Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 39
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:48:56
Lượt xem: 0
Giữ đúng lời hứa, khi Giang Hà về Hạ Vân phải có mặt tại nhà.
Cửa phòng mở ra, trước mắt Hạ Vân Giang Hà mặc tây trang màu đen, dưới chân cũng mang giày da màu đen, mặt nghiêm tuấn tú, hiển nhiên Giang Hà đúng thật là vừa đi công tác trở về…
Hạ Vân đang ngồi trước bàn trang điểm, cô định đứng lên bắt chuyện trước với Giang Hà, hỏi xem anh đi công tác có tốt đẹp không? Vì dù sau thì 3 ngày qua anh đã cho phép cô được thoải mái ở bên con trai mình nên cô cũng muốn khi anh về sẽ cảm ơn anh một tiếng.
Thế nhưng Hạ Vân chưa kịp đứng khỏi ghế thì bất ngờ điện thoại rung lên hiển thị tin nhắn đến
Là một tin nhắn từ số lạ. Hạ Vân cảm nhận dường như có điều bất thường, cô tò mò nên mở ra xem ngay. Dòng tin nhắn lạ nhanh chóng đập vào mắt cô
-Nghe nói cô đang sống cùng với Giang Hà vừa hay 3 ngày qua Anh Giang Hà ở với tôi. Hôm nay quay hình xong cho bộ phim sắp ra mắt nên tôi trả anh ấy về với cô đấy? Nhớ chăm sóc chồng sắp cưới của tôi cho cẩn thận nha.
Kèm theo dòng tin nhắn ấy là hình ảnh mờ nhòa trước mắt Hạ Vân, nhưng dù không nhìn thấy rõ thì hình ảnh Trần An An và Giang Hà nằm ôm nhau trong một khách sạn vẫn đủ để Hạ Vân nhận ra
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-39.html.]
Hạ Vân hít sâu một hơi, bàn tay cô bấu chặt chiếc điện thoại đến mức chiếc điện thoại muốn vỡ tan ra, cả lồng n.g.ự.c cô đau đến không thở nỗi. Tại sao chứ? Tại sao anh lại dùng cách đau đớn này để hành hạ cô. Lia mắt sang nhìn Giang Hà, vẫn thấy anh bình thản như chẳng có chuyện gì, vẫn đẹp trai phong độ, dáng nam nhân chuẩn mực đến mức nữ nhân trước mắt dù là ai cũng phải là động lòng thế mà đối với Hạ Vân lúc này, cô thật sự rất ngán ngẫm và ghê tởm anh, nụ cười trên môi cô dần tắt ngấm, thái độ vui mừng ngày gặp lại thay bằng ánh mắt Giango phúng hiện rỏ. Nhưng cô hiểu mình giờ đây không đủ tư cách để tra hỏi anh cứ thế cô ngồi im, chẳng một động tác thừa thẳng tay nhấn block số điện thoại kia không chút do dự. Đặt điện thoại úp lại, Hạ Vân chẳng buồn nhìn thêm Giang Hà lần nào nửa, cô giả vờ cầm lấy hũ kem body thoa trên tay mình, vừa thoa vừa suy nghĩ ra những chuyện không đâu. Kết quả là sau một lúc cô cứ miết kem mãi một chỗ trên tay mình thành ra da tay vô tình đỏ ửng cả lên.
Bên kia Giang Hà đưa mắt nhìn Hạ Vân chỉ 1s là thu tầm mắt lại ngay, vì anh cũng đang có việc bận. Để cặp táp xuống bàn làm việc, Giang Hà cởi bỏ áo vest trên người anh ra, nới lỏng luôn chiếc caravat màu xanh trên cổ sau đó ngồi xuống mở nhanh chiếc laptop ra.
3 hôm nay anh phải vừa ký hợp đồng với đối tác, vừa phải theo dõi tình hình bên công ty truyền thông của mình. Vừa hay bộ phim mới bấm máy của anh được quay ở biển, cũng tiện đường anh đi công việc nên có ghé ngang. Hà Nguyệt là diễn viên chính nên khi phim bấm máy, lúc Hà Nguyệt diễn vai Ngọc mặc áo dài sinh viên cùng nam chính vai Hà ngồi dưới hàng ghế đá ngước nhìn lên trời cao cùng đánh thuế ước mơ. Lúc ấy bỗng dưng trong lòng Giang Hà anh có một một khoảng. Anh nhớ lại ký ức của anh và Hạ Vân.
-ước mơ của em sau này sẽ làm một nhà biên kịch tài ba, em sẽ viết ra nhiều kịch bản nổi tiếng và sản xuất thành phim.
-Còn anh ước mơ sau này của anh là Phi Công. Anh muốn mình được lái máy bay bay đi khắp thế giới.
Nghĩ đến đây lồng n.g.ự.c Giang Hà liên tục co thắt, ước mơ tuổi thanh xuân ấy chẳng ai đánh thuế nên câu trả lời rất hồn nhiên. Thế nhưng lại có mấy ai theo đuổi được đến cùng. Năm đó Anh quên nói với Hạ Vân ước mơ mà anh nói với cô chỉ là nói dối. Ước mơ thật sự của anh là muốn đứng sau hỗ trợ chắp cánh cho ước mơ của cô được trở thành hiện thực. Cô muốn làm nhà biên kịch thì anh sẽ làm chủ công ty giải trí để hỗ trợ cô.
Nhớ lại chi tiết ấy, rồi nhìn nam chính và nữ chính đang đóng phim. Giang Hà vô thức giật mình bởi một vài chi tiết. Cho nên sau khi xong việc là anh lập tức trở về nhà, nhờ trợ lý gửi kịch bản phim qua nhanh cho anh xem.
-Hồng Trần Như Mộng? Là một tiểu thuyết mạng của một biên kịch mới vào công ty. Đây cũng là tác phẩm dự thi xuất sắc được chọn để bấm máy. Đăng Khôi. Đàm Sương, con trai của công ty may mặc lớn nhất miền Nam của Đường Gia nộp bản tiểu thuyết này để dự thi.