VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 936
Cập nhật lúc: 2025-02-24 03:21:08
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hí….”
Giờ thìn một khắc, ba con ngựa dừng cửa Tạ phủ.
Người gác cổng thấy , lập tức hét to: “Tam gia trở , Tam gia trở !”
Tạ Tri Phi xoay xuống ngựa, ném dây cương trong tay tay gã sai vặt, tiêu sái vén xiêm y, đó bước nhanh lên bậc thang, một cước bước ngưỡng cửa.
Đi tới ngưỡng cửa, dừng bước sửa xiêm y, nhỏ giọng hỏi: “Thế nào?”
Chu Thanh hai bên tóc mai Tam gia lấy mực nhuộm đen : “Gia yên tâm, đen như mực.”
Tạ Tri Phi xong lời , mắt hoa đào giương lên, khóe miệng cong cong, bên môi mơ hồ lúm đồng tiền, là dáng vẻ phong lưu khố.
Xa xa, Tạ Tiểu Hoa vội vàng nghênh đón.
“Tam gia của ơi, về , mấy ngày nay thấy bóng dáng, phu nhân còn nhắc tới con trai cả trăm mặt lão nô.”
Tạ Tri Phi chờ đến gần, cánh tay dài ngoắc ngoắc, bàn tay theo thói quen nhéo nhéo cổ .
Nhéo vui gì cả.
“Sao gầy như , chẳng còn miếng thịt nào?”
Tạ Tiểu Hoa vụng trộm vui vẻ, vẫn là nhóc con thương , liếc mắt gầy .
Có thể gầy ?
Hai tang sự, đón tới đón lui, suýt nữa khiến mệt c.h.ế.t .
“Mau, nuôi thịt cho .”
Tam gia vô nhiệt tình xuất hiện: “Thiếu một lượng thịt, gia phạt ngươi đến trang thượng gánh phân đó, Chu Thanh?”
Chu Thanh móc mấy tấm ngân phiếu, nhét n.g.ự.c Tạ tổng quản.
Bên bờ sông Vĩnh Định một nhóm ngựa gầy Dương Châu mới tới, nào nấy ngọt ngào, Tạ tổng quản rảnh rỗi thì tìm niềm vui .
Tạ Tiểu Hoa lòng nở hoa, mặt tủi như cái gì: “Còn tang!”
“Lén lút , sợ gì, gì Tam gia gánh ngươi!”
Tam gia nhéo miếng thịt mềm cổ: “Nương ?”
“Phu nhân ở tiểu phật đường, tụng kinh cho lão gia và lão phu nhân.”
“Ngươi cứ việc của , qua xem một chút.”
“Tam gia.” Tạ Tiểu Hoa kéo tay: “Cố gắng dỗ dành phu nhân, đừng chọc bà tức giận.”
“Ngươi còn dài dòng hơn cả nữ nhân!”
Tạ Tri Phi đẩy sang bên cạnh, lập tức đến tiểu phật đường.
Tạ Tiểu Hoa bóng lưng thằng nhóc nhà , buồn bực trong lòng mấy ngày nay bay biến hết.
Tam gia trở về, trong phủ mới chút nhân khí!
Xem Tam gia hiếu kính bao nhiêu bạc đây?
Tạ Tiểu Hoa lấy bạc xem, ngây ngẩn cả .
Tận tám ngàn lượng.
Sao nhiều thế?
…
Bên cạnh quỳ xuống.
Ngô thị đầu , thấy là con trai út, kinh văn cũng áp chế sự tức giận của bà.
“Cha ngươi và lão tổ tông mới qua đời, ngươi cả ngày chỉ ở bên ngoài lăn lộn, đến nhà cũng lo về, trong mắt còn hai chữ hiếu thuận hả?”
“Trong mắt nương.” Tạ Tri Phi cợt nhả ghé mặt qua:
“Nương, nương đánh con hai cái cho hả giận.”
Ngô thị nhéo lỗ tai con trai: “Lát nữa sẽ kêu ca ca con dạy dỗ!”
“Ca dạy dạy dỗ , nương dạy dỗ ai.” Tạ Tri Phi tựa đầu vai nàng: “Nương, đến mắng thêm vài câu, mắng hết tủi trong lòng Tam Nhi chịu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vet-nut-quan-tai/chuong-936.html.]
“Con …” Ngô thị hết cách với đứa con vô nhà , lau nước mắt : “Không lương tâm, cha ngươi, lão tổ tông khi còn sống thương con nhất, họ mới vài ngày!”
