Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 24
Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:47:17
Lượt xem: 2
Bên trong không gian đầy xa hoa và sang trọng. Có đến 5 người làm, họ đều mặc đồng phục màu trắng và cúi đầu đồng thanh chào.
-Chào phu nhân.
Hạ Vân thật bối rối khi nghe họ xưng hô với cô như thế? Cái gì mà phu nhân cơ chứ? Giang Hà hận cô ra mặt anh đem cô về đây là để thuận tiện hành hạ cô thôi. Thân phận của cô xem ra còn phải thua họ nữa là.
Hạ Vân lịch sự cúi đầu chào lại họ, vừa định hỏi họ Giang Hà đã về chưa? Và công việc của cô ở đây sẽ làm những gì? Thế nhưng khi cô vừa định mở miệng thì phía trước mặt cô là một phòng khách lớn, trên màn hình tivi đang mở phát trực tiếp một hội nghị thương vụ nào đó.
Vốn dĩ sẽ chẳng có gì để khiến cho Hạ Vân chú ý cho đến khi hình ảnh của Giang Hà và Trần An An đập vào mắt cô.
Giang Hà ngồi hàng ghế đầu tây trang nghiêm chỉnh. Anh không phải mẫu đàn ông đẹp trai với gương mặt mày rậm mắt sáng theo thẩm mỹ chung của thời đại. Phải nói là so với anh tuấn thì vẻ đẹp của anh còn hoa mỹ hơn, sắc nét hơn nhiều. Một vẻ đẹp ai nhìn cũng có thể dễ dàng động lòng. Hàng lông mày rậm mười phần anh khí, sống mũi cao thẳng, đôi mắt đen thẫm như hồ nước sâu thẳm, lại mang theo sức hấp dẫn c.h.ế.t người, đủ thu hút mọi ánh nhìn của phụ nữ. Ngồi cạnh bên Trần An An cũng không hề kém cạnh, cô ta khoác trên người bộ dạ hội đắt đỏ, tóc búi cao cài trâm khoe trọn khuôn mặt đẹp đến mê hoặc lòng người. Đặc biệt bên dưới, cánh tay của Hà Nguyệt còn khoác nhẹ tay của Giang Hà.
Hạ Vân c.h.ế.t trân, cả người đứng ngây ra khi nhìn thấy khoảnh khắc này. Tự dưng cô lại thấy đau lòng vô hạn dù rằng với anh Trần An An mới là người xứng đáng là một đôi với anh.
Hai mắt Hạ Vân đỏ hoe, cô chớp mắt liên tục để không rơi nước mắt. Định bụng bước nhanh đi, tìm một công việc nào đó rồi phụ giúp với mọi người. Thế nhưng khi chân cô vừa bước lại một lần nữa khựng lại khi nghe được câu phát biểu của Vân Thịnh ba của Giang Hà đứng lên phát biểu
-Cảm ơn tất cả mọi người hôm nay đã dành thời gian đến dự buổi họp tác ra mắt bộ phim đầu tay của tập đoàn truyền thông LM. Và sẵn đây Vân Gia cũng muốn giới thiệu với tất cả mọi người cô Trần An An sẽ là nữ chính của bộ phim và cũng là con dâu tương lai của Vân Gia chúng tôi. Nước mắt trượt dài trên gương mặt xinh đẹp của Hạ Vân. Dù rằng đã biết trước được kết quả nhưng không hiểu sao cô vẫn vì những lời nói kia mà để tâm.
Trước kia khi còn yêu nhau, cô và anh đã từng vô cùng khát khao cuộc sống bên nhau, cùng nhau vẽ lên hạnh phúc một ngôi nhà nhỏ xinh cùng đàn con thơ ngây
Thế mà sau 5 năm mất liên lạc, cô và anh lại chọn cách dày vò nhau để sống chung với nhau.
Để không phải nghe những lời đau lòng tiếp theo. Hạ Vân nhanh chóng với lấy chiếc remote tắt luôn chiếc tivi mặc kệ cho mấy người giúp việc đứng phía sau cô đang nhìn cô với những ánh mắt đầy tò mò và cả sự khó chịu.
-Phu nhân khuya rồi cô vào phòng ngủ nhé.
Hạ Vân đến đây từ tối hiện tại đã 10h đêm, cô vẫn ngồi yên trên sopha phòng khách với nhiều suy nghĩ. Đến khi nghe một gia nhân trong nhà bảo cô vào phòng ngủ cô mới ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ, sau đó nhìn lại họ rồi đáp lại
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-24.html.]
-Mọi người nghỉ ngơi đi. Tôi muốn đợi Vân Tổng về.
-Dạ vâng!
Mọi người lui về phòng nghỉ ngơi, bên ngoài những vệ sĩ thay phiên giao ca.
Trong phòng khách chỉ còn mình Hạ Vân đơn độc ngồi bó gối. Cô đang lo lắng cho ba, và cả Bin đang ở viện. Nên vốn dĩ cô muốn đợi Giang Hà về là cũng vì muốn thương lượng với anh một chuyện thế nhưng Hạ Vân đợi mãi, đợi mãi cho đến khuya vẫn không thấy Giang Hà trở về.
Cạch
Bên ngoài có tiếng mở cửa, tiếp theo là tiếng bước chân đi vào. Hạ Vân đang gục đầu tựa vào sopha lim dim bởi cơn buồn ngủ kéo đến, bị giật mình nên theo phản xạ cô ngẩng đầu lên, đã thấy Giang Hà đứng trước mặt cô.
-Sao không lên phòng ngủ?
-Tôi đợi anh về?
-Rồi sao nữa?
-Tôi …tôi…
-Không trả lời được vậy tôi đi ngủ.
-Anh…Chờ đã.?
Giang Hà liếc mắt nhìn lên đồng hồ. Hơn 2h kém.
-Muốn gì thì lên phòng rồi nói.
Nói xong thì Giang Hà cũng đi thẳng. Hạ Vân vội vã theo sau anh, bóng lưng rộng lớn ấy đi trước, đi phía sau Hạ Vân còn ngửi được cả mùi rượu thoang thoảng trên vai áo sơ mi của anh, còn có một vệt son màu đỏ tươi. Vết son ấy là của ai vốn dĩ Hạ Vân đã có câu trả lời chỉ là cô bây giờ chỉ dám nhìn chứ không có tư cách để hỏi tới.