Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 247: Đan khăn len cho Tiểu Chu
Cập nhật lúc: 2025-12-17 07:02:15
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm ngủ, Viên Viên trong mơ vẫn còn nức nở, miệng lẩm bẩm: "Cạc Cạc..."
Đoàn Đoàn đ.á.n.h thức, chống tay dậy gọi khẽ: "Viên Viên."
Viên Viên trả lời, vẫn tiếp tục .
Đoàn Đoàn leo xuống giường , tới bên giường Viên Viên. Dưới ánh trăng, cô bé thấy những giọt nước mắt lấp lánh mặt em gái. mắt Viên Viên vẫn nhắm nghiền, vẻ tỉnh.
Đoàn Đoàn đá giày , lồm cồm bò lên giường Viên Viên, chui chăn, vươn tay nhỏ ôm lấy em, bắt chước vỗ nhẹ lưng Viên Viên.
Vỗ về một lúc, Đoàn Đoàn ngủ , tiếng của Viên Viên cũng dần lặng xuống.
Sáng hôm , khi An Họa đẩy cửa phòng gọi hai con dậy, đập mắt cô là hình ảnh hai đứa trẻ giống hệt chung một giường, ôm ngủ say sưa.
Cảnh tượng đến mức cô nỡ phá vỡ.
nghĩ đến việc học, già vẫn đành lòng đ.á.n.h thức chúng dậy.
Tinh thần Viên Viên vẫn lắm, cả ủ rũ như tàu lá héo, cũng chẳng nhiều như ngày. Tình trạng kéo dài mấy ngày liền, cho đến khi Tiêu Chính khắc cho cô bé một con vịt gỗ.
"Đây là Cạc Cạc ạ?"
"Là Cạc Cạc, bạn của con đấy." An Họa khẳng định chắc nịch.
Viên Viên nâng niu con vịt gỗ như báu vật, từ đó nụ mới dần trở môi cô bé.
Hôm nay, Chu Mai Hoa chạy sang bảo An Họa: "Đoàn trưởng Khương định đưa Hổ T.ử về quê đấy."
An Họa khựng một chút : "Đoàn trưởng Khương , trong việc giáo d.ụ.c con cái đúng là chẳng phương pháp gì cả. Con phạm , đ.á.n.h thừa sống thiếu c.h.ế.t thì là tống cổ ."
"Ai bảo !" Chu Mai Hoa bĩu môi, "Theo thấy , thằng Hổ T.ử nhà nông nỗi , quá nửa trách nhiệm thuộc về vợ chồng . Vợ thì chiều con vô lối, còn thì chỉ đánh, dạy con thế thì bảo hư."
An Họa: "Tuy những việc Hổ T.ử đáng ghét, nhưng ở góc độ đứa trẻ mà , gặp cha như nó cũng đáng thương lắm."
Chu Mai Hoa thở dài: "Hồi vì chuyện đ.á.n.h con, Chính ủy Thẩm còn tìm chuyện đấy, chậc, vô dụng thôi, vẫn chứng nào tật nấy... Giờ Hổ T.ử phạm lớn, liền phủi tay mặc kệ, cha kiểu gì thế ..."
Chuyện nhà , An Họa và Chu Mai Hoa cũng chỉ cảm thán vài câu thôi.
Chu Mai Hoa : "Thật sang đây là nhờ cô giúp một việc."
An Họa: "Việc gì thế chị? Chị cứ ."
Chu Mai Hoa: "Chẳng là trời trở lạnh , năm nay may cho bốn đứa con mỗi đứa một bộ áo bông gửi về, dùng hết sạch phiếu bông tích cóp . hôm gặp Thanh Âm, thấy cái áo bông con bé mặc cũ nát lắm , chắc chẳng còn ấm nữa, may cho nó cái áo dày dặn, sang đây đổi phiếu bông với cô."
An Họa nghĩ ngợi : "Đừng chuyện đổi chác gì, bông để em lo, chị cứ may cho con bé là ."
Chu Mai Hoa: "Thế , để cô tốn kém thế."
An Họa trêu: "Em tốn kém, chị thì coi như lẽ đương nhiên ? Cũng ha, dù Thanh Âm cũng con dâu tương lai của em."
Chu Mai Hoa mắng: " coi Thanh Âm như con gái ruột đấy!"
Miệng nhưng trong lòng Chu Mai Hoa thầm nghĩ, nếu Thanh Âm thực sự trở thành con dâu bà thì bà vui còn chẳng hết. Cô bé đó hiểu chuyện xinh xắn, còn quản thằng Thạch Tiểu Quân, hai đứa mà lấy thì bà đỡ lo lắng bao nhiêu.
