Viết Lại Nhân Duyên Cùng Anh - Chương 19
Cập nhật lúc: 2024-12-03 22:11:10
Lượt xem: 0
Tuấn nghe lão ta đe dọa chẳng những không chút gì lo sợ bạn ấy chỉ nhếch môi rồi bóp mạnh tay lão ấy hơn thôi
-Thế thì ông biết giám đốc công ty Thành Tuấn chứ? Nếu muốn gì có thể đến đó gặp trực tiếp tôi. Bây giờ tôi đưa bạn tôi đi.
Tuấn nói dứt lời liền buông lão ta ra, mà cũng không hiểu sao khi nghe Tuấn nói như vậy ông ta im bặt luôn, hai hàng lông mày cứ chau lại nhìn Tuấn nắm tay tôi bước đi mà chẳng nói năng một lời nào nữa.
Còn tôi cũng chẳng hiểu sao cũng lật đật ngồi sau xe để Tuấn chở đi. Cho đến khi đi được nửa đoạn đường tôi mới bừng tỉnh hẳn, một suy nghĩ trong đầu c.h.ế.t rồi giờ tôi biết phải đi đâu, bên ngoài cũng gần tối rồi. Lại đúng lúc tôi có điện thoại, mở ra là số của ba. Tôi nhanh tay bắt máy
-Con nghe ba ơi!
Ba tôi quan tâm hỏi
-Con tới nơi chưa? Sao rồi chỗ ở mới ổn không con?
Tôi nhìn xung quanh, giờ phút này cũng chưa biết mình phải làm sao nữa, chỗ phòng trọ thì gặp ông chủ phòng hắc ám. Nhưng sợ ba lo tôi đành nén tiếng thở dài rồi vờ cười cười trả lời lại ba
-Dạ chỗ ở của con cũng tốt lắm ba, thôi giờ con phải dọn phòng, tối con gọi ba sau nha.
-Ừ con dọn xong rồi nghỉ ngơi đi. Nhớ giữ sức khỏe nha con.
-Dạ bye ba!
Tắt máy, tôi nghẹn cả giọng, tự dưng cảm giác lạc lõng lúc này khiến tôi không thể kìm lòng được, nước mắt trên bờ mi rơi xuống. Tôi đưa tay lên che miệng mà nấc lên
Lại có cuộc gọi đến, tôi mở mắt nhìn, là số của Thu
-Mày đã vào phòng được chưa để tao gọi cho chủ nhà?
Tôi sụt sùi rồi hít một hơi ngập ngừng trả lời lại bạn mình
-Tao...tao đi chỗ khác rồi?
Bên kia bạn tôi liền thốt lên
-Ủa sao lại đi? Mà mày đi đâu, có phải cha già dê đó làm gì mày không?
-Sao mày biết?
-Thằng già đó nó có cái thói vậy đó, nhưng ai cứng chửi lại nó là thôi à? Được cái phòng cho thuê cũng rẻ, tiền bạc đóng trễ lão cũng không làm khó khăn gì? Có khi than chút là lão cho luôn. Tao sợ mày bị gã dê nên tính gọi bảo mày cứ chửi lại đi rồi ráng đợi tao về. Mà giờ mày đi đâu rồi hả?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/chuong-19.html.]
Thu hỏi tôi đi đâu tôi cũng chẳng biết mình đang đi đâu nữa, nên im lặng suy nghĩ rồi ngập ngừng. Bỗng nhiên Tuấn dừng xe đột ngột, tôi ngạc nhiên ngước mắt nhìn phía trước mặt nơi Tuấn dừng lại. Là một công ty xây dựng rất lớn. Đang ngẩn người không hiểu Tuấn đưa tôi đến đây để làm gì thì bên trong điện thoại tiếng Thu lại hỏi
-Mày đâu rồi Hằng? Giờ mày đi đâu rồi, trên đây mày có quen ai đâu mà đi, coi chừng bị người ta dụ nha.
-Ừ...tao..tao đang…
Tôi ngập ngừng không biết phải trả lời thế nào cho bạn mình yên tâm thì bất chợt Tuấn khẽ khom sát mặt bạn ấy vào điện thoại tôi đang cầm, dường như Tuấn hiểu thấu tâm tư tôi đang bất an nên liền trầm giọng khuôn mặt tỉnh bơ trả lời lại Thu giúp tôi
-Hằng đang ở công ty Thành Tuấn, bạn yên tâm cô ấy rất an toàn.
Tôi sững người với hành động này của Tuấn nên cứ đơ người ra, hai mắt mở to nhìn Tuấn, còn bên kia điện thoại dường như có một sự ngạc nhiên không hề nhẹ? tiếng Thu thốt lên thật to
-Ê công ty Thành Tuấn là công ty tao đang làm nè, mày...mày...mày đang đứng ở đâu đó đợi tao xíu tao chạy xuống liền nha?
Tắt điện thoại, tôi nhìn chằm chằm Tuấn rồi ngập ngừng
-Sao Tuấn lại chở Hằng sang đây?
Tuấn đá mắt bảo tôi xuống xe, tôi mới phát hiện hóa ra nãy giờ vẫn còn ngồi trên xe người ta nên liền ngại ngùng bước xuống
-À Hằng đứng đây nhé? Mình vào trong có việc xíu rồi ra.
Nghe Tuấn dặn dò, tôi khó hiểu nên liền đưa tay níu tay Tuấn lại, trong lòng có chút lăn tăn, tôi chần chừ hỏi
-Nhưng mà...vậy tối nay làm sao tôi kịp tìm phòng trọ. Hay là để tôi nhờ bạn tôi đưa tôi đi tìm, Tuấn có việc thì cứ làm đi nha.
Đột nhiên nói xong câu này Tuấn liền quay phắt lại rồi cầm tay tôi khiến tôi sững người mất mấy giây, còn Tuấn lại nghiêm giọng chắc nịch
-Mình bảo Hằng ở đây thì Hằng cứ đợi đi. Đi lung tung bị bắt cóc lúc đó tôi không chịu trách nhiệm đâu đó?
Tôi bĩu môi nhìn Tuấn rồi chẳng trả lời nữa, ờ thì đợi thì đợi có chi mà căng. Đúng lúc này một nam bảo vệ đi tới gặp Tuấn anh ta cúi đầu.
-Chào Giám Đốc, xe anh tôi dẫn vào nhé?
Tuấn đưa tay ngăn
-Không cần cứ để đó bạn tôi trông được rồi. Anh làm gì thì cứ làm đi.
-Dạ!
Nói rồi Tuấn và anh Bảo vệ đó đi vào. Giây phút này tôi chỉ biết há hốc mồm ra mà ngạc nhiên tột độ. Ôi tôi không thể nào ngờ được luôn là bằng tuổi tôi Tuấn đã là một Giám Đốc trong công ty lớn thế này rồi...Đúng là chuyện này đối với tôi nó bất ngờ thật.