VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 320
Cập nhật lúc: 2025-01-30 02:12:09
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tam gia, Yến cô nương, công phu của nọ sâu lường , là một cao thủ chân chính.”
Một câu của Chu Thanh, khiến cho sự thương lượng đều biến thành dư thừa.
Muốn bộ rời khỏi nơi , chỉ một con đường thể … đó là cút!
cứ như trở về thì ai cam tâm.
“Ta mạnh miệng sớm .” Yến Tam Hợp rũ hai mắt xuống.
Một hàng sáu , ba cao thủ tập võ, hai thông minh, một mặc dù quá thông minh, nhưng thời điểm mấu chốt vẫn thể phát huy công dụng.
Cô vốn nghĩ, sáu bọn họ đến nhà Chu Dã còn từng xông , thể sợ một Đường Kiến Khê ẩn cư chứ? Nào ngờ, Đường Kiến Khê là nhân vật còn khó chơi hơn Chu Dã, Ngô Thư Niên.
Hắn ẩn thế lánh đời, nghĩa là còn gì nữa , vẫn đến mức ? Là bởi vì từng là học trò của Đường Kỳ Lệnh ?
“Chu Thanh.” Tạ Tri Phi hờ hững: “Ngươi thể chống bao lâu tay ?”
Chu Thanh: “Không , từng giao thủ, nhưng thời gian một chén , thì vẫn thể chống đỡ .”
Tạ Tri Phi: “Lý đại hiệp thì ?”
Lý Bất Ngôn: “Chu Thanh thể chống đỡ một chén , đại hiệp đây cũng thể.”
Hoàng Kỳ đợi Tam gia hỏi, chủ động đáp: “Ta cũng thể!”
“Tam gia thể tiếp hơn mười chiêu.” Tạ Tri Phi vươn chân, nhẹ nhàng chạm mũi giày Yến Tam Hợp: “Chúng sẽ dùng xa luân chiến, bên ngươi dùng cách gì?”
Yến Tam Hợp ngẩng đầu .
Chúng dùng xa luân chiến, đây là kế sách chúng dự định dùng.
Bên ngươi dùng cách gì, đây là vấn đề ngươi nên suy nghĩ.
Suy nghĩ kỹ chúng sẽ , đừng sợ hãi nghĩ cái nghĩ cái .
Hắn đưa tay xoa đầu Yến Tam Hợp, như bất mãn vỗ vài cái: “Chúng còn sợ, ngươi sợ cái gì chứ?”
Sợ các ngươi thương, đổ máu, mất mạng;
Sợ định lực của đủ.
Sợ tốn công tốn sức, đến cuối cùng thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Người vướng bận, thì nhược điểm, nhược điểm khác nắm chặt…
Yến Tam Hợp cau mày lời nào.
Tam gia vẫn : “ Vị bà đồng , ngươi thế?”
“Chậc, chê nam tử.” Lý Bất Ngôn đưa tay vỗ lên vai Yến Tam Hợp vài cái, phối hợp với Tam gia : “Nói , chỉ nam tử các ngươi, Chu Thanh ha?”
Trán Chu Thanh giật giật, chậm rãi : “Các ngươi nữ tử , thì cho xem !”
Hoàng Kỳ trợn trắng mắt: “Yến cô nương, ngươi cho họ Chu xem , kẻo đắc ý.”
“Người c.h.ế.t cũng từng sợ, quỷ cũng từng sợ, còn sợ đứa cháu .” Tiểu Bùi gia chỉ cần gặp quỷ, thì ngữ khí cực kỳ mạnh bạo, hừ một tiếng: “Không cũng hai con mắt, hai lỗ mũi, một cái miệng , cũng thấy ba đầu sáu tay!”
, ba đầu sáu tay, đầu cũng chỉ một cái đầu, là một bình thường.
Không ai cũng điểm yếu ?
Nhược điểm của là mấy bọn họ, áo xám thì ? Đường lão gia phía ngươi thì ?
Yến Tam Hợp lướt từng khuôn mặt, dần bình tĩnh .
Người bình tĩnh, thì bắt đầu suy nghĩ, cô cẩn thận cân nhắc một hồi.
“Ta ba ý tưởng, mấy các ngươi đánh thử xem.”
“Xuỵt!” Tạ Tri Phi đưa một ngón tay đặt bên môi, căng thẳng : “Cái tương đương với kế hoạch tác chiến của chúng , ngươi nhỏ một chút.”
Thần thái , ngữ điệu quả thực hề giống với dáng vẻ bình thường của Tam gia, mà giống Tiểu Bùi gia, thiếu đòn đành lòng đánh.
Yến Tam Hợp thật lâu: “Lát nữa ba các ngươi dùng xa luân chiến, đánh mệt thì chạy, đánh cũng chạy, một nối một , cho hao sức.”
