Viết Lại Nhân Duyên Cùng Anh - Chương 20
Cập nhật lúc: 2024-12-03 22:11:12
Lượt xem: 0
Đến bây giờ tôi mới bắt đầu có ấn tượng với Tuấn, vốn dĩ ban đầu gặp Tuấn đôi lần nên tôi cũng không để tâm đến làm gì? Gương mặt sáng sủa, nụ cười thật tươi, cách cư xử cũng rất chững chạc và chừng mực. Quả đúng là dân kinh doanh dạn dày mà. Với lại từ trước Tuấn vốn đã học rất giỏi rồi. Người như Tuấn so ra với vị trí giám đốc cũng chẳng có gì lạ.
Đứng trông xe rồi lơ đễnh nhìn xung quanh, cảm thấy thật chán nản tôi lại lôi điện thoại ra và nảy ra một ý định… lướt google tìm kiếm thông tin về Tuấn, nhưng chỉ thấy ít ỏi mấy thông tin về công ty xây dựng Thành Tuấn mà thôi, còn thông tin về giám đốc trong công ty hoàn toàn bị che giấu… lúc này tự nhiên tôi cảm thấy mình rỗi hơi thật nên cười trừ và cất điện thoại vào
Bất ngờ đằng sau có người đi tới vỗ mạnh vào bả vai tôi. Tôi theo phản xạ quay lại nhìn hóa ra là Thu bạn mình, hai đứa gặp nhau mừng lắm
-Ê Hằng lâu rồi mới gặp mày đó, vẫn trẻ chán, à mà ai chở mày đến đây vậy?
-À…
Tôi định mở miệng ra nói là Tuấn chở tôi đến nhưng suy nghĩ xong lại quyết định thôi không nói
-Bạn tao thôi, ủa sao mày lại làm công ty xây dựng, trước nhớ không nhầm mày học ngành sư phạm mà?
-Ừ ban ngày tao làm công ty, ban đêm thì lãnh dạy kèm. Nói chung cũng nhiều cơ duyên đưa tao đến công việc này lắm.
-Chúc mừng mày nha, dù công việc gì thì cứ ổn định là tốt rồi. Mà mày gần tan làm chưa?
Nghe tôi hỏi Thu liền nhìn đồng hồ sau đó lên tiếng trả lời tôi
-Cũng còn nữa tiếng nữa. Ủa ủa…
Chợt Thu nhìn chiếc xe đang dựng trước mặt tôi, rồi Thu ngờ vực nhìn tôi hỏi gấp
-Này...xe này của ai? Sao lại để ngay chỗ mày vậy?
Tôi nhìn lại chiếc xe sau đó khốn đốn nhìn Thu không biết phải nên trả lời thế nào. Vì thiết nghĩ Thu nó nhìn xe xong hỏi là nó cũng biết đôi chút rồi, tôi mà nói xạo chắc nó cũng không nghe.
May mắn sau đúng lúc Tuấn đi ra, lúc này Tuấn còn cầm theo một tập hồ sơ nữa. Vừa thấy Tuấn Thu đã tái mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/chuong-20.html.]
-Giám đốc…
Tuấn nhìn Thu ừ nhẹ rồi nghiêm giọng bảo
-Em lên làm đi!
-Dạ.
Nhìn Thu khúm núm quay đi mà tôi ái ngại theo. Rồi nhìn Tuấn tôi hỏi
-Bây giờ mình đi đâu hả Tuấn?
Tuấn nghiêng đầu nhìn tôi sau đó đội bảo hiểm lên đầu. Tiện thể cũng đội cho tôi luôn rồi thản nhiên nhìn tôi trả lời
-Hằng theo về chung cư của tôi rồi tính tiếp nha. Hôm nay hơi bận nên chưa suy nghĩ được phải đưa Hằng đi đâu nữa?
Ơ??? Tôi đứng hình chưa kịp phản bác gì tiếp thì Tuấn đã cho xe chạy đi.
…..
Chung cư của Tuấn nằm ở khu vực trung tâm luôn, xe cộ qua lại đông đúc lắm, leo thang máy lên đến tầng 10 vừa mở phòng ra tôi đã khá ngạc nhiên khi một nơi của đàn ông như Tuấn ở rất rất gọn gàng, rất trái ngược với suy nghĩ của tôi đàn ông hay bề bộn lắm.
-Vào đi Hằng?
Thấy tôi đứng tần ngần bên ngoài cửa Tuấn liền cất tiếng gọi. Tôi cũng nhanh chân bước vào.
-Hằng vào phòng tắm đi, toilet ở hướng bên trái. Để tôi đi đặt thức ăn.
Tôi im lặng gật đầu rồi xách balo vào trong, còn Tuấn thì mở cửa ra ngoài.
Ngâm mình trong bồn tắm một lúc cảm thấy thật thoải mái, cho đến khi tôi mặc quần áo đàng hoàng trở ra đã thấy Tuấn ngồi yên ở sopha từ bao giờ, trên bàn là hai phần cơm hộp, Tuấn dán mắt vào chiếc laptop đặt trên bàn, gương mặt góc cạnh rõ ràng, bóng dáng to lớn nhưng lúc này cũng thật cô liêu.