Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 228: "Lão Tiêu, em bắt được mật thám!"

Cập nhật lúc: 2025-12-17 07:02:09
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Mẹ kiếp, gặp ma ??" Tưởng Tư Minh gầm nhẹ.

 

"Đừng gào lên! Mau tìm xem, trốn ở ?"

 

"Chỗ chỉ bé bằng cái lỗ mũi, trốn ?"

 

"Có mấy gian phòng đấy, tìm hết !"

 

" nãy rõ ràng khóa cửa, ?" Tưởng Tư Minh nghĩ nát óc cũng , hùng hùng hổ hổ cùng Quan Càng lục soát.

 

Tuy nhiên, bọn họ chẳng thu hoạch gì.

 

Tưởng Tư Minh tháo kính xuống, hoảng hốt xoa mặt: "Có , gặp ma thật ? Một sống sờ sờ, thể nào cứ thế biến mất ."

 

Quan Càng lạnh lùng : "Trên đời quỷ thần! Cô chắc chắn chạy ."

 

Tưởng Tư Minh vội la lên: "Không thể nào! Cô mọc cánh cũng khó thoát!"

 

Trời tối hẳn, Quan Càng : " về đường phố, thời gian dây dưa với . khuyên bây giờ chạy nhanh tìm , chừng còn chạy xa. Nếu đến bước , nhất định tay trót lọt."

 

Nói xong, Quan Càng thẳng.

 

Tưởng Tư Minh tuy cảm thấy thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn đành ngoài tìm .

 

An Họa ở trong gian đợi thêm hơn mười phút, xác định bên ngoài còn động tĩnh gì mới .

 

khỏi nhà dân, bốn phía ai, vắt chân lên cổ chạy về hướng nhà.

 

Điều khiến An Họa ngờ tới là, Tiêu Chính thế mà đang ở nhà.

 

Tiêu Chính sắc mặt nôn nóng, một tay kéo cô trong nhà.

 

"Em thế hả? Trời tối cũng về! Anh suýt chút nữa là báo công an đấy."

 

An Họa hỏi: "Sao tới tỉnh thành? Đến bao giờ thế?"

 

Tiêu Chính thấy An Họa , trái tim đang treo lơ lửng mới hạ xuống, : "Chiều nay mới đến, tính thời gian bên em sắp xong việc, chuyên môn tới đón em, nhưng về đến nhà đợi mãi đến tối mịt em cũng về... Em gì thế?"

 

Mắt An Họa sáng lấp lánh, : "Lão Tiêu, em nắm chứng cứ mật thám !"

 

Tiêu Chính đang định xuống ghế sô pha, thấy câu thì sợ tới mức phịch xuống đất.

 

Sau khi An Họa kể sự việc, mồ hôi lạnh Tiêu Chính túa từng lớp.

 

Cô chẳng qua chỉ rời khỏi một tháng, gặp nguy hiểm lớn như ?

 

Tiêu Chính sờ soạng vợ từ đầu đến chân một lượt: "Không thương chứ?"

 

An Họa lắc đầu: "Không ạ."

 

Tiêu Chính nghĩ mà sợ, ôm chặt vợ lòng, hồi lâu mới buông : "Em em báo công an , chuyện cứ giao cho công an xử lý , em lập tức cùng về huyện Vân."

 

An Họa : " em cuộc chuyện của bọn họ, chứng. Tưởng Tư Minh ẩn núp sâu, chứng cứ e là dễ tìm."

 

Tiêu Chính thôi.

 

An Họa hỏi: "Sao thế?"

 

Tiêu Chính rõ cấu tạo căn nhà dân , An Họa thế nào thoát khỏi sự lục soát của mật thám. Mật thám ẩn núp sâu như , năng lực điều tra chắc chắn là nhất lưu.

 

Tiêu Chính theo bản năng cảm thấy điểm đáng ngờ, nhưng mà... thấy vợ bình an vô sự mặt , Tiêu Chính chỉ cảm thấy may mắn, truy cứu bất cứ điểm đáng ngờ nào nữa.

