Thôn Thượng Lâm, huyện Văn Lan, Hà thị, Quế tỉnh. 
Hôm nay Lâm gia g.i.ế.c gà  thịt vịt, hai chị em Lâm gia  xuất giá từ sớm đều ngàn dặm xa xôi trở về. 
Lâm phụ tay cầm muôi, bên cạnh  hai đứa con gái đang trợ giúp. 
Ngay cả Lâm mẫu tinh thần bất thường cũng đang giúp nhặt rau. 
Lâm gia náo nhiệt tự nhiên đều thu  trong mắt của bà con hàng xóm xung quanh, cả đám bắt đầu tụ  nghị luận ầm ĩ. 
“Tình huống gì , bây giờ cũng   ngày tết, cũng   ngày đặc biệt gì, hai đứa con gái  gả  ngoài của Lâm gia    tự nhiên trở về hết thế? Lại còn về một  nữa.” 
“Bà    gì ?” 
“Nghe  cái gì?” 
“Lâm Ba hôm nay sẽ mang bạn gái về  mắt cha .” 
“Không  chứ? Mới  đó  lâu Lâm Ba cũng dẫn bạn gái về, kết quả Lâm mẫu đột nhiên quỳ xuống ầm ĩ vái lạy  , khiến cho con gái nhà    dọa tới cơm còn  ăn  miếng nào  chạy mất dép, chẳng lẽ thằng nhóc Lâm Ba    bản lĩnh lớn như , dỗ dành  cô gái  về ?” 
“Không ,   cô gái   khi chạy mất liền chia tay với Lâm Ba,  dẫn về hôm nay hình như là bạn gái mới của nó.” 
“Thằng nhóc Lâm Ba  thật đúng là  đào hoa, nếu     kéo chân  thì  lẽ con của nó giờ cũng  lên tiểu học .” 
“Thật , Lâm Ba dáng dấp  tệ, tài ăn  cũng , nếu      như  thì chuyện kết hôn với nó mà  thật đúng là   việc khó.” 
“Ai, hi vọng    nó đừng  nháo  chuyện gì nữa, giờ tuổi Lâm Ba cũng  còn nhỏ, nếu như   bạn gái   dọa chạy, thật sự    đến ngày tháng năm nào nó mới  thể lấy  vợ.” 
“Tin tức của mấy  lạc hậu hết , thằng nhóc Lâm Ba    tám chín phần mười là  thể kết hôn.” 
“Hả? Sao   ?” 
“  cha Lâm Ba , bạn gái Lâm Ba mang về   là  quen, là chị cả Lâm gia tự   mời một bà mối nổi tiếng cả nước tới  mai, con gái nhà   cũng  tinh thần Lâm mẫu  vấn đề, cho nên hôn sự   tám chín phần mười là thành.” 
“Thì  là thế, xem  Lâm Ba khổ tận cam lai...” 
“...” 
Mấy bà hàng xóm bàn tán ầm ĩ, tất cả   đều tỏ thái độ thông cảm với Lâm Ba, mắt thấy hôn sự của    hi vọng, tất cả đều mừng  cho . 
Mà Lâm gia lúc , ngoại trừ Lâm mẫu đang  ngây ngô, bất kể là Lâm phụ  hai chị em Lâm gia đều vô cùng hứng khởi. 
“Chị,     thể lấy  chị dâu tất cả đều nhờ  chị, nếu   chị ngàn dặm xa xôi  mời vị Giang đại sư   mai mối, chỉ sợ  trai   còn  độc  thêm bao nhiêu năm nữa đây!” Con gái út Lâm gia   việc  . 
Chị cả Lâm gia tươi  đáp: “Đây cũng là cơ duyên xảo hợp mà thôi, nhắc tới Giang đại sư, thật đúng là danh bất hư truyền mà,  hôm nay chị sẽ  mua chút quà tới nhà   cảm ơn một phen.” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/viec-ket-day-to-hong-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/chuong-656-sau-do-cha-se-moi-giang-dai-su-den-noi-chuyen-voi-con-3.html.]
