Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 679

Cập nhật lúc: 2025-05-01 03:24:56
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà một người nén lòng không được nói chuyện, tiếng lòng thường là sôi nổi nhất, đồng thời sẽ theo phản xạ trả lời câu hỏi của đối phương.

Tuy rằng đã thành công moi được không ít thứ từ chỗ Hứa Yên Miểu, nhưng Thái Tử lại chẳng vui vẻ chút nào.

Hắn chỉ cần nghĩ đến sự phát triển của nước ngoài mà Hứa Yên Miểu nói, còn có lời rằng người ngoại bang sau này sẽ dùng đại bác phá tung cửa ngõ Hoa Hạ, là gần như mất hết lý trí, chỉ muốn cầm đồ đao lên, đồ sát sạch sẽ tổ tông của kẻ địch liên quan.

Ý nghĩ này luẩn quẩn trong đầu Thái Tử, không cách nào xóa đi được.

Hắn day day thái dương, nhìn về phía Hứa Yên Miểu: “Tóm lại, mọi chuyện ở hải ngoại đều là ẩn số, ta cũng không biết liệu bọn họ có xâm lược Đại Hạ chúng ta hay không…”

[Có đó có đó! Chỉ cần quốc lực Hoa Hạ suy yếu, bọn họ chắc chắn sẽ đến cắn một miếng!]

Một ngày tốt lành

[Hơn nữa còn sẽ cắt đất của Hoa Hạ — À đúng rồi! Mảnh đất có mộ tổ của Lão Hoàng Đế hình như cũng nằm trong phạm vi cắt đất?]

Móng tay của Thái Tử gần như đ.â.m vào phần thịt ở thái dương, nhưng hắn vẫn nhớ mình đang nói chuyện, bèn nghiến răng nói tiếp: “Ta liền không nhịn được mà lo lắng, khiến Hứa Lang chê cười rồi.”

Hứa Yên Miểu chắp tay: “Điện hạ nói quá lời rồi, Điện hạ đây là lo xa phòng bị, hơn nữa, lời Điện hạ nói cũng không phải không có lý.”

Thái Tử: “Ồ?”

Hứa Yên Miểu: “Một quốc gia hùng mạnh, tất sẽ khiến bốn phương đến chầu, quốc gia suy yếu, ắt sẽ dẫn dụ sài lang đến, đây là chân lý muôn thuở không đổi — Đại Hạ không thể nào cứ hùng mạnh mãi được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-679.html.]

“Đúng vậy. Bất kỳ quốc gia nào cũng tất có lúc suy yếu.”

Ngọn nến trên án thư bên cạnh “lách tách” nổ một tiếng, lay động trong con ngươi đen láy của hắn, chiếu sáng gương mặt kiên nghị quả cảm kia: “Hứa Lang, Đại Hạ tuyệt đối không thể dậm chân tại chỗ, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, bây giờ có khoai tây, khoai lang và ngô, lương thực đã nhiều hơn, cũng nên phái thuyền đội đi thăm dò thế giới bên ngoài rồi.”

Phải đi ra ngoài, phải thiết lập liên hệ với các quốc gia hải ngoại khác, như vậy mới có thể hiểu rõ hơn bọn họ có bao nhiêu dân số, có kỹ thuật gì, thực hiện chính sách gì, quốc sách ra sao.

Phải đi ra ngoài, mới có thể chiếm trước lợi ích của đại dương và những đại lục chưa có chính quyền.

Được rồi, đã báo cáo qua suy nghĩ của mình với Hứa Yên Miểu rồi, hợp tình hợp lý, hợp logic, tiếp theo có thể —

“Bổn cung sắp xếp lại ý tưởng, mấy ngày nữa sẽ dâng một bản tấu chương, xin Bệ hạ tổ chức thêm nhiều thuyền đội ra khơi. Đồng thời mở cửa hai ba cửa ải, cho phép dân chúng ra biển.”

Hứa Yên Miểu biết mình không phải là kẻ thông minh gì, cũng chẳng có tâm cơ sâu sắc gì, hắn chỉ là một sinh viên đại học bình thường. Trọng trách thời đại, tiến trình lịch sử, hắn gánh không nổi, cũng đẩy không xong.

Hắn đến đây là để cố gắng hết sức giúp nguyên chủ sống thêm mấy ngày, làm quan thêm mấy ngày, giảm bớt oán khí của nguyên chủ.

Thế nhưng sau một loạt lời nói này của Thái Tử, Hứa Yên Miểu cứ cảm thấy mình chắc là điên rồi, nếu không sao có thể vừa thấy chuyện ra biển, lập tức nghĩ đến máy kéo sợi Jenny, lập tức nghĩ đến sự trỗi dậy của nhà máy, lập tức nghĩ đến cách mạng công nghiệp, lập tức nghĩ đến bá chủ trên biển, lập tức nghĩ đến Đế quốc mặt trời không bao giờ lặn, lập tức nghĩ đến cả thế giới đều nói tiếng Trung Quốc. Trí tưởng tượng của người Trung Quốc chỉ ở tầng này mới có thể nhảy vọt như vậy. (Chú thích: Câu cuối là một câu nói nổi tiếng của Lỗ Tấn, chỉ sự hạn chế trong tưởng tượng ở một số khía cạnh).

Sau khi về nhà, Hứa Yên Miểu lôi con mèo sư tử đang cuộn thành một cục trong thùng tắm ra, ôm vào lòng, từ đỉnh đầu vuốt dọc xuống sống lưng, từng cái từng cái một, lông mèo mềm mại, thân mèo ấm áp, tay đặt trên lưng mèo, có thể cảm nhận được hơi thở làm sống lưng khẽ phập phồng, nhịp tim cũng đang nhẹ nhàng rung động.

Loading...