“Con trai mấy ngày nay ngoài một vụ buôn bán, kiếm chút bạc.” Tạ Tri Phi móc ngân phiếu : “Nương giúp cất kỹ, đừng với đại ca, hai nương con chúng lén tiêu.”
Ngô thị thấy nhiều bạc như , oán khí chợt tiêu tan. Lại chiếc cằm nhọn của con trai, thấy đau lòng.
“Bạc thì bạc, cũng lo cho sức khỏe nữa.” Bà vuốt má con trai: “Xem mặt con gầy ?”
“Nương cũng gầy .” Tạ Tri Phi đưa tay ôm vai bà.
“Sau ít đến tiểu Phật đường thôi, nếu thật sự rảnh rỗi thì ngoài dạo, thấy đồ thì mua, đừng tiếc tiền.
Đừng giận tẩu tẩu, tẩu tẩu tệ, cái nhà tẩu nên mới như , nương học lão tổ tông, mặc kệ hết, chỉ cần hưởng phúc thôi.”
“Nương ngươi cũng phúc khí như lão tổ tông.”
“Nói bừa, phúc khí của nương còn ở hết!” Tạ Tri Phi ôm vai bà: “Tương lai con trai hiếu thuận, tôn tử hiếu thuận, tử tôn đầy đường, sống lâu trăm tuổi, trong thành Tứ Cửu ai bằng.”
Ngô thị con trai dỗ, đang trào nước mắt cũng bật .
Ngẫm , quả thật là .
Không nương chồng và nam nhân, nàng sẽ thành lão tổ tông trong phủ, ai thấy nàng đều chỉ dỗ dành cung phụng thôi.
Liễu di nương thì khác, nam nhân ở bên cạnh giúp đỡ, sống lưng nửa đời của nàng đừng mong thẳng lên!
Cho dù con trai, cũng nàng, Thái tử nể tình con trai của bà, mới đến Tạ phủ phúng viếng.
Con trai bà tiền đồ!
“Nương, con tìm ca ca, trưa nay bảo phòng bếp mấy món ngon, mấy ngày con ăn no.”
Ngô thị con trai cơm ăn, còn quan tâm tụng kinh niệm Phật gì nữa, từ bồ đoàn lên, lầm bầm đích phòng bếp xem.
“Nương, bạc.”
“, đúng, nhận .”
Ngô thị dùng khăn gói ngân phiếu , giấu trong tay áo, vội vàng bước khỏi Phật đường.
Tạ Tri Phi xoay , lông mi run lên, nụ thấy bóng dáng tăm .
Hắn yên lặng bóng lưng Ngô thị, cúi , dập đầu ba cái.
…
Cửa thư phòng mở .
Tạ Nhi Lập ngẩng đầu khỏi thư án, thây lão tam đến thì mặt sầm xuống.
Ca ca sầm mặt, Tạ Tri Phi chợt thấy buồn, bao nhiêu năm trôi qua, uy nghiêm của trưởng còn nặng trịch đặt trong lòng .
Không dám cợt nhả, thành thật xuống thư án.
“Ca, phụng mệnh Thái tử âm thầm xa một chuyến, kinh lập tức về nhà.”
Một câu , khiến Tạ Nhi Lập chua xót thôi.
Phụ c.h.ế.t bất ngờ kịp đề phòng, để cho đôi câu vài lời, là trưởng tử trưởng tôn, tất nhiên gánh vác một núi công việc.
mà mấy ngày nay phát hiện, gánh nặng giống như , còn một lão tam.
Những quan hệ giao thiệp của lão tam trong kinh thành , kinh doanh chặt chẽ, nhiều khi đến trưởng cũng vô hình trung lợi.
Tất cả những thứ , đều vì mưa về gió, bán mạng cho Thái tử.
“Chuyện thỏa đáng ?”
“Làm thỏa đáng .” Tạ Tri Phi mỉm : “ ngày mai , tìm Yến Tam Hợp, mời nàng Hóa Niệm Giải Ma, nơi đó xa, tới ba tháng sợ là về kịp.”
Lời , khiến cho Tạ Nhi Lập á khẩu trả lời .
“Ca, Yến Tam Hợp là một cô nương , cả đời xác định là nàng , chúng là , ca cũng mong sống thì đừng nên ngăn cản.”
“Chưa bao giờ ngăn cản.” Ngữ khí Tạ Nhi Lập vui: “Chỉ là hai các ngươi cũng nên tính toán cho tương lai, đừng cứ lăn lộn rõ ràng như thế, điều .”
Tạ Tri Phi , hỏi: “Ca, ca xem lên thế nào?”