Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 665

Cập nhật lúc: 2025-05-01 03:24:23
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đông Cung.

Trong thư phòng của Thái Tử, Ngũ Hoàng tôn Cao Thược đang lục lọi khắp nơi: "Kỳ lạ, ta nhớ quyển du ký phụ thân xem trước đây hẳn là ở đây mà."

Những chỗ chiều cao của mình có thể với tới đều tìm hết rồi, vị tiểu hoàng tôn cùng tuổi với Bỉnh Diễm này di chuyển chiếc thang trong thư phòng, đặt trước giá sách, cứ thế chỉ lo trèo lên trên.

Một ngày tốt lành

Chiếc thang kêu kẽo kẹt, đáy thang gõ cộc cộc.

"Tìm thấy rồi!"

Tiểu hoàng tôn vội vàng nhét quyển du ký mình cần vào lòng, suy nghĩ một chút, lại thuận tay lấy thêm mấy quyển sách bên cạnh, định bụng xem cùng lúc.

Dùng một bên cánh tay kẹp sách, tay kia vịn vào thang, cẩn thận đi xuống.

"Ái!"

"Ái ái ái ái!"

Đứa trẻ trên thang trượt chân, sách trên tay lập tức rơi xuống, cả người cũng vung vẩy hai tay trên thang, túm loạn xạ, may mà kịp thời nắm được thanh ngang, chân cũng giẫm vững lại, chiếc thang hơi bật ra ngoài một chút, rồi lại "rầm" một tiếng đập vào giá sách.

"Đoàng——"

Hình như có thứ gì đó rơi xuống đất.

Cao Thược cúi đầu nhìn, là một cái hộp, cậu có ấn tượng, lúc nãy vung tay đúng là cảm thấy va phải làm rơi thứ gì đó.

Khóa hộp trực tiếp bật tung ra, giấy trắng mực đen bay lả tả lên, rồi lại lần lượt rơi xuống, vương vãi khắp sàn.

Ngoài cửa là tiếng gọi lo lắng của cung nhân: "Tiểu lang có bị ngã không?!"

"Không sao! Ngươi đừng vào đây!"

Tiểu hoàng tôn hét lên một tiếng, xác định bên ngoài không có động tĩnh gì nữa, mới bước xuống thang, còn lại hai ba thanh ngang thì nhảy xuống, trực tiếp đáp xuống sàn nhà. Cậu phủi phủi lớp bụi không chắc có tồn tại trên vạt áo, cúi người nhặt những tờ giấy có chữ kia lên.

"Ủa..."

Cao Thược theo bản năng bị nội dung trên đó thu hút sự chú ý: "Phụ thân viết... Làm thế nào để giúp đỡ và dẫn dắt bá tánh?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-665.html.]

Lại nhặt một tờ khác lên: "Cải cách khoa cử?"

Nhặt thêm một tờ nữa: "Làm thế nào để moi thịt từ miệng cường hào mà không đến mức cá c.h.ế.t lưới rách?"

"Còn có..."

Từ khi Cao Thược có trí nhớ đến nay, cậu chưa từng thấy phụ thân mình quan tâm đến triều chính, ngay cả việc lên triều cũng là mười ngày nửa tháng mới đi một lần. Có lúc trời lạnh, phụ thân cậu có thể liền hai tháng không lên triều.

Cậu từng nghe cung nhân lén nói phụ thân cậu quá lông bông, không giống Thái Tử có thể gánh vác quốc gia.

Cũng từng thấy phụ thân cậu phàn nàn ông nội quản quá nghiêm, phàn nàn hôm nay lại bị bắt đi phê duyệt tấu chương không thể ra cung xem náo nhiệt.

Còn từng vô tình bắt gặp cảnh phụ thân cậu khuyên ông nội lập Thái Tử khác.

Phụ thân cậu là thật lòng. Cũng hình như thật sự không muốn làm Thái Tử này.

Nhưng tại sao phụ thân cậu lại viết những thứ này?

Cao Thược ngồi xếp bằng xuống, xem từng tờ một, xem xong liền ngây người, cho đến khi chân ngồi tê rần mới phản ứng lại, chậm rãi đứng dậy, chậm rãi đi lại, chân hết tê rồi lại tiếp tục ngồi xuống xếp bằng xem, xem xong lại ngẩn người, lặp đi lặp lại, không biết mình đã trải qua mấy lần luân hồi.

Chỉ mơ hồ cảm thấy phụ thân cậu hình như sắp tan triều rồi, vội vàng dọn dẹp phòng ốc, khôi phục nguyên trạng, vội vã rời đi.

Thái Tử nói xong điều mình muốn nói, liền không nói gì nữa.

Các đại thần khác không nói gì, các thí sinh Thần Đồng Thí không nói gì, Nhan Tiểu Quận chúa đề xuất thêm môn toán học vào khoa cử cũng không nói gì.

Lão Hoàng Đế bình tĩnh nói: "Về việc cải cách khoa cử, Thái Tử viết một tấu chương trình lên."

Thái Tử chắp tay: "Tuân chỉ."

Sau đó, Lão Hoàng Đế lại nghe ý kiến của các thần đồng còn lại về sự cứng nhắc của khoa cử, chọn ra vài ý có thể dùng được, những ý còn lại tuy không được chọn, nhưng cũng đã được ghi tên ở Bộ Lại, chỉ đợi sau khi thành niên sẽ triệu vào triều làm quan.

"Bãi triều!"

Nữ Phò mã liếc mắt đã thấy con gái dường như có vẻ không mấy hứng thú, đợi đến nơi vắng vẻ, liền ôm lấy con gái, hỏi nàng: "Sao vậy? Không vui lắm à?"

Loading...