 

"Không gì, chỉ là em dọa sợ thôi. Sau em đừng ngoài một nữa, cái gì công tác học tập, mấy cái đó đều quan trọng, chẳng sợ em , cũng nuôi nổi em... Tóm , em bình an khỏe mạnh mới là quan trọng nhất."

 

Tiêu Chính hiếm khi chuyện thấm thía với An Họa như .

 

An Họa cũng nghiêm túc gật đầu: "Anh đúng, thời thế loạn quá, em vẫn là nên co cụm ở huyện Vân cho an ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-228-lao-tieu-em-bat-duoc-mat-tham.html.]

Nếu gian, An Họa dám tưởng tượng kết cục hôm nay của sẽ .

 

"Anh rót cho em cốc nước ." An Họa bảo Tiêu Chính.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Tiêu Chính vội vàng ngay.

 

Lúc , liền thấy An Họa lấy từ ba lô một cái hộp màu trắng cỡ quyển sách.

 

"Trong ghi âm của Quan Càng và Tưởng Tư Minh, thể trực tiếp chứng minh phận mật thám của bọn họ. Em giao cái cho công an."

 

Tiêu Chính trợn mắt há hốc mồm.

 

"Đây là máy ghi âm dây thép bóng điện t.ử sản xuất tại Đức, ba em... hôm nay em vặn mang theo bên , liền thuận tay ghi ."

 

Tiêu Chính: "... Em tùy mang theo máy ghi âm?"

 

An Họa: "Làm , ?"

 

Tiêu Chính hít sâu một .

 

thật là, điều luật nào quy định tùy mang máy ghi âm.

 

là... Tiêu Chính nảy sinh loại cảm giác quái dị đó, đôi khi cứ cảm thấy vợ phủ một tầng khăn che mặt m.ô.n.g lung, rõ ràng gần ngay mắt, rõ, hiểu...

 

An Họa dùng đôi mắt to tròn Tiêu Chính, một chút cũng chột .

 

Tiêu Chính bỗng nhiên , xoa đầu vợ, khen ngợi: "Thật lanh lợi."

 

An Họa lắc lư cái đầu, bộ dáng đắc ý: "Đương nhiên ."

 

Tiêu Chính qua một đoạn ghi âm.

 

Cuộc đối thoại giữa Quan Càng và Tưởng Tư Minh lập tức tái hiện cảnh tượng An Họa bắt giữ.

 

An Họa khi kể chắc chắn tránh nặng tìm nhẹ, miêu tả những chỗ nguy hiểm một cách sống động như thế .

 

Tiêu Chính ghi âm mới sự tưởng tượng cụ thể hơn. Nếu... nếu An Họa may mắn trốn thoát thì...

 

"Choang" một tiếng.

 

Tiêu Chính bóp nát cái ly thủy tinh trong tay, nước chảy lênh láng đầy đất.

 

An Họa kinh hãi: "Tay !"

 

Mảnh thủy tinh vỡ thương tay Tiêu Chính, nhưng cũng may da dày thịt béo, chỉ xước chút da.

 

An Họa tìm băng gạc định băng giúp .

 

Tiêu Chính dùng tay ngăn : "Không cần, vết thương tí nữa là khép miệng thôi."

 

Giọng bình tĩnh, nhưng đôi mắt rũ xuống tràn đầy sự u ám.

 

Hai con ch.ó má , cần thiết c.h.ế.t!

 

Tiêu Chính cùng An Họa đem ghi âm giao cho công an.

 

Công an cũng kinh ngạc: "Đồng chí An Họa, cô mang theo máy ghi âm bên ?"

 

Tiêu Chính: "Làm , ?"

 

Công an vội : "Đương nhiên là , thủ trưởng."

 

Tất nhiên, công an cũng giống Tiêu Chính, cảm thấy việc An Họa thể trốn thoát khỏi tay hai tên mật thám, hơn nữa còn lưu ghi âm là chuyện chút thể tin nổi.

 

trọng điểm của họ là bắt mật thám, nghi ngờ An Họa.

 

Đồng chí An Họa là chủ động tố giác mật thám, phận là vợ của thủ trưởng quân đội, về mặt phận cũng cần quá mức hoài nghi.

 

 

Loading...