Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 203: Nhập học thành công

Cập nhật lúc: 2025-12-17 03:28:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tháng 9 khai giảng, Đông Đông lên lớp 3.

 

Tống Dực nhập học thành công lớp 2.

 

An Họa thể đoán cuộc sống tập thể của Tống Dực sẽ thuận buồm xuôi gió, nhưng cô cũng cách nào hơn để giúp Tống Dực tránh khỏi điều đó.

 

Thân phận của Tống Dực xã hội kỳ thị là điều tất yếu, bất kỳ ý chí cá nhân nào cũng đổi gì.

 

Trừ phi cô thể lúc nào cũng trông chừng Tống Dực, nhưng điều hiển nhiên là thực tế.

 

, An Họa cho Đông Đông quen với Tống Dực. Cô sợ Đông Đông thiết quá với Tống Dực sẽ rước họa , đây cũng coi như một chút tư tâm của .

 

Đến dịp Quốc khánh, đột nhiên tin Hà Xuân Hoa sắp kết hôn.

 

Người lấy chính là gã Tần Tiểu Minh .

 

Cảnh Phán Xảo bất ngờ phản đối.

 

Thực tế, ban đầu Cảnh Phán Xảo phản đối kịch liệt, nhưng một câu của Hà Xuân Hoa khiến bà c.h.ế.t lặng.

 

Hà Xuân Hoa thai.

 

Cảnh Phán Xảo ngơ ngác con gái một lúc lâu mới thở dài tuyệt vọng: "Được, lấy thì lấy, mày vui là ."

 

Đã m.a.n.g t.h.a.i , bà còn thể gì nữa?

 

Hà Xuân Hoa vẻ mặt đắc ý dào dạt: "Mẹ, đừng coi thường Tần Tiểu Minh. Anh tuy hiện tại việc nhưng thực hoài bão."

 

Cảnh Phán Xảo lạnh, hoài bão cái rắm.

 

Với độ tuổi của Tần Tiểu Minh, đáng lẽ về nông thôn từ lâu . Hắn cậy thế Phó chủ nhiệm Tần ăn vạ trong thành phố, cũng chẳng ai kiểm tra, cả ngày lêu lổng chơi bời, dụ dỗ con gái nhà lành, thế mà gọi là hoài bão?

 

Nghe Phó chủ nhiệm Tần vốn sắp xếp công việc cho , nhưng chê là nhân viên tạm thời nên chịu , thế mà gọi là hoài bão?

 

Cảnh Phán Xảo chẳng gì với Hà Xuân Hoa nữa.

 

hết những gì cần , Hà Xuân Hoa khăng khăng tìm đường c.h.ế.t, bà cũng hết cách.

 

"Đừng những chuyện với nữa, lúc nào cưới thì báo cho một tiếng là ."

 

Hà Xuân Hoa nhíu mày: "Chỉ thông báo lúc cưới thôi ? Những cái khác mặc kệ ? Của hồi môn của con ? Con cũng đòi nhiều, đưa tiền bố để cho con là ."

 

Cảnh Phán Xảo ngờ Hà Xuân Hoa tham lam như , mở miệng đòi hết tiền của bố để .

 

Tiền tiết kiệm bố Hà Xuân Hoa để cũng nhiều, chỉ hơn một ngàn đồng.

 

Cảnh Phán Xảo vốn định dùng tiền đó sắm sửa của hồi môn cho Hà Xuân Hoa, tốn hai trăm đồng mua đồ đạc, cho thêm ba trăm đồng vốn riêng phòng . Đây là của hồi môn cực kỳ hậu hĩnh, coi như tận hết chút lòng của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-203-nhap-hoc-thanh-cong.html.]

Sau định qua nhiều với Hà Xuân Hoa, đứa con ngu xuẩn chắc chắn sẽ sống khổ sở, nhiều bà sợ tức c.h.ế.t.

 

vạn vạn ngờ, Hà Xuân Hoa lấy hết sạch tiền đó, thật sự nghĩ chút nào cho .

 

Cảnh Phán Xảo lạnh lùng : "Của hồi môn sẽ sắm cho mày, để mày thiệt thòi, nhưng đừng hòng đòi hỏi nhiều hơn."

