Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 196: Đưa dưa hấu
Cập nhật lúc: 2025-12-17 03:28:21
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Phương Phương ở nhà hai ngày, thấy Cảnh Phán Xảo quả nhiên như Cảnh Bưu , đến cửa đỡ cho Hà Xuân Hoa, lúc mới yên tâm.
Hôm qua Cung Tiêu Xã về hai xe dưa hấu, Cảnh Bưu tranh mua hai quả. Cô ngâm giếng nước một đêm, giờ định mang một quả sang biếu nhà trai.
Tiêu Phương Phương địu Tiểu Bình An lưng, ôm quả dưa hấu lớn ngực, đội mũ che nắng cho cả hai con mới về phía khu gia đình quân đội.
Nửa đường, cô gặp Hà Xuân Hoa.
Hà Xuân Hoa đang cùng một đàn ông, thấy Tiêu Phương Phương thì coi như quen , lướt qua mà chào hỏi.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Tiêu Phương Phương tự nhiên cũng sẽ mặt dày bắt chuyện, nhưng cô vẫn kỹ Hà Xuân Hoa và đàn ông thêm vài , bởi vì cô cảm thấy gã đàn ông trông lưu manh, giống .
Tần Tiểu Minh cũng đầu Tiêu Phương Phương, đó hì hì với Hà Xuân Hoa: "Người phụ nữ địu con em đấy, quen ?"
Hà Xuân Hoa hừ một tiếng, hất b.í.m tóc: "Không quen."
Tần Tiểu Minh: "Không thể nào, thấy vẻ mặt cô giống quen em. Em đến chào cũng chào cô một tiếng, nợ tiền cô đấy?"
Hà Xuân Hoa: "Ai nợ tiền cô chứ?... Cô là mợ , !"
Tần Tiểu Minh giật : "Mợ em trẻ trung xinh thế á?"
Hà Xuân Hoa giận dữ: "Anh mù ! Cô là dân nhà quê mới lên, quê mùa c.h.ế.t ! Xinh chỗ nào?"
Tần Tiểu Minh hiểu Hà Xuân Hoa, lập tức ha hả dỗ dành: "Nhìn thoáng qua thì thấy cũng , nhưng ngẫm kỹ thì kém xa em."
Hà Xuân Hoa vẫn vui, sa sầm mặt mày.
Tính khí tiểu thư gớm thật!
Tần Tiểu Minh thầm mắng trong lòng, nhưng vẫn kiên nhẫn tiếp tục dỗ dành, dù cũng mới quen, ngay cả tay Hà Xuân Hoa còn sờ .
Đầu bên , Tiêu Phương Phương đến nhà chị. Ba đứa trẻ đang hái ớt trong vườn rau, đều mặc áo thủy thủ, đội mũ rơm nhỏ. Khác biệt ở chỗ Đông Đông tay chân khẳng khiu, còn song sinh thì tứ chi lộ ngoài bụ bẫm như củ sen... điều là củ sen đào từ bùn lên.
Ba đứa trẻ thấy Tiêu Phương Phương liền nhao nhao chạy tới gọi cô cô.
Viên Viên Tiểu Bình An ở lưng cô, háo hức nhảy lên đòi xem: "Chơi với em Bình An..."
Tiêu Phương Phương , nâng quả dưa hấu trong lòng lên ý bảo cô đặt dưa xuống mới thả Tiểu Bình An xuống .
An Họa cơ bản ngủ trưa, lúc đang sách trong thư phòng, tiếng bọn trẻ liền vội vàng .
"Quả dưa to thế!" An Họa đón lấy quả dưa hấu từ tay Tiêu Phương Phương, suýt nữa thì ôm nổi, "Cái hơn mười cân ( 5kg) nhỉ."
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Tiêu Phương Phương, An Họa trách yêu: "Trời nắng thế mà em chuyên môn mang dưa hấu sang đây ? Em thể để Cảnh Bưu đưa cho chị, chiều tan chị chở về bằng xe đạp cũng mà."
Tiêu Phương Phương , lộ hàm răng trắng bóng.
Cô tranh thủ lúc dưa hấu vớt từ giếng lên còn mát lạnh mang sang ngay cho thưởng thức.
Hơn nữa cô cũng ngoài dạo một chút, đến thăm chị và các cháu.
An Họa lập tức bổ dưa hấu . Tuy nắng nóng vỏ dưa ấm lên nhưng bên trong quả thực vẫn còn mát lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-196-dua-dua-hau.html.]
