Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 112

Cập nhật lúc: 2024-07-23 17:42:10
Lượt xem: 436

Chương 112. -

 

----

----

Cư dân mạng sửng sốt, đột nhiên ý thức được chuyện gì, một suy nghĩ táo bạo nổ tung trong đầu bọn họ.

[Sẽ không, không phải như thế chứ!

Máy à! Sự thật sẽ không như thế này phải không?!]

... Hạ Trừng Trừng vẫn luôn chờ nhận được một tin nhắn riêng.

DTV

Có lẽ tin nhắn riêng này trong hoàn cảnh hiện nay đã không còn quan trọng nữa, nhưng Hạ Trừng Trừng vẫn muốn giúp Kim Nhất Phàm làm đến cùng.

Nửa giờ sau khi cô like bình luận của người hâm mộ nhỏ, cuối cùng cô đã nhận được tin nhắn riêng tư mà cô đang chờ đợi.

“Máy nghiền dối trá, xin chào, tôi là thí sinh tham gia cuộc thi ca sĩ gốc sáu năm trước.

Tôi nhớ rõ Kim Nhất Phàm, tôi có thể giúp cậu ấy chứng minh “Nhất Mộng Giang Hồ” không phải là tác phẩm sao chép.”

Hệ thống khiếp sợ không thôi:

“Ký chủ! Làm sao cô biết Kim Nhất Phàm đã tham gia cuộc thi ca sĩ gốc lần thứ nhất?!

Không đúng, làm sao ngươi biết thời gian xảy ra sự kiện đạo nhái thật sự là sáu năm trước chứ?”

Đúng vậy, tất cả mọi người tập trung vào cuộc thi năm năm trước, nhưng nguồn gốc thực sự của vấn đề này là ở cuộc thi sáu năm trước đây.

“Tôi vẫn luôn biết.”

Ánh mắt Hạ Tr ừng Trừng lóe lên:

“Cậu đã quên lần trước chúng ta đến phòng âm nhạc của Kim Nhất Phàm, nhìn thấy CD của cậu ta, thời gian sáng tác sớm nhất của cậu ấy là sáu năm trước.

Không chỉ vậy, tôi còn thấy trong tủ đó một mẫu đăng ký, thời gian đăng ký cũng là sáu năm trước.”

Nhưng khi đó Kim Nhất Phàm chưa đủ tuổi, cũng không dùng tên giả, cho nên đã bị tổ tiết mục đuổi ra ngoài.

Hạ Trừng Trừng:

“Tôi đã kiểm tra thử, Tề Bách là người cố vấn của cuộc thi ca sĩ gốc mùa đầu tiên.

Mà Kim Nhất Phàm cũng đến tham cuộc thi ca sĩ gốc mùa đầu.

Tôi không biết là Kim Nhất Phàm bị mất CD hay anh ta đã từng ngâm nga “Nhất Mộng Giang Hồ” ở trước mặt Tề Bách.

Nói tóm lại, Tề Bách đã sao chép vào lúc đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-112.html.]

“Cho nên, tôi đi tìm thí sinh từng tham gia “Cuộc thi ca sĩ gốc” lần thứ nhất.”

Hệ thống từng dùng năng lực của mình điều tra, trên thế giới này không tồn tại chứng cứ có thể chứng minh Kim Nhất Phàm trong sạch.

Tuy nhiên nó chỉ điều tra vật chứng mà không có điều tra nhân chứng.

Ký ức cũng là một loại bằng chứng.

Thật ra cũng đã sáu năm rồi, rất ít người còn nhớ rõ chuyện lúc trước, Hạ Trừng Trừng cảm thấy may mắn vì đã tìm được người nhớ hết thảy.

Hệ thống không khỏi xúc động:

“Tạ Tri Hành cũng không tìm được nhân chứng, mà cô lại tìm được!”

“Ai nói Tạ Tri Hành không biết?”

Hạ Trừng Trừng hỏi ngược lại:

“Tạ Tri Hành biết, nhưng dựa theo mạch câu chuyện trong tiểu thuyết, khi đó toàn bộ mạng đều ở bôi xấu Nhất Phàm, cho dù có nhân chứng, mọi người cũng sẽ không tin.”

Trong xã hội hiện đại, nhân chứng sẽ không bằng bằng chứng.

Nhưng bây giờ thì khác.

Kim Nhất Phàm đã dùng thực lực chứng minh mình không thể sao chép, nhân chứng này sẽ là người kết thúc.

Mười phút sau, Máy nghiền dối trá phát ra video của nhân chứng, trong hình ảnh, nhân chứng tự thuật lại tên mình là “Lý Tứ”, sáu năm trước, tham gia cuộc thi ca sĩ gốc mùa đầu tiên.

Để chứng minh thân phận của mình, Lý Tứ còn tìm lại mẫu đăng ký của mình và biển số của biểu diễn tuyển chọn.

[Cuộc thi ca sĩ nguyên gốc mùa đầu tiên?]

[Chuyện này còn liên quan đến cuộc thi mùa đầu tiên sao?]

[Là tôi hồ đồ hay là Máy hồ đồ?]

[Video của Máy không bị sai chứ?]

Video của Lý Tứ là ghi hình, anh ta không nhìn thấy bình luận, tiếp tục kể lại:

“Tôi quen Kim Nhất Phàm ở hiện trường tuyển chọn.

Cậu ấy khiến tôi ấn tượng rất sâu sắc, chủ yếu là lúc đó tên nhóc này vô cùng điên cuồng, vừa tới cậu ấy đã khẳng định với tất cả mọi người, nói quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cậu ấy!]

[Cảm thấy rất thái quá nhưng ngẫm lại dáng vẻ của Kim Nhất Phàm mười bốn tuổi, lại cảm thấy rất hợp lý!]

[Đúng rồi, là chuyện thiếu niên như cậu ta làm được!]

Lý Tứ:

“Lúc ấy chúng tôi nghe cậu ấy kêu gào, tất cả đều tức giận.

Loading...