Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 40
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:48:57
Lượt xem: 2
Vừa đọc sơ qua lý lịch của biên kịch công ty mình, Giang Hà lập tức cau mày khó chịu, ánh mắt anh tối màu lia qua phía Hạ Vân. Đúng lúc điện thoại cô có cuộc gọi đến.
Sau khi bị chặn, Hà Nguyệt điên tiết lấy số khác gọi cho Hạ Vân. Khi Hạ Vân bắt máy, cô ta nhanh chóng vào chuyện ngay
-Cô đã xem hình tôi gửi hay chưa? À chắc là chưa đâu? Vì cô bị đui thì làm sao nhìn thấy cho được.
Lời nói đầy mỉa mai không khỏi khiến cho Hạ Vân cảm thấy bị tổn thương. Cô im lặng, hồi lâu nghi ngờ lý do Trần An An biết mắt cô có vấn đề chắc chắn là Mai Ngọc đã thọc mạch.
Hạ Vân im lặng, Hà Nguyệt càng được nước làm tới
-Tôi nói đúng hay sao mà cô không thể trả lời vậy hả? Hóa ra là người ta đồn chính xác rồi.
-Thì liên quan gì đến cô?
-Có chứ? Rất liên quan nữa là đằng khác. Nếu như cô không bám lấy chồng sắp cưới của tôi thì dù cô có đui mù gì cũng k/ệ m/ẹ cô ra tôi chẳng quan tâm đến đâu?
-Vậy thì cô cứ kệ m/ẹ tôi ra đi, gửi hình cho tôi rồi còn gọi tôi chi nữa hả? Chồng cô vẫn còn đó tôi có cắn sứt mẻ mất miếng thịt gà nào đâu?
-Cô? Biết đều thì nên tránh xa anh Giang Hà ra đi. Cô không xứng với anh ấy?
-Vậy để tôi hỏi Giai Hà xem cô có xứng hay không?
-Cô, cô là đang muốn chống đối lại với tôi đúng không? Hạ Vân, ngày xưa cô hứa với mẹ Giang Hà những gì chắc cô chưa quên đâu nhỉ? 2 tỷ đó nếu đã cầm tiền, thì cũng nên thực hiện lời cô hứa đi chứ? Sau cứ phải tồn tại như cô hồn lỡn quởn mãi không buông vậy?
–---
Hạ Vân nuốt cơn giận vào lồng ngực, đúng là cô có cầm tiền, đúng là cô nuốt lời, thế nhưng chẳng phải là do Vân Giang Hà ép buộc cô hay sao?
Thấy Hạ Vân không nói Hà Nguyệt càng được nước làm tới
-Chắc tai nạn xe cô chưa quên đâu đúng không? Nếu như cô còn dám quyến rũ anh Giang Hà thì coi chừng cái mạng của mẹ con cô không ai nhặc về hộ lần nữa đâu.
Nghe đến đây ký ức không mấy tốt đẹp kia bỗng Giangn về. Khiến cho Hạ Vân bất giác trong lòng dấy lên sự sợ hãi, tim cô đập mạnh, bàn tay cầm điện thoại càng thêm siết chặt
-Vụ tai nạn có phải do mấy người đứng phía sau hại tôi đúng không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-40.html.]
Vụ tai nạn kia, sau khi Hạ Vân cô hồi phục thì đã được ai đó đứng ra dọn dẹp tất cả không còn chút manh mối. Hạ Vân vốn vẫn luôn nghĩ là chuyện ngoài ý muốn.
Chỉ là sau đó, bao nhiêu chuyện chứng Hà lại cô mới biết mọi đau khổ mà mẹ con cô gặp phải là do người ta cố tình muốn ban cho mẹ con cô cái chet.
Kia đầu im lặng một lát, một lúc sau Hà Nguyệt mới nhếch môi cười lớn một tiếng rồi trả lời
-Cô thông Hà đó.
Hạ Vân giận đến cả người run rẩy.
-Tôi sẽ báo Công an bắt các người.
-Cô đáng thương thật, nhưng cô nghĩ công an sẽ tin lời cô rồi đi bắt mẹ của Vân Giang Hà hay sao? Ha ha đừng có lấy trứng chọi với đá rồi nghĩ trứng sẽ không bể. Tôi nói lại một lần nữa, rời xa chồng tương lai của tôi ra, nếu như không muốn con cô rời khỏi thế giới này?
Những lời nói đe dọa ấy tạo thành những âm thanh ong ong bay vào lỗ tai Hạ Vân như là lẫn chung với m.á.u khiến cho Hạ Vân tức giận đến mức run rẩy. Hốc mắt cô đỏ lên không kiểm soát được, đến mức hai dòng lệ nóng đổ dài xuống gương mặt mỹ ái của cô.
Giang Hà đứng đằng sau Hạ Vân từ lúc cô bắt đầu câu chuyện, hàm ý anh cũng hiểu một phần trong đó. Đưa tay lên chạm vào gương mặt cô lau đi nước mắt. Anh nhẹ nhàng hỏi
-Làm sao lại khóc?
Hạ Vân ngước nhìn Giang Hà. Lúc này càng hận anh hơn. Nỗi đau mà cô chịu đựng chẳng phải do mẹ con anh gây ra hay sao?
-Tôi hận anh, hận cả gia Vânanh. Nếu thời gian quay lại tôi thề sẽ không bao giờ yêu anh đâu?
Vừa nói Hạ Vân vừa khóc, vừa uất ức đưa tay đánh mạnh vào người Giang Hà như thể muốn trút bỏ mọi đau khổ mà cô gặp phải.
Giang Hà đứng đó, im lặng để cho cô đánh, sau đó vòng tay ôm lấy cô ép vào lòng anh, cảm nhận cả người cô đang run lên. Lòng n.g.ự.c anh cũng không mấy dễ chịu.
-Đánh đủ chưa hả? Đủ rồi thì nín!
-Nhà họ Vân các người chẳng ai tốt đẹp cả, ai cũng đều muốn giet tôi, cả anh cũng vậy?
-Tôi thì làm sao?
-Anh là đồ đáng ghét nhất. Nếu như không phải vì yêu anh tôi đâu có ra nông nỗi này, gia Vântôi cũng không bị phá sản. Là do anh. Tất cả do anh.
Trong lúc Hạ Vân chửi bới, Giang Hà lập tức đặt đôi môi của anh hôn lên môi cô. Chặn ngang những lời cô nói.