Lâm phụ thêm : “Phải cảm ơn   cho thật , tiền mua quà các thứ để cha đưa cho con.” 
Chị cả Lâm gia lập tức từ chối: “Cha, cha kiếm tiền  dễ dàng, cha cứ giữa mà phòng  , chuyện tạ môi  cần cha  quan tâm, con tự lo .” 
“Chị, cứ tính lên em một phần.” 
“Được, chờ hai đứa Tiểu Ba đăng ký kết hôn , chúng  liền cùng  một chuyến lên tỉnh thành.” 
“...” 
Hơn năm giờ chiều, một chiếc taxi   thôn Thượng Lâm, dừng  cửa nhà Lâm gia. 
Con trai trong thôn mang bạn gái về nhà  mắt cha  vốn  là chuyện lớn vui tay vui mắt của  thôn, huống chi  dẫn bạn gái về  là Lâm Ba,  càng thêm tác động tới tâm tình  thôn dân. 
Lúc , trong thôn   ít  chạy tới nhà hàng xóm xung quanh Lâm gia,   chuyện phiếm  ngó sang nhà Lâm gia xem tình hình. 
Thấy taxi dừng ở Lâm gia, tất cả   đều mừng rỡ,  nhân vật chính  lên sân, cả đám đều duỗi cổ  về phía Lâm gia. 
Cố Diệp Phi
Chỉ thấy Lâm ba và một cô gái  mét sáu  xuống xe, cô gái  thoạt   vẻ là cùng độ tuổi với Lâm Ba, dáng  thon thả, mặc một bộ váy màu xanh trắng,  cùng một chỗ với Lâm Ba  xứng đôi. 
Cô gái    ai khác, chính là cô bảo mẫu xem mắt với Lâm Ba , Hà Phượng. 
Lúc , Hà Phượng và Lâm Ba tay nắm tay, mặc dù  sớm chuẩn  tư tưởng nhưng mắt thấy  sắp  gặp   chồng tương lai  bệnh tâm thần , trong lòng cô vẫn khó tránh khỏi  chút thấp thỏm. 
Lâm Ba nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, an ủi một câu “ chuyện   ”,  đó liền dẫn cô   trong nhà. 
“Cha , chị, em.” 
Lâm Ba chào từng  một,  đó giới thiệu: “Đây chính là  con   với  , Hà Phượng.” 
Hai bên chào hỏi vài câu, lúc Hà Phượng chào hỏi Lâm phụ và chị em Lâm gia, ngược   tự nhiên. 
Đến lượt Lâm mẫu, Hà Phương cẩn thận từng li từng tí, nhẹ nhàng chào: “Dì, con chào dì.” 
Ánh mắt   đều đặt   Lâm mẫu, sợ bà  giống như  , “Bịch” một tiếng quỳ xuống vái lạy  lẩm bẩm đủ kiểu, thậm chí Lâm phụ và chị cả Lâm gia đều  chuẩn  kỹ càng, nếu như Lâm mẫu chỉ cần  dấu hiệu gì là sẽ lập tức tiến tới ngăn cản. 
Kết quả, ngoài dự đoán của  , Lâm mẫu biểu hiện tương đối bình thường,  ha hả chào : “Chào, xin chào.” 
Biểu hiện của Lâm mẫu khiến  nhà họ Lâm mừng rỡ, Hà Phượng    công tác chuẩn  tư tưởng cũng thả lỏng tinh thần. 
Lâm phụ vui mừng : “Đồ ăn đều   xong, hai đứa mau rửa tay  ăn cơm thôi.” 
Mọi  nhộn nhịp hưởng ứng,  khi rửa tay thì   bàn, bắt đầu ăn cơm. 
Các thôn dân vẫn luôn  ngóng động tĩnh bên  cũng  khỏi cảm thán một câu, con dâu Lâm Ba mang về , !