Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 209: Tiêu Nãi còn đáng sợ hơn cả thầy cô
Cập nhật lúc: 2025-12-17 07:01:50
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đông Đông đón chào một học kỳ mới. Vào ngày Tết Trồng Cây, nhà trường tổ chức hoạt động ngoại khóa, yêu cầu học sinh bộ đến địa điểm cách huyện lỵ năm cây để trồng cây con.
Học sinh tự mang theo xẻng xúc đất và xô tưới nước từ nhà.
"Học sinh lớp 4 và lớp 5 mang xô, lớp 3 chúng con mang xẻng, các em lớp 1, lớp 2 mang gáo múc nước." Đông Đông kể yêu cầu của nhà trường cho .
Khâu Thục Thận bất mãn : "Trường học bắt các con xa thế, các con còn bé tí như , nổi quãng đường dài thế chứ? Lại còn vác xẻng nữa."
Đông Đông dáng lớn vỗ vỗ mu bàn tay bà ngoại: "Bà ngoại yên tâm , chúng con mà. Hơn nữa xẻng là hai bạn một nhóm khiêng ạ."
An Họa cũng : "Trẻ con nhiều năng lượng lắm, chắc bọn chúng còn thấy càng xa trường càng vui chứ."
Đông Đông gật đầu: "Mẹ đúng ạ!"
An Họa hỏi bé: "Vậy hoạt động của các con kéo dài bao lâu? Có cần mang cơm trưa ?"
Đông Đông: "Có ạ, ơi, chuẩn cho con một bình nước đun sôi để nguội nữa nhé, khát con sẽ uống."
An Họa : "Mẹ ."
Đến ngày Tết Trồng Cây, An Họa dùng bình tông quân dụng đựng nước cho Đông Đông, bảo bé đeo chéo , bỏ cặp sách đeo chéo của con một hộp cơm nắm và một quả táo rửa sạch.
Đầu xuân trời vẫn còn lạnh, An Họa mặc cho Đông Đông một chiếc áo bông choàng, dặn dò: "Nóng cũng cởi áo khoác ngay, dùng giấy vệ sinh lau mồ hôi lưng , kẻo khí lạnh ngấm . Nếu con với tới thì nhờ thầy cô giúp nhé."
Đông Đông quan tâm, hề thấy phiền phức chút nào, ngược cảm thấy hạnh phúc. Cậu bé nũng nịu hỏi: "Mẹ ơi, quan tâm con như , vì con là cục cưng của ?"
An Họa quen với việc con trai thỉnh thoảng giở giọng nũng nịu, phối hợp đáp : " , Đông Đông là cục cưng của mà ~"
Đông Đông tít mắt.
Đột nhiên, bên cạnh truyền đến tiếng nôn khan.
An Họa và Đông Đông đồng thời đầu , thấy bạn nhỏ Viên Viên đang dùng ngón tay quệt mặt , bĩu môi chế nhạo trai: "Anh lớn thế còn nũng với , hổ..."
Đông Đông chẳng hề hổ chút nào, cúi xuống nhéo má phúng phính của em gái: "Nhóc con, học đây."
An Họa cũng nhéo má con gái út, hừ : "Con thử nũng với xem nào."
Viên Viên như con chạch trơn tuột, vèo cái chạy mất: "Không thèm , con là lớn ..."
An Họa tiếc nuối, đầu thấy Đoàn Đoàn đang ở đó, với con gái lớn: "Bạn nhỏ Đoàn Đoàn..."
Lời thốt , Đoàn Đoàn hoảng sợ lùi hai bước, đó xoay chạy biến tìm em gái.
"..."
An Họa đạp xe đưa Đông Đông đến trường, cổng trường tập trung đông học sinh.
An Họa tìm đến lớp của Đông Đông. Giáo viên chủ nhiệm quen với An Họa từ , chào hỏi cô. An Họa vài câu với cô giáo rời đến xưởng việc.
An Họa , xung quanh Đông Đông liền vang lên những tiếng tán thưởng đầy ngưỡng mộ.
"Tiêu Nãi, là ? Mẹ thật đấy, giống cô Thiết Mai trong vở 'Đèn đỏ ký' quá."
"Nói linh tinh, giống Thiết Mai, giống nữ đặc vụ trong phim điện ảnh hơn."
Nghe đến đây, nụ mặt Đông Đông tắt ngấm, về phía bạn . Rõ ràng bé tức giận lắm, nhưng bạn cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Cậu bạn vội : "Tớ là bảo xinh như nữ đặc vụ ..."
Cậu bạn thực sự ác ý, chỉ đơn thuần thấy nữ đặc vụ trong phim , Tiêu Nãi chính là kiểu đó, vẻ tây!
