Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 623

Cập nhật lúc: 2025-05-01 03:22:31
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Lệnh Huy: "!!!"

Hôm nay không phải thượng triều sao, đại nhân/ngoại công, sao lại phát hiện ra chúng ta?!

[Ồ hô! Bộ não ngoài sân đấu sắp bị phong ấn rồi.]

Hứa Yên Miểu cạp cạp nhai hạt dưa, vô cùng nhàn nhã.

[Cho nên ta mới nói, dựa vào người không bằng dựa vào mình, dựa vào bộ não ngoài sân đấu, lỡ như bộ não ngoài sân đấu mất rồi, chẳng phải là bó tay sao.]

[Với lại, Lão Hoàng Đế và Bỉnh Thượng thư đến nhanh thật. Chẳng lẽ giữa huyết mạch có thể cảm ứng lẫn nhau? Là sự áp chế trong truyền thuyết đến từ sức mạnh huyết mạch?]

"Hả? Còn có thứ này nữa sao?"

Bỉnh Thượng thư lẩm bẩm một câu, cúi đầu nhìn đứa con trai thần đồng vừa được mình đặt lại xuống đất.

Đứa nhỏ chạm đất xong, nghiêm túc chỉnh lại cổ áo, vuốt phẳng nếp nhăn trên y phục, quay đầu lại làm một cái vái đầy lễ phép: "Nhi tử bái kiến đại nhân."

Bỉnh Thượng thư nhất thời cảm thấy hơi đau răng.

Tiểu Bạch Trạch toàn nói bậy! Làm gì có áp chế huyết mạch nào, đứa con này của ông rất có chủ kiến, đến cả người làm cha như ông cũng không quản nổi nó – ví dụ như bây giờ.

"Về trước đã!" Bỉnh Thượng thư bực bội nói: "Con xem con làm cái trò gì đây, còn đưa giấy nhắn, công đường là nơi cho con đùa nghịch sao!"

Tiểu thần đồng chớp chớp đôi mắt đen láy: "Đại nhân, con không có đùa nghịch, người đi kiện vốn có thể mời trạng sư, con chính là trạng sư của vị nương tử kia."

Bỉnh Thượng thư cười khẩy: "Vậy sao con không đứng trên công đường?"

Bỉnh Diễm thái độ rất nghiêm túc phân tích: "Con còn quá nhỏ, Kinh Triệu Doãn nhìn thấy con, sẽ có thành kiến mà xem nhẹ lời con nói, con phải dùng gấp mấy lần sức lực mới khiến ngài ấy nhìn nhận con nghiêm túc. Chi bằng ẩn mình sau màn. Hơn nữa, con quá nhỏ, nếu kiện tụng thua, tất cả mọi người sẽ phủ định con, trách mắng con hồ đồ, cho rằng con gây rối lung tung. Nhưng mà, rõ ràng bất kỳ trạng sư nào trong vụ kiện đầu tiên, đều không thể đảm bảo chắc chắn sẽ thắng, nhưng nếu là người lớn tuổi kiện thua, người ngoài có thể chỉ nói: Vụ kiện đầu tiên, trạng sư mới vào nghề, cũng khó trách."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-623.html.]

Bỉnh Diễm: "Tổng hợp những điều trên, đại nhân, con cho rằng con trốn sau màn là có thể phát huy giá trị tốt nhất, cũng phù hợp hơn với mục đích luyện tay nghề của con."

Bỉnh Thượng thư: "Ừm, nghĩ rất chu đáo."

Bỉnh Thượng thư: "Nhưng con vẫn phải về với ta."

Một ngày tốt lành

Bỉnh Diễm ngẩn ra: "Đại nhân, tại sao ạ?"

Bỉnh Thượng thư: "Ta đại khái đoán được suy nghĩ của con, con cho rằng con luyện tay nghề, chọn kẻ ác để biện hộ cho họ, kiện thua cũng không sao."

Hứa Yên Miểu trong lòng "Oa" một tiếng: [Đúng hết! Đây chính là phụ tử liền tâm sao!]

Bỉnh Thượng thư liếc nhìn vẻ mặt kinh ngạc của con trai, ho nhẹ một tiếng, trong lòng thấy vô cùng thỏa mãn.

Có điều, sẽ không nói cho con trai biết suy đoán vừa rồi của mình là chép bài tập mà ra đâu.

"Nhưng mà." Bỉnh Thượng thư cúi người gõ nhẹ trán con trai, cười như không cười: "Con dựa vào đâu mà chắc chắn người con điều tra ra nhất định là kẻ ác?"

"Con đã dò xét qua..."

"Con dò xét được chuyện nhà đó bạo hành lẫn nhau? Con nghe ngóng được chuyện bên nữ từng bạo hành người chồng trước của mình? Vậy lỡ như người chồng trước đánh nàng ta trước, nàng ta liều mạng phản kháng, nhưng người ngoài đồn nàng ta là hãn phụ, lúc thành thân lần thứ hai, lại gặp phải người chồng biết đánh vợ, nàng ta phẫn nộ phản kích thì sao?"

Bỉnh Diễm nghe vậy, mắt hơi mở to, nhưng cũng không nản lòng, hỏi dồn: "Đại nhân, ngài đã nhắc đến chuyện này, chẳng lẽ thật sự là..."

Bỉnh Thượng thư: "Không phải, tình hình con dò xét không sai."

Bỉnh Diễm thở phào nhẹ nhõm.

Bỉnh Thượng thư: "Nhưng con có thể đảm bảo con sẽ không bao giờ nhầm người bị hại thành kẻ ác không? Con cho rằng con lấy kẻ ác ra luyện tay nghề, là có thể thông cảm được, thậm chí là trừng ác dương thiện, đây há chẳng phải cũng là một loại kiêu ngạo sao?"

Loading...