An Họa chia quả dưa đôi, một nửa cắt ăn ngay, một nửa đậy màn tuyn cất hầm, để phần cho những khác ngủ trưa dậy ăn.
Bọn trẻ ăn dưa hấu xong chạy hái ớt, còn thêm Tiểu Bình An gia nhập.
Tiểu Bình An vững, lảo đảo nhưng chơi với các chị vui vẻ.
An Họa lắc đầu, bọn nhỏ đúng là sợ nóng.
Dường như đối với trẻ con, gì quan trọng hơn việc chơi đùa.
An Họa đơn giản dặn dò bọn trẻ: "Hái ớt xong thì hái cà chua luôn nhé. Chú ý, cà chua chỉ hái quả đỏ, quả xanh hái đấy."
Viên Viên nghiêm, vẻ chào kiểu quân đội với , giọng vang dội: "Đảm bảo thành nhiệm vụ!"
Đông Đông đưa ngón tay lên miệng "suỵt" một tiếng: "Nói nhỏ thôi, cha và bà ngoại, cả chị Thải Yến đều đang ngủ đấy."
Viên Viên lập tức bịt miệng, gật đầu lia lịa, thì thầm trả lời: "Em Hai."
Như lây, tiếp theo đó, cả đám trẻ con đều bắt đầu dùng giọng gió thì thào giao lưu, cứ như đang âm mưu chuyện gì đó, khung cảnh chút buồn .
An Họa kéo Tiêu Phương Phương nhà, pha cho cô một ly hoa nhài.
Tiêu Phương Phương uống bao giờ, ngửi thấy mùi thơm liền say mê nheo mắt .
Thơm quá.
"Đây là hoa nhài, ướp từ hoa nhài và xanh, một chiến hữu của trai em gửi tặng, mấy cân liền đấy, lát nữa chị gói cho em một ít mang về."
Tiêu Phương Phương thực sự thấy mùi thơm dễ chịu, nước uống cũng ngon, An Họa mấy cân nên cũng khách sáo.
Tiêu Phương Phương , phần lớn thời gian là An Họa chuyện. Cũng may An Họa là chuyện, dù Tiêu Phương Phương chỉ , cô cũng thể thao thao bất tuyệt.
Cũng Tiêu Phương Phương và Cảnh Bưu ở nhà thế nào, Cảnh Bưu vẻ ít .
An Họa khỏi thốt suy nghĩ trong lòng.
Tiêu Phương Phương cong môi . Cảnh Bưu ở bên ngoài ít , nhưng ở nhà nhiều lắm, đặc biệt là khi Tiểu Bình An đời, thể chuyện với con cả ngày.
An Họa xong thấy lạ lẫm, thể tưởng tượng nổi dáng vẻ Cảnh Bưu nhiều như bà già.
cũng , Tiêu Chính ở bên ngoài và ở nhà cũng là hai bộ mặt khác hẳn . Ở bên ngoài uy nghiêm túc mục, còn ở nhà thì hừ, cợt nhả chẳng khác nào thằng nhóc nghịch ngợm.
Tiêu Phương Phương do dự một chút, vẫn chuyện gặp Hà Xuân Hoa đường, cô hỏi ý kiến chị dâu.
Người đàn ông cùng Hà Xuân Hoa trông giống . Tiêu Phương Phương cảm thấy, dù Hà Xuân Hoa ngày thường hiểu chuyện thế nào, chung quy cũng chỉ là một cô gái trẻ, cô nỡ cô gái đang tuổi thanh xuân lầm đường lạc lối.
cô nên nhắc nhở chị Cảnh thế nào.
"Chuyện em và Cảnh Bưu đừng xen trực tiếp. Bất kể đàn ông là , hai xen chắc chắn sẽ ơn mắc oán..." An Họa trầm tư một lúc, "Thế , em bảo Cảnh Bưu tìm dì họ của , nhờ dì trong lúc chuyện phiếm với chị Cảnh thì bóng gió lộ chuyện một chút, cứ bảo là tình cờ gặp đường thôi."
Tiêu Phương Phương tâm địa thiện lương, thấy thì thôi, thấy mà , nếu Hà Xuân Hoa lừa, cô chắc chắn sẽ tự trách.
Ý kiến của An Họa giúp Tiêu Phương Phương tìm hướng giải quyết. , để dì họ nhắc khéo với chị Cảnh là thích hợp nhất.