Viết Lại Nhân Duyên Cùng Anh - Chương 38
Cập nhật lúc: 2024-12-03 22:12:53
Lượt xem: 0
Từ trước đến bây giờ tôi cứ nghĩ Phong là một người rất đàng hoàng và biết chuyện khi mà đã từng có lần Phong kể anh dám cãi nhau với gia đình để bảo vệ tôi. Thế nhưng ngày hôm nay xảy ra chuyện thế này tôi đã không thể nào nghĩ tốt về Phong được nữa rồi. Hành động Phong vừa làm đối với tôi đó chẳng phải là yêu tôi mà là anh ta đang muốn chiếm hữu tôi vì cái bản năng ích kỷ trong con người anh ta, vừa muốn có vợ là người mà gia đình mình yêu quý, vừa lại không muốn rời bỏ tôi.
Tình yêu này của Phong khiến tôi quá ghê tỏm cũng may mà tôi đã kịp nhận ra và dứt khoát bước đi.
Khi tôi ngẩng mặt lên nhìn, trước mắt tôi lờ mờ một hình dáng cao to,nhưng giọng nói vừa thốt ra thì không lẫn vào đâu được và ngay lập tức tôi nhận ra người đang đứng đó là Tuấn.
Trong màn đêm tối mịt, Tuấn dường như còn đi với ai nữa, tôi lờ mờ nghe tiếng xe bên tai rồi sau đó người đó nhanh chóng bước xuống giữ tay Phong lại, còn Tuấn sau khi cất tiếng cảnh cáo Phong xong liền quay sang bước đi tới chỗ tôi nằm.
Tuấn nhìn tôi xót xa sau đó cởi áo khoác của mình ra rồi che người tôi lại hai tay nâng đỡ tôi lên nằm trọn trong vòng tay của Tuấn
-Hằng có sao không? Vừa nảy nghe tiếng tôi cứ ngờ ngợ nhưng giờ thì đúng là Hằng rồi?
Nằm trên tay Tuấn, cảm nhận sự ấm áp của Tuấn dành cho mình, bất giác nỗi sợ hãi trong tôi chẳng còn nữa thay vào đó là cảm giác cực kỳ yên tâm. Tôi ngừng khóc rồi nín hẳn, chỉ còn mấy giọt nước mắt đang đọng trên mi thôi, nhưng trong lồng n.g.ự.c vẫn còn run lắm nên chỉ lắc đầu rồi gượng nói
-Hằng không sau? Cảm ơn Tuấn nhiều nha.
Tuấn đưa tay lên lau đi nước mắt của tôi rồi nói
-Ừ yên tâm có tôi ở đây rồi không ai dám hại Hằng nữa đâu?
Tôi lặng lẽ gật đầu.
Một cảm giác cực kỳ ấm áp trào dâng trong lòng n.g.ự.c khó tả lắm, chỉ cảm nhận rằng mình đã được an toàn và Tuấn đang đứng ra che chở và bảo vệ tôi mà thôi…
Phong sau khi bị Tuấn đánh xong, lúc hoàn hồn lại thấy mình bị giữ chặt nên liền nhìn Tuấn rồi tức giận gào lên
-Mày là ai hả thằng chó? Có tin tao cho người đập c.h.ế.t cái mẹ con nhà mày ra không hả?
Phong càng la hét thách thức , bạn của Tuấn liền thẳng chân đạp mạnh vào khuỷu chân của Phong một cái như trời giáng khiến cho Phong đứng chẳng vững liền khuỵu một chân xuống. Đau quá Phong càng gào rú lên
-Á…. Bọn chó có ngon thì thả ông mày ra?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/chuong-38.html.]
Tuấn lúc này đỡ tôi đi tới đối diện với Phong? Dù tôi đứng cạnh không nhìn rõ Tuấn đang có biểu cảm thế nào, nhưng tôi cảm nhận cả người Tuấn rung lên vì tức
Giọng Tuấn đanh lại rồi lạnh lùng cất lên
-Là thằng này đây? Rồi mày làm gì được tao hả?
Phong cố mở mắt thật to nhìn Tuấn và nói
-Có phải mày là cái thằng khốn lúc trước từng theo đuổi Hằng không hả? Mày cho người thả tao ra xem nào?
Tuấn nhếch môi cười, giọng nói càng thêm sắc lạnh
-Tao chưa từng theo đuổi Hằng? Chỉ có tao yêu Hằng thôi được chưa hả?
-Cái gì? Con mẹ mày khốn kiếp mày nói lại lần nữa cho tao xem?
-Tao yêu Hằng đấy rồi mày làm CC gì tao?
-Mày? Con bà nhà mày trả lời ngon lắm?
Tình hình lúc này khá căng thẳng và chuẩn bị đánh nhau vì ai cũng nổi điên lên cả rồi thế nhưng tôi lúc này chỉ biết đứng im như tượng nhìn Tuấn, cái câu nói Tuấn yêu tôi vừa thốt ra, mặc dù đoán được là Tuấn đang chọc tức Phong thôi thế nhưng lại khiến tôi đơ ra cả người, cứ muốn nhìn Tuấn để hỏi xem xem Tuấn đang nói chơi hay giỡn.
-Quân mày buông nó ra đi, để coi nó định làm gì?
Quân là bạn của Tuấn, hai người đang đi chung xe, tôi nghe Tuấn bảo Quân như thế nhưng Quân vẫn còn chần chờ hỏi lại
-Có được không mày, lỡ đâu có điên nó hại cả hai đứa đấy?
Tuấn ngó qua tôi, không trả lời Quân mà chỉ trầm giọng hỏi tôi có đứng được không? Tôi gật đầu hai tay bấu chặt tấm áo của Tuấn đang khoác trên người rồi đứng thẳng người lên rời khỏi vòng tay của Tuấn, lúc này Tuấn mới nhìn sang Quân gật đầu đáp
-Yên tâm, tao đủ sức xử đẹp nó. Mà thả nó ra đi.