“Ba ?” Tạ Tri Phi nhướng mày: “Còn thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vet-nut-quan-tai/chuong-320.html.]
Hoàng Kỳ đang hăng say: “Tam gia, đừng quấy rầy, Yến cô nương .”
Tạ Tri Phi: “…” Hắn quấy rầy?
“Lý Bất Ngôn lên đầu trận.” Yến Tam Hợp: “Cao thủ đời đều một bệnh chung, gọi là coi ai gì, nhất là coi thường nữ nhân.”
Lý Bất Ngôn xa: “Vậy bà cô đây sẽ oai phủ đầu với .”
Yến Tam Hợp gật đầu: “Không riêng gì oai phủ đầu, ngươi còn thử thăm dò công phu của , nghĩ cách tín hiệu cho Chu Thanh.”
Chu Thanh lời , là thứ hai khai chiến.
“Chu Thanh, ngươi dùng bản lĩnh lớn nhất, khiến cho nọ thấy ngạc nhiên với thủ của ngươi, hơn nữa ngươi cố gắng kéo dài thời gian nhiều nhất thể.”
Yến Tam Hợp hít một : “Lý Bất Ngôn đánh bất ngờ, kinh hãi, nghĩ thầm ít nhiều sẽ d.a.o động.”
Chu Thanh mặc dù hiểu lắm, nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu: “Vâng!”
“Hoàng Kỳ thì đừng quan tâm nhiều, cứ đánh bình thường là , đừng chú ý võ đức quá, cứ chơi cũng !”
Hoàng Kỳ chút khiêm tốn vỗ vỗ ngực: “Yến cô nương yên tâm, sẽ chơi .”
“Ta thì ?” Tạ Tri Phi ăn cục bơ bên cạnh tiếp tục hỏi.
“Tam gia …” Yến Tam Hợp lạnh lùng: “Làm Tam gia là .”
“Đây là lời gì, chẳng lẽ …”
Tạ Tri Phi một nửa, bỗng nhiên ngộ dụng ý của Yến Tam Hợp.
Bốn võ công, ba phiên , còn một lười biếng ở bên cạnh chỉ động thủ, trong lòng áo xám sẽ nghĩ như thế nào?
Hắn chắc chắn sẽ nghĩ, tên nhóc thật sự chỉ thể tiếp mấy chiêu đây, là một cao nhân thâm tàng bất lộ đây?
Nếu suy nghĩ, tâm sẽ loạn, như thế sẽ tập trung.
Chiêu gọi là gì?
Gọi là phô trương thanh thế, cũng gọi là tương kế tựu kế, lấy gậy ông đập lưng ông.
Người áo xám dùng công tâm kế đối phó chúng , chúng cũng dùng công tâm kế, phân tâm.
Tuyệt vời!
Đôi mắt Tạ Tri Phi cong xuống, lấy quạt của tiểu Bùi gia, bật : “Tam gia chỉ thể Tam gia, còn thể chút việc khác.”
Yến Tam Hợp thấy sự gian xảo trong mắt : “Cứ thoải mái mà .”
“Họ đều việc , còn thì ?” Tiểu Bùi gia sốt ruột: “Không chuyện gì của ?”
Yến Tam Hợp: “Bùi Minh Đình, ngươi học thuộc kinh Kim Cang ?”
Ngạo khí mặt Tiểu Bùi gia, quả thực xông lên trời:
“Không cần , thuộc làu làu.”
Đang cần những lời của ngươi đó.
“Lát nữa ngươi cạnh , giọng trầm thấp một chút, từ từ bên cạnh .”
Mặc dù trong dự liệu, nhưng Tiểu Bùi gia vẫn hỏi một câu: “Ngươi định kinh Phật?”
“ !”
Kinh Phật thể khiến tĩnh tâm nhất.
Phần kinh Phật của Tĩnh Trần rơi tay nàng, chính là kinh Kim Cang, lúc nàng dưỡng thương từng chép nhiều , mỗi một chữ một nét đều nhớ lòng.
Giọng của Tiểu Bùi gia trầm thấp xuống, tác dụng mê hoặc, nếu nàng tập trung thì sẽ thấy những âm thanh khác.
Yến Tam Hợp ngẩng đầu đỉnh núi.
Đến mà lên là vô lễ.
Đường lão gia, một ngàn chữ coi như là quà gặp mặt tặng cho ngươi, hi vọng khi ngươi nhận lấy, trong lòng sẽ d.a.o động.
Tiểu Bùi gia thể ghé bên tai Yến Tam Hợp, m.á.u cả chảy thẳng lên đỉnh đầu.
“Bà nội nó, , chúng vượt ải nào!”