 

Hà Xuân Hoa trừng mắt: "Ý , độc chiếm tiền đó ?"

 

Cảnh Phán Xảo: "Là mày độc chiếm! Hừ, cái loại ngu xuẩn như mày, cho dù cầm tiền đó, cuối cùng cũng đàn ông lừa sạch thôi, tao sẽ đưa cho mày."

 

"Mẹ dám! Mẹ dám ngược đãi con, cẩn thận bố con tối về tìm đấy!"

 

"Mày bảo ông đến đây, đồ c.h.ế.t tiệt, đến tao tát bát m.á.u ch.ó mặt!"

 

"Mẹ... Mẹ quá độc ác!"

 

"Tao cứ độc ác đấy, độc ác còn hơn ngu xuẩn như mày."

 

Hai con cãi một trận, kết thúc bằng sự thất bại của Hà Xuân Hoa.

 

Hà Xuân Hoa đùng đùng nổi giận chạy khỏi nhà, gặp Tần Tiểu Minh cách đó xa.

 

"Thế nào? Mẹ em đồng ý đưa tiền cho em ?" Mắt Tần Tiểu Minh lóe lên tia sáng tham lam.

 

Hà Xuân Hoa liếc một cái: "Anh quan tâm thế gì? Cho dù đưa cho em thì cũng là của em, liên quan đến ."

 

Tần Tiểu Minh đảo mắt, hì hì: "Đương nhiên là của em , còn thèm chút tiền lẻ của em chắc? Đồ đạc trong nhà cái gì chẳng là của ."

 

Hà Xuân Hoa nghĩ cũng . Cô từng đến nhà họ Tần, đồ đạc trong nhà họ Tần xa hoa lắm, là đồ nội thất sơn mài bóng loáng, ghế sofa lò xo, bình hoa bàn cắm hoa nhựa đẽ! Đài radio, máy khâu cái gì cũng thiếu.

 

Hà Xuân Hoa nhớ tới lời Cảnh Phán Xảo với ... Cô hỏi Tần Tiểu Minh nữa: "Đồ đạc trong nhà đều là của ? em gái mới là con ruột của cha mà."

 

Trong mắt Tần Tiểu Minh thoáng qua tia u ám, nhưng nhanh hì hì : "Đương nhiên , em gái là con ruột thì ? Chẳng qua chỉ là con gái, sớm muộn gì cũng gả ngoài."

 

Hà Xuân Hoa cảm thấy lời lý, sắc mặt giãn da.

 

Tần Tiểu Minh rèn sắt khi còn nóng : "Cha bảo, chờ kết hôn xong sẽ sắp xếp công việc tỉnh cho , đến lúc đó đưa em cùng."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Hà Xuân Hoa kích động nắm lấy cánh tay Tần Tiểu Minh: "Thật ? Tốt quá! Em chúa ghét cái huyện Vân , khỉ ho cò gáy, đến cái nhà cao tầng cũng chẳng ."

 

Tần Tiểu Minh gạt tay Hà Xuân Hoa , nhàn nhạt : " mà, cha yêu cầu về con dâu cao lắm, gia đình bình dân tầm thường sợ là ông chấp nhận ."

 

Hà Xuân Hoa: " em m.a.n.g t.h.a.i con , chẳng lẽ với cha ?"

 

Tần Tiểu Minh khẩy trong lòng. Mang t.h.a.i thì chứ? Chắc chắn là của ? Loại phụ nữ lẳng lơ như Hà Xuân Hoa, ai chui qua háng thằng nào khác ?

 

ngoài mặt Tần Tiểu Minh biểu lộ gì, mà thấm thía : "Chẳng cha yêu cầu cao , dám dễ dàng cho họ sự tồn tại của em. nếu bên em thể xác định của hồi môn hậu hĩnh, nghĩ họ chắc chắn sẽ phản đối, bởi vì điều đó chứng tỏ em gia đình bình dân, ý định trèo cao bám nhà ..."

 

Đầu óc Hà Xuân Hoa những lời lẽ của Tần Tiểu Minh dẫn dắt.

Loading...