.ế.t." Vương Thải Yến quanh, họ đang ở bên ngoài, xung quanh lúc nào cũng qua .

 

Tiêu Tiểu Thúy dúi cho Vương Thải Yến nắm hạt dưa.

 

"Tớ ăn , ăn ." Vương Thải Yến cửa hàng dịch vụ về, tay đang xách đồ.

 

Tiêu Tiểu Thúy tự ăn một , miệng vẫn liến thoắng: "Đến lúc đó hai cưới ở ? Ở đơn vị về quê? Cưới xong theo quân , thế ở quê Tiểu Chu ? Nhà chuyện ? Mẹ kế cẩn thận đấy, đừng để bà gây chuyện gì..."

 

Miệng Tiêu Tiểu Thúy như s.ú.n.g liên thanh b.ắ.n tạch tạch tạch, Vương Thải Yến dọn bớt một tay day day lỗ tai mới : "Chuyện cưới xin giờ còn , tớ nghĩ nhiều thế."

 

Tiêu Tiểu Thúy sững sờ: "Đã yêu thì chốt cưới nhanh chứ, còn chần chừ gì nữa? Để lâu nhỡ sinh biến thì ." Giống như cô và Cao Triết , thấy hợp mắt là cưới liền, chỉ sợ chậm chân là đối phương chạy mất.

 

Vương Thải Yến há miệng định thì đụng mặt Đỗ Quyên tới.

 

Đỗ Quyên đang cô chằm chằm.

 

Vương Thải Yến bình thường với Đỗ Quyên lắm, nhưng gặp đường vẫn chào hỏi. Lúc , Vương Thải Yến cũng như khi, mỉm gật đầu với Đỗ Quyên.

 

Đỗ Quyên đáp , ánh mắt dừng cô vài giây lướt qua, thẳng phía lướt qua cô.

 

Tiêu Tiểu Thúy ngoái theo bóng lưng Đỗ Quyên, trợn mắt: "Con mụ chắc chắn hối hận vì thành với Tiểu Chu nên thái độ với đấy."

 

Vương Thải Yến: "Là cô ưng Tiểu Chu, liên quan gì đến tớ?"

 

"Vì với Tiểu Chu thành đôi chứ ! Cô sẽ nghĩ là cướp của cô , haizz, mấy đứa hổ đều nghĩ thế cả." Tiêu Tiểu Thúy quá hiểu loại .

 

Cô dặn dò Vương Thải Yến: "Cậu giữ Tiểu Chu cho chặt , tớ sợ họ Đỗ ăn cỏ cũ, dụ dỗ Tiểu Chu đấy."

 

Vương Thải Yến: "... Có chuyện đó ?"

 

Tiêu Tiểu Thúy bĩu môi: "Dù thì con mụ đó giống ."

 

Điều Vương Thải Yến ngờ là Tiêu Tiểu Thúy trúng phóc.

 

Tiểu Chu bước khu gia thuộc thì thấy một giọng nữ thánh thót gọi tên .

 

"Tiểu Chu..."

 

Tiểu Chu ngó nghiêng mãi mới phát hiện Đỗ Quyên đang nấp một gốc cây, chỉ thò mỗi cái đầu , tiếng gọi phát từ cô .

 

Tiểu Chu buồn bực: "Đồng chí Đỗ Quyên, cô gọi ?"

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Đỗ Quyên gật đầu.

 

Tiểu Chu: "Xin hỏi việc gì ?"

 

Đỗ Quyên Tiểu Chu, hai tay xoắn , miệng im thin thít.

 

Tiểu Chu đồng hồ đeo tay, còn vội đưa tài liệu cho sư trưởng.

 

"Đồng chí Đỗ Quyên, nếu việc gì thì đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-249-tieu-tieu-thuy-con-mu-do-nhin-khong-giong-nguoi-tot.html.]

 

Nói xong, Tiểu Chu sải bước bỏ nhanh, khiến lời của Đỗ Quyên nghẹn trong họng.

 

Khi Tiểu Chu đến nhà sư trưởng, Vương Thải Yến đang quét sân. Hai , nhưng Tiểu Chu dừng chuyện.

 

Đợi khi xong việc , Tiểu Chu mới hiệu bằng mắt cho Vương Thải Yến, về phía chân tường rào.

 

Vương Thải Yến do dự một chút theo.

 

"Việc gì thế?"

 

"Hì hì," Tiểu Chu gãi đầu, "Không việc gì cả, chỉ chuyện với em vài câu thôi."

 

Vương Thải Yến mắng: "Đồ ngốc."

 

Hai đang chuyện thì đột nhiên từ đỉnh đầu truyền đến tiếng khúc khích.

