Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Viết Lại Nhân Duyên Cùng Anh - Chương 47

Cập nhật lúc: 2024-12-03 22:13:50
Lượt xem: 0

-Thật ra ba định bụng không bao giờ bán đi phần đất này dù có nghèo có đói đi chăng nữa thì cũng không bán vì đây là mảnh đất mà ngày xưa ba với mẹ con chắt chiu từng đồng để mua được, dù cho bà ấy đã đi theo người ta rồi nhưng ba vẫn muốn để làm kỷ niệm và cho con sau này. Nhưng bây giờ sống ở cái xã hội này không còn như xưa, không tiền thì không có chỗ đứng nửa...Nó khổ trăm bề. Cũng vì không tiền nên hôn nhân con mới trắc trở, chứ nếu như gia đình mình giàu chắc chắn mọi chuyện đã khác đi rồi. Hằng nè ba suy nghĩ kỹ rồi ba sẽ bán nó, Qua tết năm nay một phần ba xây dựng căn nhà lại để cho nó khang trang hơn, người ngoài nhìn vào cũng không khinh thường chúng ta được nữa, còn lại ba sẽ đưa cho con làm của, con muốn kinh doanh, muốn làm gì đó thì tùy. Con thấy sao hả Hằng?

Ba vừa nói vừa rươm rướm nước mắt tôi biết quyết định này đối với ba rất khó khăn vì dù sao đó cũng từng là những cố gắng của ba mẹ, nông dân như ba mẹ ngày xưa mà mua được mảnh đất chắc chắn ba mẹ cũng đã cực khổ và đổ mồ hôi rất nhiều, giờ đây bán đi cũng như bán mất một phần cơ thể thì làm sau ba tôi không buồn cho được.

Càng nhìn ba lúc này càng khiến cho tôi chẳng cầm lòng được rồi cũng lại khóc theo ba, càng thương ba bao nhiêu thì tôi lại càng không dám đưa ra câu trả lời. Bởi vì tôi biết đó là tài sản cả đời của ba mình, quyền quyết định cũng chỉ ở nơi ba.

-Con không có ý kiến ạ? Ba quyết định thế nào con cũng nghe theo cả.

Ba gật đầu thật nặng nề

-Ừ để ba tính lại xem sao?

-Dạ ba!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/chuong-47.html.]

Và cuối cùng trôi qua cái tết năm đó sau nhiều lần đắn đo suy tính thì khoảng một tháng sau nữa ba tôi cũng bán đi miếng đất, cũng may là đất đang trong khu quy hoạch để mở rộng lộ giới nên giá đất cũng cao lắm.

Qua tết tôi cũng tất bật đi làm lại, còn ba tôi thì tất bật chuẩn bị xem ngày để làm nhà,À trong thời gian đó gia đình Phong cũng không còn gây chuyện với gia đình tôi lần nào nữa, nghe hàng xóm nói từ hôm gia đình Phong qua đây gây chuyện với gia đình tôi thì qua tết mấy hôm Phong cũng đi biển tiếp. Không bị làm phiền nên ba con tôi cũng bình yên lắm, tôi nghĩ chắc là vì không có Phong ở nhà, và Phong và tôi không có liên quan đến nữa nên họ không làm phiền đến tôi. Thế nhưng chuyện đời lại không suôn sẻ như những gì tôi đang nghĩ, có những chuyện mà mình không hề nghĩ đến nó lại xảy ra đến khi chúng ta biết được thì lại chỉ biết vô cùng bất ngờ.

Những ngày sau đó lại trôi qua, loay hoay tháng giêng cũng đã hết...Một hôm trên đường tôi đi làm về thì bất ngờ trông thấy đằng trước nhiều người quây lại xì xào to nhỏ, rồi tiếng chửi bới la hét vang lên. Cũng thấy hơi tò mò nên tôi liền chạy đến gần và dừng xe lại bên đường ngó coi xem là chuyện gì? Và không khỏi bất ngờ khi trước mắt tôi là Diệp và Quân, còn có cả mẹ Phong và Hồng nữa.

Tôi vì tới muộn chưa rõ đầu đuôi sự việc nên cũng chẳng đoán ra được là chuyện gì? Chỉ là hơi ngạc nhiên khi thấy Quân bạn của Tuấn ở nơi này nên ngay lập tức tôi liền dựng xe xuống và đi tới một chị đang đứng trong những người ở đây. Tôi đưa tay ra khều chị và lên tiếng hỏi

-Chị ơi có chuyện gì sao mọi người lại đứng tụ tập giữa đường thế này vậy chị?

Cũng may là chị này cũng nhiệt tình nên hồ hởi kể tôi nghe

-Bắt ghen đó em, mẹ chồng bắt ghen con dâu. Em đứng đây xem đi là biết ngay, cái con mặc áo đen đó đó, không hiểu sau có bụng thừa lừa ra rồi vậy mà còn cặp bồ với trai cho được. Mà nó cũng không có vừa nha em. Mẹ chồng bắt tại trận vậy đó nhưng nó chửi tay đôi lại với bà ấy luôn. Đấy đấy chửi nữa kìa em…

Loading...