Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 95

Cập nhật lúc: 2024-10-23 20:23:07
Lượt xem: 56

 

Lăn qua lăn lại trên giường.

“Nếu bị bắt được, ta phải nói nguồn tin của ta là gì đây? Nói là thấy Tần quý nhân có vài phần giống Quý công có được không?”

Lăn qua lăn lại.

“Ấy chà, Quý Tuế sắp được gặp cháu gái ruột của mình rồi, ơ? Sao hoàng hậu lại gọi Quý Tuế đến trước vậy!”

Phượng Nghi cung.

“Quý Tuế, ta biết ngươi muốn hỏi chuyện của nữ nhi, những chuyện này A Trừng đều đã nói với ta rồi.”

Đậu hoàng hậu nói thẳng: “Hiện giờ tinh thần A Trừng bất an, để ta nói với ngươi vậy.”

“Đa tạ nương nương.” Quý Tuế nghiêm mặt ngồi thẳng lưng, Quý công năm nay bốn mươi sáu tuổi, lúc này lại luống cuống như đứa trẻ được nghe đại nho giảng bài.

“A Trừng nói với ta, mẫu thân nó là nữ nhi nông hộ, năm Thiên Thống thứ chín tháng mười lúc dịch bệnh hoành hành ở Tuyền Châu, nhà mẫu thân nó bị phá hủy, người thân đều chết, lưu lạc đến thanh lâu. Lúc đó nàng ấy mới bảy tuổi.”

Quý Tuế mặt không chút thay đổi, bàn tay giấu trong tay áo siết chặt thành quyền.

“Đến năm mẫu thân nó đến tuổi cập kê, sắp sửa xuất giá, nhưng năm đó ngươi ra sức trấn áp các thanh lâu, thanh lâu của mẫu thân nó bị niêm phong, may mắn được ra ngoài, sau đó gả cho một trai nhà nông, người kia chất phác thật thà, đối xử với mẫu thân nó rất tốt, cũng coi như là một người tốt.”

Bởi vì… ông ta trấn áp thanh lâu, cho nên cuối cùng nữ nhi của ông ta mới thoát khỏi kiếp nạn?

Trong nháy mắt, đầu óc Quý Tuế chỉ còn lại một mảng trắng xóa.

Mãi cho đến khi Đậu hoàng hậu lên tiếng lần nữa, ông ta mới miễn cưỡng hoàn hồn.

“Thế nhưng lớn lên ở thanh lâu, rốt cuộc vẫn bị tổn hại đến căn cơ, mẫu thân nó ra đi khi mới hai mươi sáu tuổi. Phụ thân nó thì mất từ khi nó ba tuổi. Một mình mẫu thân nó vất vả nuôi nấng nó khôn lớn, cho đến năm nó mười tuổi thì qua đời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-95.html.]

“A Trừng biết nhảy múa, cũng biết một chút y thuật, đều là do mẫu thân nó dạy. Sau này, hai thứ này, một thứ giúp nó cứu thái tôn, một thứ giúp nó thoát khỏi thái tôn.”

“…”

Người đàn ông hành sự tàn nhẫn, khí chất lạnh lùng; người căm ghét thanh lâu, khinh thường hương thân, trong tay địa chủ hào cường người c.h.ế.t như ngả rạ, trong mắt những người này, danh tiếng còn đáng sợ hơn cả ác bá, phó thừa tướng của triều đình; người được Kim văn học phái tôn sùng, coi là hy vọng của Kim văn học phái, khiến văn học không bị thất truyền, người đứng đầu Kim văn học phái - đại học sĩ Văn Uyên các lúc này quỳ trên tấm đệm, lưng thẳng tắp, nước mắt lăn dài trên má.

Ông ta đã khóc.

Đậu hoàng hậu thở dài một tiếng, nói: “Hiện giờ đứa nhỏ đó đang dưỡng bệnh ở trang viên của ta.”

Trong trang viên, nha hoàn mới được điều đến chỉnh trang lại trang phục cho Tần Trừng, vừa hâm mộ vừa kích động nói: “Tiểu thư! Ngoại công của người chính là Tả đô ngự sử, phó thừa tướng của triều đình, đại học sĩ Văn Uyên các, đại học sĩ Võ Anh điện, kiêm Thái tử thái bảo, người đứng đầu của Kim văn học phái đấy!”

Thế nhưng bản thân Tần Trừng lại vô cùng bình tĩnh. Nàng cúi đầu, sắc mặt vẫn tái nhợt do mất m.á.u quá nhiều, giọng nói cũng nhẹ nhàng: “Chính là Quý đại học sĩ - người đã cùng bệ hạ bàn luận về nữ đức nữ giới kia sao?”

Nha hoàn không hiểu gì cả, nói: “Ta không rõ những chuyện này, nhưng mà cũng không còn Quý đại học sĩ nào khác đúng không?”

Quý Tuế đến vào lúc này.

Mang theo tràn đầy áy náy và kích động, cùng với bối rối khó tả khi sắp được gặp người thân, ông ta đẩy cửa bước vào.

Một ngày tốt lành

Nhìn thấy thiếu nữ gầy yếu kia, những lời nói đã chuẩn bị kỹ càng trên đường đi đều tan biến hết, ông ta run giọng nói: “A Trừng! Là ngoại công đây!”

Đối phương ngẩng đầu nhìn qua, đôi mắt trắng đen phân minh, đứng dậy hành lễ, không hề có chút sai sót nào, rõ ràng là khách sáo và xa cách.

Hành lễ xong, thiếu nữ cung kính gọi ông ta: “Quý công.”

Quý Tuế như bị sét đánh. Lúc hoàn hồn lại, tim ông ta đau thắt lại, ngay cả đầu ngón tay cũng run rẩy.

Tác giả có lời muốn nói:

Nữ tử làm công việc gì tham khảo thời Tống:

Loading...