 

Cả hai giật ngẩng lên .

 

Viên Viên đang thò đầu từ bên tường sang họ toét miệng, còn bắt chước giọng điệu Vương Thải Yến : "Đồ ngốc."

 

Nhìn bộ dạng của Viên Viên, rõ ràng là trèo thang từ bên nhà họ Thẩm sang.

 

Chưa đến Vương Thải Yến mặt đỏ bừng, ngay cả Tiểu Chu cũng thấy hổ.

 

Viên Viên lắc lư cái đầu nhỏ, giải thích : "Tuyên bố nhé, cháu lén , cháu đang chơi ở đây, là hai cứ nhất định tai cháu thì thầm to nhỏ đấy chứ."

 

"Được , bảo cháu lén." Tiểu Chu vẫy tay với cô bé, "Mau xuống , leo cao thế nguy hiểm lắm."

 

Bên phía Viên Viên, chân thang Thẩm Hỉ Hoan cũng gọi với lên: "Tư lệnh Tiêu, chơi chán , đến lượt tớ thế?"

 

Thẩm Hỉ Hoan tuy lớn hơn Viên Viên hơn một tuổi, nhưng chơi trò đ.á.n.h trận lẽo đẽo theo Viên Viên, cô bé sai bảo đấy.

 

Viên Viên xua tay với Thẩm Hỉ Hoan bên : "Phó quan Thẩm chờ chút." Sau đó sang với Tiểu Chu và Vương Thải Yến: "Chú Tiểu Chu, chị Thải Yến, hai tiếp tục thì thầm , cháu xuống đây."

 

Viên Viên xuống thang, Thẩm Hỉ Hoan định leo lên ngay thì Viên Viên kéo : "Không lên."

 

Thẩm Hỉ Hoan: "Tại ? Đến lượt tớ mà."

 

Viên Viên: "Đây là mệnh lệnh của tư lệnh!"

 

Thẩm Hỉ Hoan lầm bầm: "Tư lệnh cũng tùy tiện lệnh chứ, nãy mà."

 

Viên Viên móc trong túi một viên kẹo đưa cho Thẩm Hỉ Hoan.

 

Thẩm Hỉ Hoan lập tức hì hì nhận lấy kẹo: "Được , lệnh tư lệnh!"

 

Bên Tiểu Chu và Vương Thải Yến gián đoạn như cũng ngại chẳng tiếp nữa. Tiểu Chu về nhanh.

 

Trên đường về gặp Đỗ Quyên.

 

Lần Đỗ Quyên bạo dạn hơn, chặn mặt Tiểu Chu, ngượng ngùng : "Đồng chí Tiểu Chu, ... chuyện với vài câu."

 

Tiểu Chu cảm thấy cách hai quá gần, lùi một bước, lịch sự : "Được, cô ."

 

Đỗ Quyên : "Chúng thể tìm chỗ nào yên tĩnh hơn chút ?"

 

Tiểu Chu : "Ở đây cũng khác, cô gì cứ ở đây ."

 

Đỗ Quyên quanh, lấy hết can đảm : "Đồng chí Tiểu Chu, , ... tâm trạng nên mới đối xử với như ... Thực thấy... cũng khá ."

 

Nói xong một cách lắp bắp, Đỗ Quyên cúi gằm mặt, tim đập thình thịch chờ đợi phản hồi của Tiểu Chu.

 

Cô nghĩ điều kiện của và Vương Thải Yến cũng sàn sàn , tính kỹ cô còn hơn Vương Thải Yến một chút. Bởi vì Vương Thải Yến tuy gọi Sư trưởng Tiêu là chú nhưng thực tế chẳng họ hàng dây mơ rễ má gì, còn cô là cháu gái ruột của trưởng ban Dương, cô và trưởng ban Dương là chị em ruột cùng sinh .

 

Đối mặt với Vương Thải Yến, Đỗ Quyên vẫn cảm thấy cao hơn một bậc, Tiểu Chu sẽ chọn thế nào chắc cũng gì khó đoán.

 

"Đồng chí Đỗ Quyên, cảm ơn cô khẳng định . chân thành chúc cô sớm tìm tâm đầu ý hợp đối tượng, giống như và Thải Yến ." Tiểu Chu tưởng Đỗ Quyên yêu nên khéo léo nhắc tới.

 

Ai ngờ Đỗ Quyên : " với Vương Thải Yến đang tìm hiểu , nhưng nghĩ hai chắc tình cảm sâu đậm gì , dù cũng mới cách chúng xem mắt bao lâu, thể lòng đổi nhanh thế ."

 

Cái gì, lòng đổi ?

 

 

Loading...