Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 162
Cập nhật lúc: 2024-07-25 21:05:05
Lượt xem: 260
Chương 162. -
----
Mặt Hạ Vĩnh Đức rất lạnh lùng, mắng đến mặt già cũng đỏ lên, nói chuyện có hơi thở dốc.
Diệp Lưu Phượng vội vàng tiến lên, vỗ vỗ lưng ông ta:
"Vĩnh Đức, ông đừng tức giận, cẩn thận làm thân thể suy ngược!"
Bà ta thở dài, trong lời nói có một chút tủi thân:
"Tôi cũng biết, từ nhỏ Trừng Trừng đã không thích tôi và Văn Văn, hai chúng ta đã sớm quen rồi, nhưng ông và Trừng Trừng là ba con, cũng đừng vì chúng ta mà làm hỏng tình cảm ba con của các người!”
Diệp Thi Văn cũng lau hai giọt nước mắt, bước tới khuyên nhủ:
"Đúng vậy, ba, Trừng Trừng là em gái con, bất luận em ấy làm tổn thương con như thế nào, con cũng sẽ không hận cô ấy!
Chỉ là con thật sự không biết biệt thự Lâm Ngữ là của Trừng Trừng, nếu đã như vậy, Trừng Trừng, chị sẽ ngay lập tức trả lại biệt thự Lâm Ngữ cho em là được rồi!"
Hạ Trừng Trừng dựa vào ghế sô pha trong phòng khách, trong tay cầm dưa hấu cắt lát vừa lấy theo từ bữa tiệc sinh nhật của Diệp Thi Văn.
Cô vừa ăn dưa hấu, vừa nhàn nhã nói:
"Sao các người có thể buồn cười như vậy, nói cái gì là?
Trả lại biệt thự Lâm Ngữ cho tôi?
Từ đầu đến cuối biệt thự Lâm Ngữ, đều là của tôi nha!
Một đứa con gái kế một bà mẹ kế, ha, còn có một cậu con rể, đừng có làm tu hú chiếm tổ, thật sự tự cho rằng bản thân là chủ nhân!"
"Hạ Trừng Trừng!"
Hạ Vĩnh Đức tức giận chỉ vào Hạ Trừng Trừng:
"Tao là ba mày đó! Sao mày dám nói chuyện như vậy với tao!"
"Nói như thế nào, dùng miệng nói thôi!"
Hạ Trừng trừng thản nhiên cười nói.
Cô tao nhã rút ra một tờ khăn giấy, "đột nhiên" nhổ hạt dưa hấu vào khăn giấy, sau đó lại rút ra một tờ giấy, chậm rãi lau son môi còn dính lại một chút.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-162.html.]
"Chẳng lẽ ngài đã quên, buổi chiều nay, ngài đã đoạn tuyệt quan hệ con gái với tôi rồi, phải không, Hạ tiên sinh?"
"Hạ Trừng Trừng, mày——!."
Hạ Vĩnh Đức tức giận đến không chịu nổi, xông lên, giơ tay định tát Hạ Trừng Trừng một cái!
Vốn dĩ Hạ Trừng Trừng định né tránh, không ngờ một bóng đen đột nhiên ập tới trước mặt, bàn tay đang ở giữa không trung đột nhiên dừng lại.
Hạ Trừng Trừng ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy một người đàn ông mặc âu phục chắn trước mặt mình.
Bờ lưng rộng eo nhỏ của người đàn ông, dáng người cao ráo gầy ốm, nhưng bộ âu phục có hơi siết chặt đã để lộ ra đường cong cơ bắp trên vai đầy duyên dáng lại rắn chắc của hắn.
Bàn tay mạnh mẽ của hắn bắt lấy cổ tay Hạ Vĩnh Đức, giống như sắt thép.
Hạ Vĩnh Đức cố gắng thoát ra, nhưng không thoát khỏi.
Hạ Vĩnh Đức tức giận trừng mắt nhìn người đàn ông cản trước mặt mình, khuôn mặt của người đàn ông này lại làm cho cả người ông ta cứng đờ.
"Tạ, Tạ Tri Hành?"
Vẻ mặt mọi người ở hiện trường đều kinh hãi, ngay cả Hạ Trừng Trừng cũng có hơi kinh ngạc.
Tạ Tri Hành rốt cuộc cũng buông bàn tay gồ ghề ra.
Hạ Vĩnh Đức thậm chí còn không kịp xoa cổ tay, trong nháy mắt lập tức đổi thành một bộ mặt nịnh nọt:
“Tạ tổng, cậu, sao cậu lại ở đây?”
Tạ Tri Hành vẫn chưa công bố mình là ông chủ lớn của Tạ thị và Thiên Thịnh, cho nên đại đa số mọi người trong giới giải trí chỉ cho rằng hắn là tam kim ảnh đế, không biết hắn cũng là một doanh nhân ưu tú.
Nhưng thân phận này của hắn ở trong giới hào môn cũng không phải bí mật.
Có thể nịnh bợ đệ nhất hào môn Giang thành, đối với con rể Hạ Vĩnh Đức mà nói, tuyệt đối lợi nhiều hơn hại, không chừng sau này còn có thể giúp ông ta cướp lấy Hạ gia!
Tạ Tri Hành nhìn lướt qua mọi người trong phòng khách, giọng điệu bình thản:
“Tôi là người mua biệt thự Lâm Ngữ.”
Ánh mắt hắn rơi xuống trên người Hạ Vĩnh Đức, vốn dĩ là muốn đến lấy nhà, không ngờ tới, lại nhìn thấy một màn gia đình nực cười này.
Vẻ mặt Hạ Vĩnh Đức đầy áy náy:
"Thật ngại quá, Tạ tổng, là Hạ Trừng Trừng không hiểu chuyện, để cho ngài chê cười rồi! Con gái tôi chính là như vậy, từ nhỏ đã xem bản thân làm trung tâm!
Nếu cậu muốn đến thăm biệt thự Lâm Ngữ…”