Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 205: Tiêu Tiểu Thúy: Xin lỗi
Cập nhật lúc: 2025-12-17 07:01:45
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từng lứa nấm hương và nấm kim châm mọc lên khiến bàn ăn mùa đông còn đơn điệu nữa.
Năm nay Chu Mai Hoa còn muối nhiều kim chi, An Họa nếm thử thấy hương vị khác mấy so với món kim chi cô từng ăn ở quán đồ Hàn, nhân tiện gợi lên cơn thèm đồ Hàn của An Họa.
Những món khác giới hạn bởi điều kiện , nhưng thịt nướng thì vẫn thể triển khai.
An Họa với Tiêu Chính, Tiêu Chính nhạc hiệu đoán chương trình: "Muốn dựng bếp lò và vỉ nướng chứ gì?"
An Họa mật véo mũi : "Thông minh!"
Tiêu Chính đắc ý.
An Họa khoa tay múa chân miêu tả cho cái vỉ nướng cô trông như thế nào, Tiêu Chính liên tục gật đầu bảo .
hai ngày nay Tiêu Chính rảnh tay, đợi mấy ngày nữa.
An Họa gói một ít nấm hương và nấm kim châm, định sai Đông Đông mang sang nhà Tiêu Phương Phương. Ai ngờ lúc gặp Tiêu Tiểu Thúy sang chơi, Tiêu Tiểu Thúy liền xung phong nhận việc: "Thím, đưa cháu , để cháu mang cho cô."
An Họa cái bụng to của cô ả: "Cháu đấy?"
Tiêu Tiểu Thúy vỗ n.g.ự.c : "Có gì mà , mỗi ngày cháu đều bộ một tiếng đấy, chồng cháu bảo vận động nhiều thì đến lúc đó mới dễ đẻ."
"Cũng ." An Họa dặn dò Tiêu Tiểu Thúy vài câu chú ý an đưa đồ cho cô ả, còn nhét túi cô ả hai nắm hạt dưa và lạc.
Tiêu Tiểu Thúy c.ắ.n hạt dưa chậm rãi về phía nhà Tiêu Phương Phương.
Cửa nhà Tiêu Phương Phương vây quanh nhiều .
Tiêu Tiểu Thúy khựng , bước nhanh hơn.
"... Đồ chổi! Tao kết hôn khó coi như tất cả là nhờ cái đồ chổi nhà mày ban tặng. Nếu mày chia rẽ tao với tao, đám cưới của tao đến một nhà đẻ cũng ! Uổng cho mày là đứa câm, còn mà giỏi châm ngòi ly gián thế, tao mợ như mày đúng là xui xẻo tám đời!"
Tiêu Tiểu Thúy đến đây, vội vàng gạt đám đông chen .
Hà Xuân Hoa một tay chống nạnh, một tay chỉ mặt Tiêu Phương Phương, hùng hổ mắng nhiếc.
Tiêu Phương Phương trừng mắt Hà Xuân Hoa, nghẹn đến đỏ mặt, rõ ràng là chịu thiệt vì .
Hà Xuân Hoa càng đắc ý, bịa đặt bậy: "Mày là con thôn nữ nhà quê, còn câm, tự dưng lấy cán bộ thành phố chứ? Rốt cuộc mày dùng thủ đoạn bỉ ổi gì? Tao thật sự tò mò đấy, ha hả."
"A con mày ."
Câu c.h.ử.i thề thình lình vang lên Hà Xuân Hoa sững sờ.
Tiếp đó, thấy Tiêu Tiểu Thúy, sắc mặt cô càng trắng bệch.
Con nhỏ c.h.ế.t tiệt ở đây!
"Phì!" Tiêu Tiểu Thúy phun vỏ hạt dưa trong miệng về phía Hà Xuân Hoa.
Hà Xuân Hoa lùi phía , giận dữ: "Tiêu Tiểu Thúy cô cái gì đấy!"
Tiêu Tiểu Thúy hừ lạnh một tiếng: "Mẹ cô với cô dự đám cưới của cô chẳng lẽ vì chê cô bụng to lấy chồng mất mặt họ ? Liên quan đếch gì đến cô ?"
Hàng xóm vây xem vốn còn lời Hà Xuân Hoa dẫn dắt, tưởng chuyện Tiêu Phương Phương lấy Cảnh Bưu nội tình gì, Tiêu Tiểu Thúy xong lập tức ồ lên, chuyển sự chú ý sang Hà Xuân Hoa.
Bụng to lấy chồng, đây mới gọi là tin giật gân thực sự!
Hà Xuân Hoa nhận thấy ánh mắt chỉ trỏ của xung quanh, mặt đỏ bừng vì hổ, thiếu tự tin : "Tiêu Tiểu Thúy cô đừng hươu vượn!"
Tiêu Tiểu Thúy: "Cô vén áo lên cho bà con xem thử , xem hươu vượn . Con gái nhà t.ử tế nào mới cưới hơn một tháng bụng lùm lùm thế ?"
"Mày!" Hà Xuân Hoa tức giận nắm chặt tay.
Tiêu Tiểu Thúy ưỡn cái bụng bầu của : "Sao, cô còn đ.á.n.h ? Đánh thử một cái xem, mà xảy mệnh hệ gì, sẽ lên tận nhà Phó chủ nhiệm Tần kêu oan, xem ông chủ cho !"
Tiêu Phương Phương bước lên vài bước, cảnh giác Hà Xuân Hoa, sợ cô thật sự động thủ với Tiêu Tiểu Thúy. Tiêu Tiểu Thúy dù cũng là bà bầu bụng to, thể để xảy sơ suất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-205-tieu-tieu-thuy-xin-loi.html.]
