Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 230: Sự kiện nguy cơ

Cập nhật lúc: 2025-12-17 07:02:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu Chính tự lái xe tới.

 

An Họa còn thấy dáng vẻ lái xe bao giờ, mắt chớp chằm chằm, cảm giác mới lạ.

 

Da mặt dày của Tiêu Chính cũng ửng đỏ: "Nhìn gì thế hả bà xã?"

 

An Họa: "Anh còn lái xe nữa cơ , giỏi thật đấy!"

 

Tiêu Chính bật : "Có gì mà giỏi, em lái ? Anh dạy cho."

 

An Họa lái, đương nhiên đó là chuyện khi xuyên , hơn nữa cô chỉ lái tự động chứ kỹ thuật lái mấy loại xe thời .

 

Cô hỏi: "Anh dạy em á? Anh dạy thì em lấy bằng lái ?"

 

Tiêu Chính: "Lấy bằng lái cái gì? Em định tài xế ?"

 

An Họa khựng , nghĩ thầm cũng đúng, cái thời đại thi bằng lái đều là để nghề tài xế, thường đến cái xe còn chẳng , cần gì bằng lái. Chắc Tiêu Chính bảo dạy cô lái xe cũng chỉ là dẫn cô chơi cho vui thôi.

 

Vì thế An Họa lắc đầu: "Thôi bỏ , học ." Đợi mua xe học.

 

An Họa sang chuyện khác: "Bọn trẻ thế nào ?"

 

Tiêu Chính: "Mới đầu Đoàn Đoàn Viên Viên tối nào cũng , đòi , thì đỡ hơn chút... thì đỡ, từ đầu đến cuối đều nhớ em, nhớ đến ngủ yên, cho nên mới chạy tới đón em sớm đấy."

 

An Họa đột nhiên kịp phòng , cho sến súa một phen.

 

Cô dỗi: "Ai thèm hỏi !"

 

Tiêu Chính: "Hì hì."

 

An Họa đương nhiên là thích lời ngon tiếng ngọt, chồng dỗ dành một câu mà trong lòng nở hoa, phong cảnh bên ngoài cũng trở nên đáng yêu hơn hẳn.

 

"Bọn trẻ đón thì vui lắm, chừng hai ngày nay đều ở nhà... ừm..." Tiêu Chính vắt óc nghĩ một cái thành ngữ, "nhón chân mong chờ!"

 

An Họa mỉm hít sâu một , trong lòng tràn ngập cảm giác hạnh phúc khi mong ngóng.

 

Tuy nhiên, An Họa và Tiêu Chính đều thể ngờ , giờ khắc , bọn trẻ trong khu nhà đang trải qua một sự kiện nguy cơ mà nhớ vẫn còn thấy sợ.

 

Đoàn Đoàn Viên Viên cùng mấy đứa bạn nhỏ đang chơi gốc cây hòe lớn trong khu gia thuộc.

 

Đoàn Đoàn vốn ngoài, nhưng hôm nay Tống Dực tới. Anh Tống Dực thể bắt chước tiếng kêu của nhiều loài chim, còn thể dụ chim thật đến hót cùng, Đoàn Đoàn thích cái .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-230-su-kien-nguy-co.html.]

Tống Dực biểu diễn tiếng chim kêu, Đoàn Đoàn đến tập trung tinh thần, mắt chằm chằm miệng Tống Dực, chớp cái nào.

 

Viên Viên thì cùng đám bạn nhỏ đào giun đất chơi ở cách đó xa, đào hát đồng dao.

 

"Lão Mỹ , là cường hào, mặt ngoài hì hì, lưng giấu d.a.o to, thấy đồ , cái gì cũng ..."

 

Tiếng hát của Viên Viên tạm dừng, cô bé về phía Hổ T.ử đang tới, tay nhỏ chống nạnh: "Ai cho qua đây? Bọn tớ chơi với !"

 

Hổ T.ử hừ một tiếng: "Đây nhà , tại tớ chơi ở đây? Ba là sư trưởng là thể bá đạo như ?"

 

Câu là Hổ T.ử vô tình nó lải nhải nên học .

 

Viên Viên là một đứa trẻ giảng đạo lý, cảm thấy Hổ T.ử cũng sai, bèn mở miệng nữa.

 

Chỉ cần Hổ T.ử phá hoại, bắt nạt cô bé, cô bé coi như tồn tại.

 

"Tiêu Tư Tề, chúng đào nhiều giun thế để gì?"

 

"Cho gà ăn chứ , gà nhà bà Chu thích ăn giun lắm."

 

"Giun thịt, thích ăn."

 

"Gà thích ăn thịt ."

 

"Thế gà thích ăn cái gì?"

 

"Thích ăn giun."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

"Tiêu Tư Tề, nhiều thật đấy!"

 

Hổ T.ử mấy cái m.ô.n.g nhỏ bên cạnh ríu rít chuyện, cảm thấy trong lòng khó chịu. Dựa cái gì chuyện với chứ?

 

Cậu sán gần: "Tiêu Tư Tề, vịt thích ăn cái gì ?"

 

Bạn nhỏ Viên Viên chẳng thèm để ý, một ánh mắt cũng thèm liếc sang phía Hổ Tử.

 

Cô bé thích mấy đứa giật tóc khác.

 

Hổ T.ử thất bại hừ một tiếng, giận dỗi dịch cái hình mập mạp sang một bên.

 

Không ai chơi với thì tự chơi một !

 

 

Loading...