Chương 530. -
 
----
Quản lý Dương   trách nhiệm, mặc cho Tống Ngữ Ngưng  cái gì, ông   tiết lộ thông tin của  thuê.
Tống Ngữ Ngưng   gì  chỉ  thể  về phía .
"Làm  bây giờ?" Tống Ngữ Ngưng hỏi Hạ Trừng Trừng phía .
Nửa tiếng , Thiên hậu bát quái  liên lạc với Máy nghiền dối trá,  cho cô  gần khách sạn Platinum  paparazzi, họ    video Lam Sở Tuấn và Hứa Tri Tình ở bên .
Bởi vì  quá nhiều    video , cô  thể ngăn chặn nó,  lẽ  lâu nữa  mạng sẽ phơi bày tin tức hai  ở bên .
Hạ Trừng Trừng đang họp với nhóm nữ Ngân Hà ở Thiên Thịnh,  thấy tin tức của Thiên hậu bát quái, cô lập tức bỏ dở công việc chay  và  về phía khách sạn Platinum.
Ở chỗ đỗ xe  lòng đất, xe Beetle của cô còn  khởi động, Tống Ngữ Ngưng giống như một con cá chạch chui  trong xe!
"Hạ lão sư,   cô  chị Tình xảy  chuyện  may ?"
Tống Ngữ Ngưng : "Em cũng  !"
Hệ thống cảm thán:
"Ngưng Ngưng trưởng thành ... Nhìn xem, lá gan của cô   trở nên lớn hơn!"
Nghĩ  lúc  ở  du thuyền, Tống Ngữ Ngưng  theo Hạ Trừng Trừng, chỉ  nhảy xuống biển chạy trốn. Bây giờ cô   học  cách chủ động nhảy lên tàu cướp biển!
Hạ Trừng Trừng  từ chối, chở cô   tới khách sạn Platinum.
Trên đường , hệ thống hiện :
"Ký chủ,   Hứa Tri Tình  từ chối trả nợ giúp Lam Sở Tuấn  ? Tại  cô    bắt cóc?"
Đây là chuyện Hạ Trừng Trừng và hệ thống đều  nghĩ   đó.
Hứa Tri Tình là túi tiền của Lam Sở Tuấn, nếu là tình huống bình thường Lam Sở Tuấn sẽ giả vờ tỏ  đáng thương, để Hứa Tri Tình bỏ tiền  mới đúng.
Tại     bắt cóc cô ?
Hạ Trừng Trừng nghĩ đến đau đầu, liếc thấy điểm đến.
Khách sạn Platinum.
Lần  đến khách sạn Platinum, là khi chụp ảnh Trần Minh Kiệt mại dâm...
Đột nhiên, Hạ Trừng Trừng nghĩ tới cái gì đó.
Hứa Tri Tình  chỉ là túi tiền của Lam Sở Tuấn.
Bản  cô , đặc biệt là cơ thể của cô  cũng  giá trị với một  ông chủ!
Nếu như Lam Sở Tuấn  đủ tiền,     thể sẽ dùng  thể Hứa Tri Tình giúp   trả tiền!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-530.html.]
Anh  và Hứa Tri Tình yêu  ba năm, trong tay sẽ  một  ảnh và video Hứa Tri Tình khỏa ,   gì ngạc nhiên!
Nghĩ tới đây, Hạ Trừng Trừng nhịn    :
"Cầm thú! Tên cặn bã!"
Beetle tăng tốc và nhanh chóng đến khách sạn Platinum.
Trong khách sạn, thái độ quản lý Dương cứng rắn:
"Cô Tống, đây là vấn đề nguyên tắc, chúng   thể tiết lộ bất kỳ thông tin nào của  thuê, đây là quyền riêng tư của khách hàng!"
Tống Ngữ Ngưng lo lắng như kiến bò  chảo nóng.
Hạ Trừng Trừng  đồng hồ treo ở quầy lễ tân khách sạn Platinum, bỗng nhiên  một câu:
"Đã đến giờ."
Tống Ngữ Ngưng sững sờ: "Cái gì  đến giờ?"
Cô   dứt lời, quản lý Dương ở quầy lễ tân nhận  một cuộc điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt ông   đổi, chỉnh sửa quần áo, cung kính  tới  mặt Hạ Trừng Trừng.
"Giám đốc Hạ, thật ngại quá!
Khách sạn của chúng   nhận  tin nhắn từ cô!
DTV
  ! Cô cần thông tin gì? Chúng   thể cung cấp cho cô ngay lập tức!"
Cái đầu nhỏ bé của Tống Ngữ Ngưng đầy dấu chấm hỏi lớn.
Chuyện gì đang xảy  ? Vừa  quản lý Dương vẫn nghiêm túc, nhưng mấy phút   cúi đầu khom lưng?
Quản lý Dương  điều tra thông tin.
Tống Ngữ Ngưng vội vàng tiến lên:
"Hạ lão sư,  cô   ? Vừa    vẫn kiểu đàn gảy tai trâu mà!"
"Việc   gì khó?" Hạ Trừng Trừng bình tĩnh : "Cô  mua khách sạn ."
Tống Ngữ Ngưng: ???
Có thể  như  ?
Tiền quả nhiên  mạnh!
Sau vài phút, quản lý Dương   chỗ Hạ Trừng Trừng:
"Giám đốc Hạ, theo yêu cầu của cô   tra thông tin khách hàng.
  tiếc, tối nay ở khách sạn   khách nào tên là Hứa Tri Tình ở ."
"Vậy Lam Sở Tuấn thì ?" Tống Ngữ Ngưng hỏi.
Quản lý Dương lắc đầu: "Cũng  ."