Hà Xuân Hoa nào dám chứ, tức tối một hồi thế mà "oa" một tiếng òa lên.
Tiêu Tiểu Thúy chậc chậc vài tiếng: "Cô cũng mất mặt , đáng đời! Ai bảo cô dải rút lỏng lẻo, cưới xin gì lăn lòng đàn ông... cảnh cáo cô nhé, nếu cô còn dám đến tìm cô gây phiền phức, sẽ khua chiêng gõ trống khắp huyện rêu rao, Hà Xuân Hoa cô liêm sỉ, cưới chui chăn đàn ông!"
"A ——" Hà Xuân Hoa sụp đổ hét lên một tiếng, bịt tai bỏ chạy.
Hà Xuân Hoa hôm nay đến tìm Tiêu Phương Phương gây sự thuần túy là vì thời gian qua sống quá ấm ức.
Lúc cô kết hôn, nhà đẻ một ai đến, cha chồng vốn coi thường cô , vì thế càng thêm ghẻ lạnh.
Vốn tưởng rằng chỉ cần kết hôn là sẽ , ai ngờ ngay ngày hôm khi cưới, cha chồng bắt cô và Tần Tiểu Minh dọn ngoài ở riêng.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Hà Xuân Hoa lờ mờ cảm thấy cuộc hôn nhân lẽ như cô tưởng tượng.
Không bao lâu , dự cảm của cô kiểm chứng.
Cha Tần Tiểu Minh bỏ mặc cô và Tần Tiểu Minh, chẳng những sắp xếp công việc tỉnh cho Tần Tiểu Minh, thậm chí công việc ở địa phương cũng .
Tần Tiểu Minh một xu kiếm , ngày nào cũng ngửa tay xin tiền cô .
Cứ đà , của hồi môn cô vất vả lắm mới moi từ chỗ Cảnh Phán Xảo e là sắp tiêu hết .
Hà Xuân Hoa hối hận, nhưng cô tự kiểm điểm bản mà đổ hết trách nhiệm lên đầu nhà: Cảnh Phán Xảo, Cảnh Bưu, thậm chí là Tiêu Phương Phương... Những rõ ràng đều là của cô , tại đều trơ mắt cô nhảy hố lửa?
Hà Xuân Hoa tìm Cảnh Phán Xảo loạn, Cảnh Phán Xảo vài câu chặn họng khiến cô loạn nữa.
Cô còn tìm Cảnh Bưu, nhưng gan...
Thế là cô chọn lúc Cảnh Bưu nhà để đến tìm Tiêu Phương Phương.
Tiêu Phương Phương câm, cãi cô .
Hà Xuân Hoa tìm Tiêu Phương Phương thuần túy là để trút nỗi oán khí trong lòng.
Ai ngờ Tiêu Tiểu Thúy đột nhiên xông , cô chẳng những trút giận mà còn rước thêm cục tức .
Hà Xuân Hoa lóc thở hồng hộc chạy về nhà.
Cái gọi là "nhà" là căn phòng cha chồng thuê cho.
Lúc Tần Tiểu Minh đang kéo mấy tên bạn hồ bằng cẩu hữu về nhà đ.á.n.h bài, cả căn phòng khói t.h.u.ố.c mù mịt.
Hà Xuân Hoa ở cửa , chỉ cảm thấy cuộc đời một màu u ám.
Bên phía Tiêu Tiểu Thúy, khi Hà Xuân Hoa , cô ả đưa đồ An Họa dặn cho Tiêu Phương Phương.
Đưa đồ xong Tiêu Tiểu Thúy định về, Tiêu Phương Phương kéo .
Tiêu Phương Phương kéo cô ả phòng, pha nước đường, lấy bánh quy cho cô ả ăn.
Tiêu Tiểu Thúy ngạc nhiên đến mức bật tiếng địa phương: "Ôi ơi, đầu tiên con đãi ngộ đấy."
Khóe miệng Tiêu Phương Phương cong lên, dấu tay cảm ơn với Tiêu Tiểu Thúy.
Tiêu Tiểu Thúy ngượng ngùng gãi đầu: "Cô, cô đừng cảm ơn... Thực cháu vẫn luôn với cô một lời xin ... Chính là hôm cô sinh Tiểu Bình An , cô ngã, lẽ cháu đưa cô bệnh viện ngay, nên bỏ chạy... May mà cô , nếu cháu thành kẻ g.i.ế.c gián tiếp ."
Tiêu Phương Phương sửng sốt, bật .
Hóa Tiêu Tiểu Thúy nghĩ như , cho nên mới luôn canh cánh trong lòng chuyện cô băng huyết.
Tiêu Phương Phương nghĩ nghĩ, dùng bút một đoạn văn, đ.á.n.h tan suy nghĩ của Tiêu Tiểu Thúy.
Tiêu Tiểu Thúy cũng , : "Chưa đến chuyện cô băng huyết... Còn chuyện nữa, cháu luôn... bắt nạt cô, so bì với cô, hồi bé còn nhạo cô... Những chuyện đó cũng nên với cô một tiếng xin ."
Tiêu Tiểu Thúy càng càng hổ, lặng lẽ đặt miếng bánh quy xuống, lầm bầm: "Cô cứ lạnh nhạt với cháu như , cháu xứng ăn bánh quy ."
Tiêu Phương Phương thành tiếng, nhét miếng bánh quy tay Tiêu Tiểu Thúy.