"Tớ gì nữa ..." Cậu bạn sợ hãi Đông Đông, "Tiêu Nãi, đừng giận nhé."
Đông Đông nở nụ rạng rỡ: "Tớ giận , đừng nghĩ nhiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-209-tieu-nai-con-dang-so-hon-ca-thay-co.html.]
Cậu bạn lau mồ hôi trán, thầm thấy lạ, cảm thấy Tiêu Nãi còn đáng sợ hơn cả thầy cô giáo thế nhỉ?
Đội ngũ học sinh tiểu học xếp thành hai hàng ngay ngắn, rầm rộ xuất phát về phía địa điểm trồng cây.
Nửa đường, để cổ vũ tinh thần, cô giáo tổ chức cho cùng hát.
Hát một hồi thì hát đến bài "Sao đỏ soi sáng lòng " do An Họa sáng tác.
Cô giáo tác giả bài hát là Đông Đông, còn cố ý giới thiệu với một chút.
Lập tức, vô ánh mắt ngưỡng mộ đổ dồn về phía Đông Đông.
Ngực nhỏ của Đông Đông ưỡn lên cao, vô cùng kiêu hãnh và tự hào.
Đông Đông học giỏi, mặt mũi tuấn tú, vốn dĩ là nhân vật tiêu biểu của khối, đến cả các chị lớp và các em lớp cũng đều mặt bé.
Bên cạnh hàng ngũ, Tống Dực kiễng chân về hướng Đông Đông, trong mắt sự tò mò, sự ngưỡng mộ và khao khát nên lời.
Cậu bé con trai dì An cũng học trường , hơn một lớp, nhưng tên là gì, cũng mặt mũi .
Hôm nay cô giáo giới thiệu, mới con trai dì An tên là Tiêu Nãi.
tò mò thì tò mò, Tống Dực từng nghĩ đến việc bắt chuyện với Tiêu Nãi.
Thân phận như , xứng.
Dì An giúp học, thể lấy oán trả ơn, gây phiền toái cho con trai dì .
Tống Dực chìm trong suy nghĩ của , chú ý chân ai đó ngáng một cái, ngã sóng soài đất.
Xung quanh vang lên tiếng hô hố.
"Tao bảo nó ngốc lắm mà, tao chỉ ngáng nhẹ một cái là nó ngã sấp mặt ngay."
"Mày quần áo nó kìa, đấy mà gọi là quần áo , mụn vá chồng lên còn dày hơn cả da mặt nó."
"Chó con mà cũng xứng mặc quần áo ? Cái áo rách nát như thế mới hợp với nó!"
Ánh Trăng Dẫn Lối
Tống Dực sấp mặt đất, những tiếng nhạo xung quanh, vẻ mặt tê dại.
Cậu bé dậy, phủi qua loa bụi đất , giơ cánh tay lên , trong mắt thoáng qua vẻ tiếc nuối. Chỗ khuỷu tay áo mài rách một lỗ.
Chiếc áo rách nát thêm một vết thương mới.
Còn về những lời châm chọc mỉa mai xung quanh, Tống Dực coi như thấy, chẳng chút phản ứng nào.
Rất nhanh, giáo viên tới, mắng cho mấy đứa chậm đội hình một trận, giục chúng mau đuổi theo.
Tống Dực co ở vị trí ngoài cùng của hàng, theo .
Đến nơi, giáo viên các lớp tổ chức phân công công việc, bắt đầu trồng cây.
Cô giáo lớp Đông Đông tới với bé: "Trò Tiêu Nãi, sức khỏe em yếu, đừng đào đất ở đây nữa, sang bên chuyển cây con cho các bạn ."
Cô giáo cha Tiêu Nãi là Sư trưởng, là nhạc sĩ nổi tiếng, nên đặc biệt quan tâm, tránh khỏi ý lấy lòng.
Đông Đông cũng điều , nhưng bé lắc đầu, nghiêm túc : "Cô ơi ạ, em khỏe lắm, em đào hố cùng các bạn trong lớp."
"Ừm, cũng , tùy em nhé." Cô giáo gật đầu, thầm nghĩ Tiêu Nãi điều kiện gia đình như mà hề kiêu căng, chứng tỏ giáo d.ụ.c , trong lòng càng thêm yêu mến học trò .
Các bạn trong lớp cũng cảm thấy Tiêu Nãi tách khỏi tập thể thật thiết đáng yêu, trong lúc nhất thời nhao nhao gọi tên Tiêu Nãi.
Đông Đông các bạn vây quanh, phần lớn thời gian chỉ mỉm , ít , nhưng hễ mở miệng là đều nghiêm túc lắng , phong thái lãnh đạo.