Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 247

Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:34:19
Lượt xem: 307

Chương 247. -

 

----

Khuyết điểm duy nhất, đại khái là có chút não về chuyện yêu đương, thỉnh thoảng vì yêu mà từ bỏ một vài cơ hội diễn xuất, làm cho một số fans nghề nghiệp hơi từ chối.

Nhưng khi nghĩ đến gia cảnh của Lâm Tiêu cũng không tệ lắm, diễn xuất cái gì cũng chỉ là hứng thú, nên mọi người cũng không nói thêm gì nữa.

Sau khi Lâm Tiêu xuống xe, rất nhanh, một nam thanh niên cũng xuống xe.

Hắn mặc một thân màu đen, đeo khẩu trang màu đen cùng mũ lưỡi trai màu đen, mái tóc dài mái nhỏ rơi rải rác ở trước mắt, làm cho người ta có cảm giác vừa lạnh lùng vừa thần bí.

Chỉ cần nhìn đôi mắt kia, Hạ Trừng Trừng cảm thấy, có lẽ là một soái ca.

Với nhan sắc này có lẽ cũng không thua kém Kim Nhất Phàm đâu.

Nhưng khi fans ở bên cạnh nhìn thấy nam nhân trẻ tuổi kia, đều lộ vẻ chán ghét.

“Mạc Vân Thiên?

Không chịu đâu! Sao đoàn làm phim lại mời anh ta tới đây chứ!”

“Nghe nói là nam thứ ba, đoàn làm phim thật sự không muốn sống nữa mà, còn để cho anh ta diễn vai nam thứ ba!”

“Loại rác rưởi này có thể cút ra khỏi giới giải trí hay không!”

“Mau cút đi, chỉ sợ anh ta quấy rầy Yên Yên và Tiêu Tiêu trong đoàn làm phim đó!”

......

Trong đó, có một fans mới không biết sự thật, tò mò nói:

“Tôi thấy anh trai này cũng rất đẹp trai mà, sao mọi người lại chán ghét anh ấy như thế?

Anh ấy có vết đen nào sao?”

“Không phải cô không biết chứ?”

Nhóm Trạm tỷ bảy miệng tám lưỡi giải thích:

“Mạc Vân Thiên, khách mời ra mắt “Tiên Luyến”, vốn là một nam diễn viên rất có tiềm lực, kết quả vào khoản thời gian trước có tin ba anh ta là một kẻ h.i.ế.p dâm!”

“Đối với bản thân Mạc Vân Thiên tôi không có ý kiến gì, nhưng mà loại người này có thể làm minh tinh mà, thật sự rất thích hợp!”

“Mạc Vân Thiên làm người bình thường, làm gì tôi cũng không có ý kiến, nhưng đừng đi vào giới giải trí!

Tôi chỉ muốn là fans của một ngôi sao có gia cảnh trong sạch, nhưng không dễ dàng chút nào!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-247.html.]

“Trời ơi!

Hình như Lâm Tiêu và Mạc Vân Thiên hình như muốn diễn CP trong phim.

Lâm Tiêu não tàn về chuyện yêu đương nhất, ngàn vạn lần không nên bị tên cặn bã Mạc Vân Thiên này lừa gạt mà!”

“Hu hu hu... Ngỗng nữ có một bắp đồ ăn nhẹ dài!

Muốn yêu cũng chọn một người chất lượng chứ, giống như Tạ Tri Hành hay Kim Nhất Phàm! Nhưng ngàn vạn lần đừng coi trọng Mạc Vân Thiên!”

...

DTV

Khi người hâm mộ nói lời này, nói một chút lớn tiếng.

Mạc Vân Thiên vốn đã bước chân trước vào trong cửa nhỏ, đột nhiên dừng một chút, quay đầu lại nhìn về phía fans.

Đôi mắt vốn là lạnh lùng yên tĩnh kia, lại tăng thêm vài phần tàn nhẫn, làm cho tất cả fan bị quét tới trong nháy mắt im lặng.

Chỉ là trong một đám người fan hâm mộ, anh ta cũng nhìn không ra người nói chuyện rốt cuộc là ai.

Nhìn thêm hai lần, Mạc Vân Thiên lại quay đầu lại, hạ thấp mũ lưỡi trai, bước nhanh vào trong khu chụp.

Mười phút sau, một chiếc xe bảo mẫu khác đậu ở cửa sau.

Cửa xe mở ra, dưới sự chờ mong của người hâm mộ dáng người Mạnh Như Yên thướt tha chậm rãi bước xuống xe bảo mẫu.

Hạ Trừng Trừng nhớ rõ mạnh Như Yên có tính cách phô trương ái tú, ngày xưa một tấm ảnh sân bay đều phải mua ba bốn hot search, toát lên vóc dáng gợi cảm và cả khuôn mặt xinh đẹp của cô.

Nhưng hôm nay cô ấy lại mặc một chiếc váy dài giản dị ở nhà, hai tay khoác lên tay áo chống nắng, toàn thân che lấp kín mít.

Mạnh Như Yên vừa xuất hiện, fans Trạm tỷ lập tức xông lên.

“A a a! Vợ Yên Yên! Yêu em! Yêu em!”

“Vợ nhìn thật đẹp! Rất màu trắng! Để cho ta mua một ngụm!”

“Ô ô Yên Yên thật tuyệt vời mà! 365 ngày 360 ngày trong đoàn làm phim! Thật sự vất vả rồi!”

....

Tuy rằng Mạnh Như Yên rất không khách sáo với phóng viên paparazzi, nhưng vẫn rất nghiêm túc ký tên chụp chung cho từng người hâm mộ.

“Tôi không vất vả đâu, mọi người nằm vùng ở chỗ này mới vất vả nha~”

“Chỉ vì thưởng thức mỹ nhan thịnh thế của tôi, xem TV là được rồi!

Trên màn ảnh, mặc dù tôi không có đẹp hiện thực, nhưng cũng miễn cưỡng đi! Không cần phải đến hiện trường ~”

Loading...