Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 619

Cập nhật lúc: 2025-05-01 03:22:23
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Rầm——"

Chỉ huy sứ Cẩm y vệ vì quá sốc mà không kịp nhìn đường, đập thẳng đầu vào tủ thuốc của người ta, suýt nữa trở thành người thứ ba đầu chảy m.á.u đầm đìa.

Còn Lão Hoàng Đế và Bính Thượng thư thì đã trợn mắt há mồm, không nói nên lời.

Trên đời lại có sự trùng hợp thế này sao?!

Đây mới đúng là ác giả ác báo chứ?

Bọn họ vừa rồi căm phẫn thay vô ích rồi?!

[Cho nên...]

Hứa Yên Miểu c.h.é.m đinh chặt sắt: [Bây giờ chính là lúc khảo nghiệm kỹ thuật cấp cứu của đại phu hai bên rồi.]

[Ai được cứu dậy trước, người đó sẽ có quyền bồi thêm nhát d.a.o trước!]

Cảm giác quả thật... ngũ vị tạp trần.

Lão Hoàng Đế kéo một cái ghế, đặt m.ô.n.g ngồi phịch xuống.

Ông không phải muốn xem náo nhiệt, ông chỉ là quan tâm dân tình một chút thôi.

Tiểu dược đồng gãi đầu: "Đây là tiệm thuốc, không phải chỗ để tùy tiện ngồi."

Bỉnh Thượng thư móc ra hai trăm văn tiền trà nước.

"Mời ngồi!"

Tiểu dược đồng nhanh chóng khuân tới một cái ghế nữa, còn nhanh tay nhanh chân kéo đến một chiếc kỷ nhỏ, bày lên sơn hào – củ cải khô, hải vị – nộm rong biển.

Bỉnh Thượng thư cũng chẳng nhiều lời với tiểu dược đồng, ngồi xuống ghế mới, lại còn thật sự cầm đũa gắp một miếng củ cải khô, nhận xét: "Cũng ngon đấy chứ." Rồi lại nếm thử rong biển, lúc này mới đặt đũa xuống.

Đợi ngài ấy thử độc xong, Lão Hoàng Đế lúc này mới cầm đôi đũa mới lên gắp củ cải khô và rong biển.

Tiểu dược đồng tự bê cho mình một chiếc ghế đẩu, ngồi bên cạnh hóng chuyện: "Lão gia gia, hai vị thật sự định bênh vực vị nương tử này sao?"

Lão Hoàng Đế không phản bác, chỉ nói đầy ẩn ý: "Trẫm còn phải xem xét thêm, nếu đúng như mắt thấy tai nghe, sẽ giúp nàng một tay – chỉ là không biết bao lâu nữa nàng mới tỉnh lại."

Tiểu dược đồng vội vàng nói: "Nhanh thôi ạ! Chưởng quỹ của chúng tiểu nhân y thuật rất cao siêu!"

Tiểu dược đồng nói không sai, nữ tử kia rất nhanh đã được cứu tỉnh.

Cùng lúc đó, máy giám sát hiệu Hứa Yên Miểu "tít" một tiếng: [Oa, bên nam vẫn chưa tỉnh! Chúc mừng bên nữ giành được quyền kết liễu!]

[Có ai đi mách cho bên nữ một tiếng không! Thiên lý nhân duyên một đường se, mau báo cho nàng biết đối phương ở đâu đi!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-619.html.]

Lão Hoàng Đế, Bỉnh Thượng thư, Cẩm Y Vệ: Có người, muốn nói, nhưng không dám nhúc nhích.

[Đáng ghét, ta tò mò c.h.ế.t mất! Chẳng lẽ phải tự mình nhúng tay? Không được! Dân hóng chuyện tuyệt đối không ra chiến trường! Nhúng tay vào là hết đường làm người qua đường!]

[Đợi đã!]

[Cử động rồi cử động rồi!!!]

Cái gì!

Cử động rồi sao!!!

Hoàng Đế và Thượng thư đang rảnh rỗi không có việc gì làm "xoạt" một tiếng quay đầu lại, con ngươi loé lên thứ ánh sáng chói mắt nhất của bản tính con người.

Nữ nhân lảo đảo đứng dậy – Mai Uyển – suýt nữa bị những ánh mắt này dọa cho ngã ngồi trở lại.

Đám người kỳ quái này ở đâu ra vậy?

Mai Uyển lẩm bẩm, mượn cây nạng trong tiệm, thân tàn nhưng ý chí kiên cường mà bước ra ngoài.

[Oa!]

[Oa oa oa oa oa!]

[Sắp kết liễu rồi sao!]

Lão Hoàng Đế nhìn về phía Cẩm Y Vệ, lập tức có mấy người Cẩm Y Vệ bám theo.

Cẩm Y Vệ còn chưa về, tiếng lòng của Hứa Yên Miểu đã vọng tới: [Nàng ta vậy mà biết trượng phu mình ở đâu! Đây chính là sự ăn ý của những kẻ bạo hành gia đình sao!]

[Trượng phu của nàng ta vẫn đang hôn mê, xì— nàng sẽ không thật sự muốn g.i.ế.c người đấy chứ?]

Sắp g.i.ế.c người rồi sao!

Lão Hoàng Đế đến củ cải khô cũng không ăn nữa, bật mạnh dậy, cái ghế bị ông kéo lê về sau, phát ra tiếng động chói tai.

Hứa Yên Miểu nói, tiệm thuốc kia ở ngay đối diện tiệm này, chắc vẫn kịp qua đó xem náo nhiệt!

— Ông quả thực cũng không sợ xảy ra án mạng. Bởi vì Cẩm Y Vệ sẽ ngăn nữ nhân kia lại.

[Ể? Lại đi rồi? Chẳng lẽ là không nỡ?]

"Chậc."

Một ngày tốt lành

Lão Hoàng Đế rất bất mãn.

Chỉ hận không thể đối thoại với nữ nhân kia: Nàng không nỡ cái gì chứ! Hắn đã đánh nàng đầu rơi m.á.u chảy rồi! Coi như không g.i.ế.c người, tát mấy bạt tai cũng không được sao! Cùng lắm thì đánh cho hắn tỉnh lại, hai người các ngươi chửi nhau đi!

Loading...