Trong lòng  chuyện, nửa đêm còn  vẫn  ngủ , trời sáng ,  dậy sớm  đến nhà Lục gia.
 
Trên đường gặp Lão Mạc và mấy  đàn ông tối qua đến báo tin, thấy , Lão Mạc  vui.
 
"Thiếu gia dặn  báo tin, những kẻ tối qua đều  bắt  , để cô yên tâm, thiếu gia  chắc hẳn cô tối qua cũng  ngủ ngon, nên đừng qua đó nữa, hôm nay cứ nghỉ ngơi thật , ngày mai  sẽ đến thăm cô. Chúng  bây giờ sẽ đến điền trang mang tên trộm  , cùng đưa đến nha môn."
 
"Đa tạ ngài,  vẫn  đến xem mới yên tâm."
 
Nụ   mặt Lão Mạc càng đậm: "Thiếu gia  cô nhất định vẫn sẽ ,   nấu xong  đợi cô ."
 
Ta gật đầu, thầm nghĩ Lục Chiêu thật sự thấu hiểu lòng .
 
Nhà Lục gia vẫn như thường ngày,   dọn dẹp gọn gàng, một chút dấu vết của tối qua cũng  còn.
 
Hương  lượn lờ, Lục Chiêu vẫy tay với ,  mặt nụ  ấm áp: "Lại đây nếm thử   nấu."
 
Ta uống một ngụm, nhiệt độ  , hương  dường như đắng   ngọt, còn  một mùi hương thoang thoảng nhưng  dứt, là loại   uống  .
 
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Trà ở chỗ ngài thật ngon."
 
Hắn khẽ chỉ  ngoài, bình tĩnh cầm một miếng điểm tâm đưa cho : "Là do tự tại hạ trồng, lúc nhỏ  trồng , mỗi năm hái xuống  thành , chỉ dùng để tiếp đãi quý khách, hợp với bánh tuyết hoa tô  là nhất, cô nếm thử xem."
 
Ta ăn một miếng, gật đầu hỏi: "Ta  là quý khách ?"
 
Hắn nở một nụ  rạng rỡ, trong mắt ánh  lấp lánh: "Là vị quý khách quý giá nhất."
 
Ta thở dài,  cha, A nương, ca ca, tẩu tử đều yêu thương , nếu    một  tâm đầu ý hợp,   là quá tham lam  .
 
"Đừng  gánh nặng." Hắn từ từ : " tại hạ   chút  đợi ,  hương thí, cô  thể cho tại hạ một câu trả lời ?"
 
--- Chương 12 ---
 
Tống gia khó khăn lắm mới  khỏi ngục,   mấy ngày   , cuối cùng điều tra rõ là do một  Tống phu nhân gây , liền chỉ bắt giữ nàng , những  khác vẫn  thả .
 
Lần ,  còn ai ở  nữa, cầm  tiền còn sót , thực sự trở về quê trồng trọt.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ve-voi-ruong-vuon/chuong-13.html.]
Thật  trong nhà  nhà cửa,  tế điền, cuộc sống vốn dĩ  tệ.
 
  một  , sống mãi ,  khiến cuộc sống trở nên chật hẹp.
 
Thời gian như nước chảy, tùy xem cách thưởng thức, nhưng  luôn cảm thấy   thể sống   vị ngọt trong cuộc đời.
 
Chúng  qua  với Huệ An Thôn càng lúc càng thường xuyên, trong nhà thường   đến chơi, mang theo những món ăn vặt do dân làng , trò chuyện chuyện đông chuyện tây.
 
Lục Chiêu đóng cửa  sách, tích lũy kiến thức mấy năm, nhưng vẫn  chăm chỉ,  thời gian rảnh, liền đến tìm   dạo bên suối,  chuyện.
 
Tháng chín vàng óng, mùa hoa quế ngào ngạt, tin tức Lục Chiêu trúng cử truyền đến.
 
Tẩu tử họ Hồ đến tìm chúng   xem náo nhiệt, phấn khích : "Địa giới chúng  cũng  Cử nhân lão gia , chỉ là   Lục công tử sang năm   thi hội thí , nếu trúng tuyển thì đó chính là Tiến sĩ trẻ tuổi, đắc ý lắm."
 
Ta che tai,  tiếng pháo nổ vang,  : "Chắc hẳn sẽ ."
 
Tiến sĩ trẻ tuổi,   thì đắc ý, nhưng Lục Chiêu hiện giờ   gia tộc chống lưng, cũng dễ   khác ghen ghét, ba năm  thi  sẽ  hơn.
 
Mọi  tản   đó, Lục Chiêu mời   nhà,  bàn đầy ắp phòng khế, địa khế, ngân phiếu, nơi dễ thấy nhất đặt một cây trâm ngọc ôn nhuận.
 
Hắn thản nhiên  : "Đây là  bộ gia sản của tại hạ, khi tổ phụ cho tại hạ những thứ , cũng cho tại hạ một    năng lực, những năm nay cũng  chút tích lũy, đủ để chúng  sống  . Tại hạ  cô  sống cuộc sống như thế nào, nhưng cuộc sống cô  đó, cần  bảo đảm mới  thể sống thoải mái, ba năm  tại hạ sẽ tham gia hội thí, đỗ tiến sĩ, nhưng  nhập quan trường, tại hạ dự định sẽ mở một thư viện ở đây, đến lúc đó học trò đầy thiên hạ, tuy   quyền thế, nhưng tầm ảnh hưởng lớn, cũng  sợ  khác tính kế, cô thấy thế nào?"
 
"Đã  chu ."
 
Ta cầm cây trâm ngọc  bàn, đặt  lòng bàn tay : "Có thể cài cho  ?"
 
Lục Chiêu  rạng rỡ, vòng   , cài trâm ngọc  tóc .
 
"Từ nay về ,  cần cố ý giữ tóc trẻ con nữa, tại hạ  thể bảo vệ  cô."
 
Lục Chiêu hành động  nhanh, ngày hôm  liền mời bà mai đến nhà cầu , A cha A nương  vui đến mức  khép miệng  , tự nhiên đồng ý ngay, định ngày cưới của chúng   tháng tám năm , ngày mùa bội thu.
 
Cũng      Lục Chiêu ảnh hưởng , mấy ngày , Liễu Nhị cũng mời bà mai đến nhà, A cha A nương của Tiểu Diệp vui vẻ nhận lời, ngày cưới định  tháng sáu năm .
 
Tiểu Diệp : "Đào Đào, chúng   khi gả chồng ở cũng  gần , thật ."