"Em đùa chút thôi." An Họa : "Chị đừng từ chối nữa, bông cứ để em lo, mai em mang sang cho chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-247-dan-khan-len-cho-tieu-chu.html.]
Dù với cô, bông lấy từ gian cũng chẳng tốn tiền.
Chu Mai Hoa cũng khách sáo, sảng khoái đồng ý: " còn ít len màu đỏ, để móc thêm cho Thanh Âm cái khăn quàng cổ. Con gái con đứa suốt ngày quàng cái khăn xám xịt, trông chẳng tí sức sống nào, cho nó cái màu tươi tắn chút."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Sau đó, An Họa phát hiện đan khăn chỉ Chu Mai Hoa, mà còn cả Vương Thải Yến.
Vương Thải Yến tranh thủ buổi tối khi nghỉ để đan khăn.
Một đêm nọ An Họa dậy vệ sinh, thấy đèn phòng cô vẫn sáng bèn ghé xem.
"Sao thức khuya đan khăn thế ?"
Vương Thải Yến thấy An Họa thì luống cuống dậy: "Thím, con cố ý lãng phí điện ạ, con tắt đèn ngủ ngay đây."
An Họa : "Thím bảo con lãng phí điện, vấn đề là ánh đèn tù mù thế hại mắt lắm. Con đan khăn thì tranh thủ ban ngày mà đan."
Ban ngày tuy việc nhưng lúc rảnh, chỉ là Vương Thải Yến thấy đan khăn là việc riêng, nhất nên dùng thời gian nghỉ ngơi buổi tối để .
An Họa như hiểu suy nghĩ của cô, : "Không câu nệ ban ngày buổi tối, miễn con thành công việc là , thời gian còn việc riêng thì cứ . Con đến nhà bao năm nay , cứ tự nhiên , đừng câu nệ quá."
Vương Thải Yến gật đầu: "Con ạ."
An Họa định thì Vương Thải Yến gọi giật : "Thím..."
"Sao thế?" An Họa dừng bước.
Vương Thải Yến mân mê chiếc khăn đan dở tay: "Cái , cái con đan cho Tiểu Chu."
Khăn màu đen, An Họa đoán từ , chỉ là hỏi thôi.
Thấy Vương Thải Yến chủ động nhắc tới, An Họa thuận thế hỏi: "Con với chút manh mối ? Tiến triển đến ? Đã đan khăn cho cơ đấy."
Tiểu Chu thời gian cứ hễ đến là tìm cơ hội chuyện với Vương Thải Yến, Vương Thải Yến cũng hỏi nhưng đều thấy cả.
Cô ngại ngùng nữa, : "Con đan khăn cho là vì mấy hôm tặng con đôi găng tay, khăn là đáp lễ. mà..." Trên mặt Vương Thải Yến thoáng chút e thẹn, "Con thực sự thấy Tiểu Chu cũng , nên mới nhận găng tay và đáp lễ ."
An Họa : "Thế thì quá , gặp phù hợp thì nắm bắt cho ."
Vương Thải Yến thôi.
An Họa : "Không , gì con cứ ."
"Thím ." Vương Thải Yến ngước mắt An Họa, "Nếu con lấy chồng, sinh con xong, thím còn nhận con nữa ?"
Vương Thải Yến nếu lấy chồng sinh con chắc chắn thể việc ở nhà An Họa , nhưng ý cô là sinh con xong sẽ .
An Họa vội trả lời mà hỏi : "Thải Yến, thím với con công việc quan trọng, con định thế nào? Dành bao nhiêu thời gian cho gia đình nhỏ của ? Định đợi con mấy tuổi thì ?"
Vương Thải Yến: "Con lên kế hoạch từ sớm . Năm nay con 21 tuổi, kết hôn , sinh con cũng , nhưng con đợi con hai tuổi thì . Ngày thường con chắc chắn cũng sẽ dành phần lớn thời gian cho công việc... Còn nữa, đời con chỉ định sinh một đứa thôi."
Kết hôn sinh con, ít nhất cũng mất 3-4 năm. Bên An Họa thể thiếu , Vương Thải Yến lo sẽ mới thế chỗ ngay, lo thể nữa.
An Họa hỏi: "Kế hoạch của con, Tiểu Chu ? Cậu đồng ý ?"
Vương Thải Yến lắc đầu: "Bọn con đến chuyện sâu xa như ... con vấn đề nên rõ thì hơn, nên con sẽ sớm tìm cơ hội thảo luận với . Nếu thì con tặng khăn, thì con trả găng tay cho ..."