Khu gia thuộc đặt t.h.u.ố.c diệt chuột ở những điểm cố định, nhưng là đặt trong hang bẫy chuột. Hang bẫy chuột nhỏ xíu, một con vịt trưởng thành chắc chắn thể chui lọt.
An Họa thấy khó hiểu, Cạc Cạc ăn t.h.u.ố.c chuột nhỉ.
An Họa hỏi bé mang xác vịt đến: "Cháu tìm thấy nó ở ?"
Cậu bé chỉ tay về một hướng: "Ngay cạnh cái hang chuột ở chỗ ngoặt ạ." Cậu bé thường chơi với Viên Viên nên Cạc Cạc, đó là vịt Viên Viên nuôi, thấy nó c.h.ế.t liền mang ngay sang đây.
Cái hang chuột mà bé chính là hang bẫy chuột nhân tạo, chuyên dùng để đặt thuốc.
An Họa ngẫm nghĩ hiện trường xem xét.
Cửa hang bẫy chuột lớn, chỉ đủ cho một con chuột trưởng thành chui qua.
Nếu bảo vịt cố tình thò mỏ trong ăn cái gì đó thì cũng thể, nhưng khứu giác của vịt nhạy bén đến thế ? Biết trong hang chuột thức ăn? Quan trọng nhất là, t.h.u.ố.c diệt chuột thả là loại độc tính chậm, vịt dù ăn thì cũng thể vài bước là lăn c.h.ế.t ngay.
Nếu vịt c.h.ế.t ở trong nhà chỗ nào khác, An Họa còn nghi ngờ gì, vì chuyện ăn nhầm t.h.u.ố.c chuột cũng là thể xảy .
đằng , vịt c.h.ế.t ngay cạnh hang bẫy chuột, trông như thể ai đó cố tình ném xác đây .
An Họa về đến nhà, Khâu Thục Thận đang lo lắng chắp tay niệm Phật: "Viên Viên về thì bây giờ, vịt c.h.ế.t , con bé chắc đau lòng c.h.ế.t mất."
Đông Đông dẫn hai em song sinh sang nhà cô chơi, trời cũng sắp về đến nơi .
An Họa cũng rầu rĩ, cửa ải sợ là khó qua với cô con gái nhỏ.
Vương Thải Yến : "Hay là cứ xử lý Cạc Cạc , tìm một con vịt khác thế? Nhà kìa cũng nuôi hai con vịt, đều là vịt cỏ, bề ngoài cũng na ná ."
An Họa lắc đầu: "Người ngoài thì thấy giống, chứ trong nhà cái là nhận ngay... Đến chị còn nhận thì Viên Viên chắc chắn càng nhận ."
Ba lớn lập tức im lặng.
Cuối cùng, An Họa : "Thôi, giấu cũng giấu , chi bằng thẳng cho con bé ."
Khâu Thục Thận thở dài: "Đành thôi."
Đợi đến khi bên ngoài truyền đến tiếng của lũ trẻ, An Họa và Khâu Thục Thận hẹn mà cùng trở nên căng thẳng.
"Cô bánh bao còn ngon hơn , sang con bảo cô cho ăn."
Đây là giọng Viên Viên, xong còn nuốt nước miếng cái ực.
Đông Đông hỏi: "Bánh bao cô bảo em mang về nhà, em ăn vụng hết đường ?"
Viên Viên: "Mới nhé! Em chỉ ăn vụng hai cái thôi."
Đoàn Đoàn : "Em ăn ít thôi, bụng nhỏ thế chứa nổi nhiều đồ ăn , khó tiêu đấy."
Viên Viên xoa cái bụng tròn vo.
Ừm, đúng là no căng thật!
Mấy đứa trẻ bước cửa.
An Họa hít sâu một , chỉ xác con vịt, mang tâm trạng đau lòng kể sự việc, đó bịt tai , chuẩn đón nhận cơn bão lóc của Viên Viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-245-bi-nguoi-ta-dau-doc-chet.html.]
Không ngờ, Viên Viên xong chỉ xổm xuống con vịt, ngẩn ngơ.
Không một lời.
Cũng .
"Viên Viên, con gái..." An Họa cũng xổm xuống theo, xoa xoa b.í.m tóc nhỏ đầu con.
Thân hình nhỏ bé của Viên Viên bỗng run lên bần bật, cô bé lao lòng , miệng há to, nước mắt rơi lã chã từng giọt lớn, nhưng vẫn phát tiếng động nào.
Cảnh tượng còn khiến đau lòng và lo lắng hơn nhiều so với lúc cô bé gào ầm ĩ.
An Họa đau xót ôm chặt lấy con.
Lúc , Đoàn Đoàn cũng bắt đầu sụt sùi, nước mắt tuôn rơi ngớt.
Đông Đông vội lấy khăn tay lau cho em: "Sao thế? Em cái gì?"
Đoàn Đoàn bình thường chơi với vịt, hẳn là tình cảm sâu đậm như Viên Viên.
Đoàn Đoàn vẻ mặt đau thương tột độ, nhưng ánh mắt mờ mịt: "Không nữa, Viên Viên , em cũng ..."
Khâu Thục Thận: "Người bảo song sinh thần giao cách cảm mà, Đoàn Đoàn chắc là cảm nhận nỗi đau của Viên Viên đấy."
Đông Đông ôm lấy Đoàn Đoàn, im lặng an ủi.
Không qua bao lâu, Viên Viên cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng mũi đặc sệt : "Mẹ ơi, con chôn cất Cạc Cạc, để nó ngủ ngon."
An Họa khựng , : "Đợi mai hãy chôn con, điều tra sự việc một chút."
Đông Đông phản ứng nhanh: "Mẹ, Cạc Cạc đầu độc c.h.ế.t ạ?"
An Họa : "Mẹ cũng chỉ là phỏng đoán thôi, dám khẳng định trăm phần trăm."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Đông Đông: "Nếu Cạc Cạc cố tình đầu độc, thì chắc chắn nhắm Viên Viên, từng xích mích với Viên Viên."
Đoàn Đoàn : "Có khi nào là Dương Tiểu Quang ? Lần nào chơi đ.á.n.h trận Viên Viên cũng bắt giặc Nhật, bất mãn từ lâu ."
Viên Viên căm phẫn : "Có thể là Mã Khoan Khoan, cãi với con, bạn bảo sẽ đem Cạc Cạc của con hầm canh."
An Họa hỏi: "Còn ai nữa , Viên Viên, con còn đ.á.n.h với ai nữa?"
Viên Viên nghĩ ngợi một lát: "Còn Hổ T.ử nữa! lâu lắm con thèm để ý đến , cũng chẳng bạn nào chơi với cả."
Hổ T.ử bạn bè cùng trang lứa cô lập từ vụ nó đến nhà sư trưởng gây sự hai, vu cho con gái sư trưởng hại nó ch.ó cắn.
Mẹ Hổ T.ử bằng thực lực của cho thấy kết cục khi dây dưa với Hổ Tử, thế là nhà ai cũng dặn con chơi với Hổ Tử, vì hễ Hổ T.ử chuyện gì là nó đổ vạ cho khác.
Cho dù Hổ T.ử về quê, cũng chẳng ai thiết với Hổ T.ử nữa.
An Họa ghi nhớ những đứa trẻ từng hiềm khích với Viên Viên, đây đều thể là nghi phạm.
Tiếp theo là sàng lọc.
An Họa đang đau đầu nên sàng lọc thế nào thì tin truyền đến, Hổ T.ử trúng độc gì đó, nôn thốc nôn tháo, co giật, hàng xóm đưa đến trạm y tế .